onsdag 16. desember 2009

Mùa Từ Thiện

Mùa Từ Thiện.

Luật lệ Việt Nam quy định một cách rõ ràng rằng vấn đề cứu trợ tại Việt Nam do Ban cứu trợ phụ trách. Ban này có đầy đủ các cơ quan: Hội Chữ thập đỏ, Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội, Bộ Y tế, Bộ Tài chính, Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Ban Chỉ đạo phòng chống lụt bão... nhưng Mặt Trận Tố quốc làm trưởng ban.

Nghị định số 64/2008/NĐ-CP ngày 14/05/2008 của Chính phủ và Thông tư số 72/2008/TT-BTC của Bộ Tài chính: "Các cơ quan thông tin đại chúng ở Trung ương và địa phương qui định tại khoản 1, điều ;

- (những cơ quan này, tác giả chú thích) được tiếp nhận tiền, hàng cứu trợ do các tổ chức, cá nhân trong nước, ngoài nước ủng hộ các địa phương, các nạn nhân, gia đình của nạn nhân bị thiên tai, hoả hoạn, sự cố nghiêm trọng;

- (nhưng những cơ quan này, tác giả chú thích) không tổ chức phân phối tiền, hàng cho các địa phương, cá nhân (trừ những khoản tiền hỗ trợ trực tiếp cho các bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo theo địa chỉ);

- (những cơ quan này, tác giả chú thích) thực hiện giao nộp các khoản đóng góp cho ban cứu trợ cùng cấp".

Đọc Thông Tư này chúng ta biết rõ Trịnh Hội gây quỹ về giao lại cho Mặt Trận để MT quyết định vấn đề phân phối. Điều đó có nghĩa là TH làm kinh tài cho Mặt Trận dưới chiêu bài từ thiện.
Từ thiện VN. Vấn đề phức tạp. Đồng ý máu chảy ruột mềm. Mọi người trong chúng ta ai cũng có thân nhân cần giúp đỡ. Gíúp đỡ gia đình, giúp đỡ từng cá nhân đơn chiếc trong tình nghĩa đồng bào, vấn đề đó không có gì sai trật. Tuy nhiên tổ chức rầm rộ, nghĩa là làm kinh tài, bởi vì không thể mang số tiền hàng chục ngàn Mỹ kim mà không khai báo và làm từ thiện chui được, thì hoàn toàn không nên.

Một vấn đề khác chúng ta nên nhớ. Cho dù Trịnh Hội hay Leyna Nguyễn, hay Nam Lộc, dù có đầu thai trăm kiếp nữa cũng không thể nào cứu giúp hết những người đau khổ tại Việt Nam. Tuy nhiên Trịnh Hội, Leyna Nguyễn, và Nam Lộc, với sự trợ giúp của người Việt hải ngoại, nhiều tay sẽ vỗ nên bộp, sẽ giúp VN giải quyết vấn đề tệ nạn một cách hiệu quả và triệt để, chúng ta cần giúp và hướng dẫn bà con trong nước nên biết cách gỏ cửa các cơ quan hữu trách trong nước, gỏ cửa các nhà tư bản đỏ trong nước, gỏ cửa các nhà từ thiện và triệu phú trong nước, đồng thời giúp VN cải tổ hệ thống cứu trợ, tăng cường việc sử dụng hiệu quả trên 20 tỷ viện trợ nhân đạo (8 tỷ của CĐNV hải ngoại, 10 tỷ do 500.000 người Việt du lịch về nước mỗi năm, và ít nhất 3 tỷ viện trợ quốc tế), khi ấy phúc lợi xã hội tăng lên, tệ nạn xã hội được loại trừ. Đó chính là việc làm tận gốc. Bằng khác đi, lạc quyên, Đại Nhạc Hội gây quỹ, bòn phước bằng con đường từ thiện rĩ tai, ... chỉ là giải quyết ngọn, không giải quyết gốc. Chỉ là làm phước để hối lộ một chỗ trên thiên đàng hay mua một sự nghiệp giàu sang cho kiếp sau. Chỉ là ghiền thấy mình trở thành Bồ tát cứu khổn phò nguy mà thực chất là thoả mãn một cảm giác khao khát đầy kịch tính khi kêu gào khóc lóc trên sân khấu để thụ hưởng giây phút ngây ngất giữa tiếng vỗ tay nứt rạp.

Hãy làm từ thiện một cách khôn ngoan. Đừng để Nghị quyết 36 và những con quỷ đỏ với túi tham không đáy nuốt trọn 20 tỷ viện trợ mỗi năm tuồn ra các ngân hàng ở nước ngoài để rồi 87 triệu dân cứ mãi sống kiếp nô lệ, học trò từ mẫu giáo đến đại học đều phải đóng học phí, vào bệnh viện từ xã ấp tới trung ương đều phải trả tiền ngay cả khi cấp cứu. Hãy nên so sánh đơn giản, trước 1975, chỉ cần 700 triệu viện trợ mỗi năm, cả Miền nam ngoài việc gồng gánh chiến tranh, mọi người đều được miễn học phí đến hết đại học và vào bệnh viên không phải trả một đồng xu. Ngày nay 20 tỷ đô la Mỹ chảy vào nước mỗi năm, hàng chục năm rồi, tại sao dân vẫn cứ nghèo? Làm sao chấm dứt tình trạng này?
Hãy làm từ thiện một cách khôn ngoan. Hãy chuyển hướng những công tác từ thiện của mình. Hải ngoại còn những món nợ, những trách nhiệm, những nghĩa vụ của hải ngoại mà suốt 35 năm qua chúng ta chưa hề quan tâm đúng mức. Chúng ta không thể đóng vai trò bò sữa cho VN hết thế kỷ này đến thế kỷ khác, không thể bòn rút của cải hải ngoại để vỗ béo 3 triệu đảng viên công an bộ đội để họ tiếp tục vai trò chủ nô đối với 84 triệu người còn lại. Còn tệ hơn nữa, họ đang bán tháo bán đổ tài nguyên và dâng hiến lãnh thổ cha ông gìn giữ bằng xương máu cả mấy ngàn năm cho tập đoàn lãnh đạo Bắc Kinh để đổi lấy địa vị lãnh đạo độc tôn. Không bao lâu nữa Tổ quốc sẽ lâm vào tình trạng 1.000 năm nô lệ giặc Tàu lần thứ hai!

Đó là những điều cần tâm niệm và làm kim chỉ nam cho mọi hành động. Đừng bao giờ nói rằng đó là chính trị hóa một vấn đề hoàn toàn nhân đạo để chạy theo cảm giác cá nhân, để lãnh cảm và thờ ơ với nổi khổ đau ngàn năm của dân tộc đang cận kề trong gang tấc. Đừng bao giờ nói rằng đó là chính trị hóa một vấn đề hoàn toàn nhân đạo để chạy theo cảm giác cá nhân, để lãnh cảm và thờ ơ với Hoàng Sa, Trường Sa, biển Đông, Nam Quan, Bản Giốc, Tây Nguyên, ... đang từng mảng được dâng vào tay giặc dưới danh nghĩa 16 chữ vàng hữu nghị.

Trần Đông.

Ingen kommentarer: