tirsdag 3. desember 2013

Nguyên Nhân Của Mọi Khổ Ðau


Dưới chế độc cộng sản, ngưòi dân bị ép buộc một cuộc sống như một con vật. Tức là chỉ chăm chú tới miếng ăn, rồi trau chuốt cho bộ lông của mình thì được khuyến khích. Xin lấy ví dụ như người ta khuyên thanh niên phải quên đi thực tại đảng cộng sản đã bán Hoàng – Trường Sa cho Tầu cộng. Thanh niên cứ lo kiếm tiền và ăn chơi đi còn tất cả đã có đảng lo giùm.

Đây là một trong những điều hết sức nguy hiểm. Ngược lại những ai muốn sống như một con người chân chính như Nguyễn Phương Uyên, Đỗ Thi Minh Hạnh, Nguyễn Văn Hải... thì đảng sẽ tìm cách hãm hại và bỏ tù. Lý do thật đơn giản là đảng cộng sản muốn ngu dân, muốn toàn trị để dễ dàng bán nước, tham nhũng và vơ vét của nhân dân. Nếu không sớm chấm dứt tình trạng như thế này thì Việt Nam chúng ta sẽ tiếp tục băng hoại đạo đức, suy thoái trí tuệ cũng như hèn nhục với giặc và cuối cùng là nguy cơ mất nước sẽ hiện hữu rõ nét hơn hết. Vậy đâu là nguyên nhân chính của một Việt Nam điêu tàn và mờ mịt tương lai như ngày nay? Không quá xa xôi mà chính là đảng cộng sản. Nói cách khác Nguyên nhân của tất cả mọi nguyên nhân là chính đảng cộng sản.

Nếu không có đảng cộng sản thì không có 3 triệu người Việt Nam bị giết trong chiến tranh, trên đường vượt biên sau cuộc chiến mà chính Lê Duẩn đã khẳng định là "đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc ". Nếu không có đảng cộng sản thì đã không có hàng mấy chục ngàn người Việt Nam tiếp tục chết phanh thây trên đưòng xá, trong công xuởng, trong và ngoài bệnh viện vì tưởng đến bệnh viện là được chữa trị. Vì thực chất tất cả các bộ máy từ y tê, giao thông, công đoàn ...đều là của đảng mà đảng thì không bao giờ biết lo cho người dân mà chỉ chăm chú vơ vét để vinh thân phì gia cho các lãnh đạo mà thôi.

Nếu không có đảng cộng sản thì đã không có chế độ độc tài và độc ác như hiện nay. Nếu không có đảng cộng sản thì đã không có một chế độ Công An Trị, Kiêu Binh.Chế độ công an trị đó đã giết hại không biết bao người dân vô tội, bỏ tù không biết bao nhiêu người yêu nước và đấu tranh cho dân chủ tự do. Và nếu không có nó thì đã không có một xã hội vô luật pháp. Vì thực tế đảng nắm tất cả quyền bính trong tay để xây dựng nên một xã hội dùng luật rừng thay cho một rừng luật. Chính vì vậy người dân có kêu oan vì mất đất,vì bị công an vô cớ hành hung cũng chỉ được đáp lại là những sự im lặng đáng sơ. Nếu trong một xã hội Tự Do Dân Chủ, luật pháp nghiêm minh công bằng, thì những tên công an kia sẻ không dám tự do đánh người. Người dân sẻ giám mở miệng, sẽ mạnh dạn hơn trong mọi vấn đề của xã hội. Và thảm kịch của cả dân tộc như ngày nay đã không xảy ra. Nếu không có đảng cộng sản thì những cô gái Việt chúng ta không phải đi làm osin, hay bán mình cho khách làng chơi nơi xứ người. Nếu không có đảng cũng sẽ chẳng có những chàng trai bán sức lao động cho người đời hành hạ nơi đât khách. Thật đau xót cho dân tộc Việt Nam vì có đảng cộng sản cai trị !

Cả dân tộc Việt Nam chúng ta 80 năm qua đã bị đảng cộng sản biến thành một đoàn nô lệ, ngày đêm lầm lũi cúi đầu đi kiếm miếng ăn. Ai đồng lõa với chúng thì được hư danh với vật chất và quyền bính. Ai chống lại chúng thì đi tù mọt gông hoặc về nơi chín suối. Những yếu tố thuộc về đời sống tinh thần của một con người, nhân phẩm, nhân quyền. Tất cả những điều làm cho con người khác con vật, thì hoàn toàn vắng bóng dưới cái chế độc cộng sản Việt Nam. Một mặt đảng ký công ước nhân quyền với thế giới, một mặt đảng bịt mồm bịt miệng nhân dân. Đảng nói là vì nước vì dân nhưng đảng không hề lo cho cụ già, em bé, ... Đảng chỉ thích dùng "phí" để thu tiền bòn rút của nhân dân. Đảng nói là "đỉnh cao trí tuệ" nhưng đảng lại khiến cho đời sống nhân dân vốn đã lầm than nay còn thêm bi đát bởi lạm pháp gia tăng, giá vàng cao vút, giá xăng đỉnh điểm và thất nghiệp tràn lan. Như vậy đảng cộng sản đích thực chính là nguyên nhân dẫn đến mọi khổ đau của dân tộc.
Vì sao đảng phải làm như vậy?. Vì đảng không muốn cho nhân dân thức tỉnh. Đảng muốn ngu dân như cách người Pháp thực dân đã từng làm trước năm 1945. Đảng muốn tất cả vì miếng ăn mà phải hèn, phải nhục để đảng có thể sai khiến. Để cho đảng có thể ban phát một chút ân huệ. Và cuối cùng là để mặc cho đảng dâng Việt nam dần vào tay Trung cộng một cách dễ dàng cũng như lãnh đạo của đảng có thể làm cha mẹ dân, hút máu của nhân dân.

Nếu cả dân tộc Việt Nam chúng ta đều tỉnh thức, thì sẽ có hàng triệu Điếu Cày, hàng triệu Nguyễn Phương Uyên, hàng triệu Đỗ Minh Hạnh, Tạ Phong Tần ... Vậy tại sao chúng ta còn chần chờ gì nữa ? Hãy đứng lên thưa các bạn. Chúng ta phải cùng đúng lên để chúng ta đòi lại những gì chúng ta đã bị đảng cướp mất. Đó là nhân quyền, là tự do, là cuộc sống và cả giang sơn. Nếu chúng ta bước qua được những sợ hãi bản thân, bước qua những vật chất tầm thường được giăng ra bởi cái bẫy của đảng. Nếu chúng ta biết chấp nhận hy sinh bản thân cho dân tộc thì chúng ta sẽ hồi sinh.Và ngày đó cũng là ngày kết thúc của đảng cộng sản Việt Nam. Chúng sẻ không còn cơ hội để vơ vét, đàn áp và bắt bớ chúng ta nữa. Chúng cũng không còn cơ hội để vênh váo với dân và bán nước cho Tầu được nữa.
Ngày đó cũng là ngày hồi sinh của DÂN TỘC VIỆT.

Bảo Ngọc.

Ingen kommentarer: