mandag 7. desember 2009

Chuyện Tiếu Lâm Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam

Chuyện Tiếu Lâm Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.

Chuyện tiếu lâm Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam nói riêng và khối cộng sản nói chung, thời lên voi nhuộm đỏ nửa địa cầu, cũng như thời xuống chó chỉ còn có 4 ngoe Trung Quốc, Bắc Hàn, Cuba, Việt Nam đang ngáp ngáp chờ chết, nhiều muôn trùng, bằng con số bậc cấp của con đường vô tận đi lên thiên đường cộng sản.
Nhân đây cũng xin lướt qua một chút chuyện tiếu lâm “Con đường lên thiên đàng cộng sản” trước khi vào “dòng chính” của các lãnh đạo ta.

Năm 1968, Tết Mậu Thân, sau khi cáo Hồ thất bại trong tham vọng đánh chiếm miền Nam, uất ức quá nên không chịu sống nữa bèn “chuyển sang từ trần”. Hồn vừa lìa khỏi xác, cáo Hồ hối hả chạy đi kiếm các tên đồ tể: Lê, Các, Xít, Mao để bái kiến tương ngộ. Trước đó, cáo Hồ nghe nói bọn họ đã tìm ra “thiên đàng cộng sản” và đang hưởng phước ở trển.
Hơn bốn mươi năm sau, thời điểm 2009, cáo Hồ đang thở phì phò, hì hà hì hục bò lên các bậc cấp dẫn lên thiên đàng, đầu óc còn đang hoang mang và thắc mắc không hiểu ai đã dùng phấn vạch lên các bậc cấp, mỗi bậc một vạch để làm chi thì thấy tên Mao hấp tấp đi xuống.
Cáo Hồ mừng quá, vội đứng thẳng người lên, tay trái xuội xuống đùi, tay phải nắm lại, giơ cao ngang trán chào kính và hỏi:
- Chào đồng chí Mao Xếnh ! Đồng chí đã lên tới thiên đàng cộng sản chưa ??
Mao nhăn nhó nói:
- Chưa! Đường còn xa lắm! Ngộ đang dùng phấn đánh dấu bậc cấp để đếm xem phải đi bao nhiêu bậc mới tới thiên đàng.
Cáo Hồ thấy lạ hỏi tiếp:
- Thế đồng chí đi ngược xuống làm chi ?
Mao ra vẽ đàn anh giải thích:
- Ngộ vừa đi vừa đánh dấu đã hơn 60 năm rồi, đã dùng hết mấy ngàn thùng phấn mà vẫn chưa thấy cổng thiên đàng, lại hết phấn. Ngộ phải xuống để lấy thêm phấn đây !
Cáo Hồ nghe xong, quá thất vọng, thở hắc ra cái phì, té phịch xuống đất, chết thẳng cẳng thêm lần nữa.

Quê Hương.

Ingen kommentarer: