Ngày 1 tháng 10
Hà Nội Chính Thức Bán Nước Cho Bắc Kinh.
Bài viết này nhằm để thông tin cho tất cả khối người Việt lưu vong tại hải ngoại hiện nay phải ý thức được một sự thật vô cùng nguy hiểm cho đất nước, cho dân tộc Việt Nam. Và bài viết này nhằm vạch trần âm mưu thâm độc, tàn ác của bọn Việt gian Cộng sản bán nước cũng như bọn tay sai của chúng đang nắm các hệ thống báo chí, các đài phát thanh, hệ thống thông tin, đang hoạt động mạnh mẽ cho Việt Gian Cộng sản cũng như bọn bành trướng Sô Vanh Cộng sản Tàu ở hải ngoại, nhất là ở Hoa Kỳ. Nguy hiểm nhất là bọn tay sai làm công không cho bọn Việt Gian Cộng sản ngày nay, chúng đã và đang là một đảng cướp, chúng làm việc hoạt động trực tiếp do lệnh từ Bắc Kinh chỉ đạo, chỉ thị. Chúng ngậm miệng không dám đả động đến vấn đề Trung Cộng đang chiếm giữ nước Việt Nam qua bọn tay sai bù nhìn là bọn: Trung Ương đảng Việt Gian Cộng sản. Như vậy bọn tay sai truyền thông nói chung và bọn trung ương đảng Cộng sản Hà Nội lại phạm thêm trọng tội nữa là tội bán hẳn nước Việt cho Tàu vào ngày 1 tháng 10 năm 2010, với tang chứng rõ rệt.
Cũng trong bài viết dưới đây, chúng tôi trình bày sự thật chính trị đang diễn tiến mà bọn Cộng sản Việt Gian ở Hà Nội không bao giờ dám nói lên. Các báo chí, đài phát thanh, truyền thông cho Cộng sản ở hải ngoại hiện nay lại càng không bao giờ dám nói đến. Lẽ giản dị là hầu hết bọn Việt gian Cộng sản và tay sai của chúng, đều quá ấu trĩ, ngu xuẩn, kiêu căng, ích kỷ. Chúng tưởng rằng chúng đang làm “chính trị” có lợi cho Việt Gian Cộng sản và bọn bành trướng Sô Vanh Trung Cộng và chắc chắn chúng sẽ thành công, sẽ buộc các chính phủ tự do trên thế giới “phải” giúp chúng để chúng tiếp tục tồn tại và bóc lột nhân dân Việt Nam nhiều thêm nữa.
Hiện nay vì quyền lợi cá nhân ti tiện bọn tay sai chỉ lo bợ đỡ, nịnh nọt Cộng Sản (Tàu cũng như Việt) đến mức chúng không bao giờ nhắc nhở đến vấn đề phải lật đổ hay tiêu diệt bọn Việt Gian Cộng sản (vì bọn này mới chính là bọn bán nước nước cho Tàu Trung Cộng hiện nay). Chúng ngang nhiên công nhận sự hiện hữu của bọn Việt Gian Cộng sản, chúng viện cớ rằng: chỉ có Cộng sản mới “lật đổ” được Cộng sản, và chỉ có Cộng sản Hà Nội mới “biết cách” “chống Tàu”. Ngay cả chính phủ Hoa Kỳ (ông TT Obama) hiện nay cũng nghĩ rằng: phải giúp cho Việt Gian Cộng sản để chúng “chống tàu” hay “chận đứng” các cuộc tiến quân về phía Nam của Trung Cộng. (Về điểm này nếu tình hình cho phép, Vân Anh sẽ viết lên sự thật về cuộc chia quyền và phân lợi của Hoa Kỳ và Trung Cộng trong hơn bốn mươi - 40 - năm qua như thế nào!. Nhất là những người Việt Quốc Gia lưu vong như chúng ta đừng ảo tưởng đến sự trợ giúp của “người bạn” Mỹ . Đây là Sự Thật mà Sự Thật này quá lớn và thật Phủ Phàng cho nên hiện nay và trước đây ít người dám nghĩ đến về “Người Bạn Đồng Minh” của mình. Nhưng dù có nghĩ hay không thì: Đây Là Sự Thật). Cho nên chúng không bao giờ dám nhắc đến tội ác của bọn Việt gian Cộng sản đã phạm với dân tộc Việt Nam trong hơn 60 năm qua (sau hơn 60 năm ở miền Bắc và hơn 35 năm qua ở miền Nam), chúng đã phạm tội quá man rợ với toàn thể dân tộc Việt Nam.
Trong thời điểm này bọn báo chí, phát thanh, thông tin cho Cộng sản hay đang hoạt động cho bọn Việt gian Cộng sản ở hải ngoại. Nếu nhìn kỹ thì ta thấy chúng chỉ tuyên truyền có lợi cho Cộng sản. Chúng không bao giờ có một tiếng nói nào cho dân tộc Việt Nam, cho tổ quốc Việt Nam. Nhưng chúng đâu hiểu rằng bọn Việt gian Cộng sản thì chúng chỉ có tàn ác, tham lam, bán nước và làm tay sai cho ngoại bang hay bất cứ thế lực nào để chúng được tồn tại. Từ thời điểm này trở đi đất nước Việt Nam được xem như một thuộc tỉnh của Trung Cộng. Ví dụ như: Tây Tạng, Tân Cương, Nội Mông, Thanh Hải ..v.v… Dân tộc Việt Nam muốn sống và tồn tại thì chỉ có một con đường duy nhất là phải dùng võ lực để lật đổ chế độ Cộng sản Việt Gian Hà Nội đang bán nước, làm tay sai và bù nhìn cho Bắc Kinh.
Bài viết dưới đây là phản ảnh sự việc đang xảy ra trong nước và cũng là một lời cảnh cáo, cũng như một bản cáo trạng dành cho tất cả bọn ủy viên trung ương đảng Việt Gian Cộng Sản biết rằng đây là sự thật đang diễn tiến. Bài viết này cũng để động viên tinh thần người Việt trong nước cũng như ngoài nước để có cách thức tiêu diệt Cộng sản Việt cũng như Cộng sản Tàu. Hiện nay vì thời gian quá cấp bách để có thể động viên nhân sự gây chiến theo đường lối cổ xưa. Hơn nữa hiện nay muốn đánh bại bọn Việt Gian Cộng Sản mà lại đánh nhau với vũ khí cổ điển trong thời đại điện tử ngày nay thì có thể không còn hợp thời nữa. Chúng ta phải có sách lược đánh như thế nào để trong một thời gian ngắn nhất mà có thể tiêu diệu được toàn bộ các tên đầu não của chúng. Nếu không thì chúng cũng có thể điều động hàng triệu quân Tàu sang chiếm Việt Nam, cũng như chiếm trọn Nam Á châu.
Như vậy:
A) Mục đích “đại lễ ngày 1 tháng 10” của Việt Gian Cộng sản là gì?
B) Tại sao có sự trùng hợp giữa ngày của Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ tổ chức buổi hội luận ngày 29 tháng 9, 2010 chủ đề “Kinh nghiệm của Mỹ tại Đông Nam Á, 1946-1975?”.
C) Tại sao Ngoại Trưởng Hillary Clinton lại chúc mừng cho bọn Việt Gian Cộng sản khi chúng tổ chức “Đại Lễ Quốc Khánh Tàu ngày 1 tháng 10, 2010?”
D) Tại sao bọn Việt Gian Cộng Sản không tin Mỹ mà lại chọn theo Tàu?.
Bọn Việt Gian Cộng Sản thừa hiểu Mỹ là ai, và hơn ai hết bọn chúng cũng thừa biết là nếu tin và theo Hoa Kỳ thì tất mất rất nhiều quyền lợi và không được tiếp tục bóc lột, đè đầu cởi cổ người dân nhiều thêm nữa. Nếu Hoa Kỳ cho phép giữ được quyền lực thì quyền lực này cũng chỉ “có thời hạn” như nhóm cầm quyền Marcos, Saddam..v.v… Như nếu chúng chọn đi với Tàu thì được vô thời hạn như: Kim Chính Nhật (Bắc Hàn - Kim Jong Il) cha truyền con nối, nay đến đời cháu nội là Kim Chính Vân (Kim Jong Un) vẫn còn được (Trung Cộng) “bảo kê”. Chọn đi (làm tay sai) với Tàu thì tiếp tục giữ ngôi vị “đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý” tức là không cần luật pháp, hiến pháp. Luật pháp Cộng sản (nếu có) thì chỉ để cho “dân đen” còn với đảng chúng nó thì “miệng tao là luật, tao là luật”. Lẽ dĩ nhiên đi với Hoa Kỳ thì đảng Việt Gian Cộng Sản không thể tiếp tục “miệng tao là luật” được. Cho nên chuyện bà Ngoại trưởng Clinton tuyên bố sẽ đến thăm Việt Gian Cộng sản để … “thu phục” bọn chúng là một điều rất mơ hồ, ví như đàn gãy tai trâu, vì chúng không bao giờ “ngu dại” đi với phương Tây để mất quyền “đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý”.
Vậy để tìm hiểu sự lưu manh của bọn Việt Gian Cộng Sản mượn lý do Vua Lý Thái Tổ dời đô từ Hoa Lư về Thăng Long (toàn dân Việt Nam hiện nay nên nhớ rằng: Vua Lý Thái Tổ ra chiếu đời đô vào tháng 7 Âm Lịch năm 1010. Bọn Việt Gian Cộng sản làm kỷ niệm lễ “dời đô” từ ngày 1 đến ngày 10 tháng 10, nhằm ngày 3 tháng 9 Âm Lịch) để làm bình phong che lấp mục đích của chúng là chúng đang làm “Đại Lễ Quốc Khánh cho Tàu Trung Cộng”. Vì chúng không thể tổ chức kỷ niệm ngày lịch sử “Dời Đô” của tiền nhân Lý Công Uẩn vào tháng 7 âm lịch mà chúng đợi cho đến gần ngày 24 tháng 8 âm lịch, tức là ngày 1 tháng 10 Tây lịch để bắt bọn tay sai Việt Gian Cộng Sản tổ chức “hoành tráng” “đại lễ Quốc Khánh của Tàu Cộng”. Mục đích để chúng nói với “Mẫu quốc” Bắc Kinh và thế giới là: “chúng tôi Việt Gian Cộng Sản công khai sát nhập nước Việt Nam vào thành một thuộc tỉnh của Tàu và hôm nay là ngày mùng 1 tháng 10, 2010. Việt Gian Cộng sản chúng tôi tuyên bố từ đây toàn bộ Việt Nam là bộ phận của nước Trung Hoa trọn vẹn”, Việt gian Cộng Sản sẽ làm theo các tỉnh khác của Tàu. Vậy ngày 1 tháng 10 là ngày “Quốc Khánh” của Tàu, thì các tỉnh của Tàu đều phải tổ chức Đại Lễ “hoành tráng” như: treo lồng đèn đỏ, đốt pháo bông, ca tụng đảng, ca tung công ơn cán bộ Cộng sản Tàu cũng như Việt đã đè đầu cởi cổ, cướp đoạt xương máu nhân dân, mọi người từ viên chức địa phương, đến chức sắc tôn giáo phải kính cẩn dâng hương và quỳ lạy trong ngày “Đại Lễ Quốc Khánh” của Tàu. Trước ngày “kỷ niệm dời đô” đoàn thanh niên Việt Gian Cộng Sản đến Tàu triều cống, đem cờ quạt diễn binh, nhập chung với bọn lính Tàu diễn hành tại nước Tàu, dưới đại kỳ và hồng quân Tàu.
Kể từ năm 1945 đến nay, đây là lần đầu tiên người ta thấy bọn Việt Gian Cộng Sản tổ chức ngày “hoành tráng” này (“Quốc Khánh” Tàu). Điều này hoàn toàn không đúng vào thời điểm vua Lý Thái Tổ dời đô vào tháng 7 âm lịch, năm Thuận Thiên I. Bọn Việt Gian Cộng Sản “dời đô” sát nhập nước Việt Nam vào “Mẫu quốc Tàu” vào ngày 24 tháng 8 cho đến ngày 3 tháng 9 Âm Lịch, cũng là ngày Quốc Khánh của bọn Tàu Sô Vanh. Nếu nhìn kỹ chúng ta thấy tượng của tiền nhân Lý Công Uẩn được trang phục như người Tàu, tượng được tạc nhỏ và gương mặt “bẹc” như gương mặt người Tàu. Trong khi đó “tượng” của tên Việt Gian bán nước Hồ Chí Minh thì to lớn được đặt ở Nghệ An và tại Hà Nội. Chúng dựng thêm tượng của tên giặc Hồ bắt tay tên giặc Tôn để đánh dấu là cả đảng Việt Gian Cộng Sản và Quốc Hội của chúng, đều quay về “Mẫu quốc Tàu”, và không hề có chuyện “cởi mở” hay có khát vọng hướng về thế giới tự do, như lời kể của Ngoại Trưởng Hillary Clinton vừa tuyên bố.
Ngày xưa chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ đã lầm lẫn nên mắc rất nhiều sai phạm, và ngày nay qua lời phát biểu của bà Ngoại Trưởng Clinton, những người am tường thời cuộc cũng còn thấy Hoa Kỳ đã dậm chân tại chổ như 37 năm về trước. Như vậy phải chăng chính phủ ông Obama đã mất hướng đi!, thiếu chỉ đạo!, và sẽ đi và vết xe củ của thời gian trước đây!. Như vậy ta có thể hình dung chỉ trong một thời gian từ 5 năm đến 10 năm hay là đến năm 2020, thì Việt Nam sẽ không còn dấu tích gì gọi là Việt Nam nữa. Và không phải bây giờ mà từ nhiều năm qua, Việt Gian Cộng sản đã “nhập cảng” văn hóa Tàu vào Việt Nam. Chúng làm cho trẻ con thích mặc đồ Tàu, người lớn thích xem phim bộ Tàu, hàng chục tờ báo ngay trong nước chuyên phổ biến những chuyện Tàu và truyện xưa, truyện cổ Tàu theo kiểu nhồi sọ dân Việt Nam từ từ và dần dần với tính cách trường kỳ, cho văn hóa Tàu quen thuộc và tiêm nhiễm vào trí não người Việt. Các loại đồ dùng, máy móc Trung Cộng tràn ngập Việt Nam với giá rẻ ..v.v.
Trên truyền hình khắp các tỉnh trong nước hầu hết là chiếu các phim bộ của Tàu với cả gia đình chúi đầu vào xem. Trẻ con Việt hiện nay có thể thuộc sử Tàu, đời nhà Thanh, nhà Hán hơn thuộc sử Việt Nam. Chúng ta nên nhớ rằng hơn 700 năm trước Minh Thành Tổ đã đề ra sách lược này và ngày hôm nay bọn Tàu Trung Cộng đang thi hành sách lược của nhà Minh. Bước kế tiếp là Trung Cộng sẽ bắt người Việt phải dùng tiền Tàu với đồng “nguyên” (nhân dân tệ) và chắc chắn chúng sẽ áp dụng luật pháp sắt máu và tàn bạo đối với kẻ bị trị là người Việt Nam. Các trường Trung, Tiểu học sẽ phải dậy tiếng Tầu làm ngôn ngữ chính. Tiếng Việt sẽ chỉ còn là tiếng nói cho đến khoảng 25 năm sau hay là một thế hệ sau và sẽ tự nhiên biến mất, tiếng Tàu sẽ là ngôn ngữ chính với lũ trẻ Tầu lai. Hiện nay một số không nhỏ nông dân Tàu không có ruộng đất đã tràn sang đất Việt và tương lai không xa người Tàu sẽ dần dần thay thế nông dân Việt Nam tại các vùng đồng, ruộng, vườn. Một số lớn con gái, phụ nữ sẽ được thu gom gửi về Tàu để làm vợ hay là làm nô lệ tình dục cho khoản 150 triệu người Tàu không thể kiếm ra vợ.
Nhiều nước lân bang của Tàu từ trước cho đến này đều đã bị chúng đồng hóa và diệt chủng họ. Lỗi tại ai!. Chắc chắn Hoa Kỳ là quốc gia hiểu rõ câu trả lời trên hơn ai hết. Nay đến lượt nước Việt Nam trở thành một thuộc tỉnh của Trung Cộng. Ông TT Obama và bà Ngoại trưởng Hillary Clinton sẽ trả lời ra sao, từ bây giờ và trong tương lai gần 90 triệu người Việt Nam đều có một mối căm hờn, căm thù tột độ đối với bọn Việt Gian Cộng sản Việt và Tàu Trung Cộng. Mỗi người Việt đều hiểu rằng: chúng ta nên hiểu rằng, chúng ta phải tiêu diệt cho bằng được bọn Việt Gian Cộng sản trước tiên để cứu Tổ Quốc Việt Nam, cứu lấy quê hương thân yêu chúng ta, cứu toàn dân thoát khỏi ách thống trị tàn bạo, tàn ác, đoạ đày của hỏa ngục Cộng sản. Chúng ta hợp quần thì đây là sức mạnh chính yếu và vô địch, chúng ta sẽ tiêu diệt bọn Việt Gian Cộng sản và ngăn chận mọi ý đồ Sô Vanh xâm lăng bành trướng diệt chủng của Trung Cộng.
Để kỷ niệm ngày “dời đô” (sát nhập nước Việt Nam vào “Mẫu quốc Tàu”), từ cờ xí, phim ảnh, kịch nghệ, trang trí, y phục, lồng đèn đỏ đều do bọn Tàu đem từ Tàu sang (chúng ta phải chú ý điểm này). Mục đích bọn Việt Gian Cộng Sản chúng làm như vậy để làm gì?. Xin thưa: để chúng chứng tỏ với “Mẫu quốc Tàu” là: nhân dân Tàu thì hành lễ như là một tỉnh của Tàu, tương tự như khu vực Nội Mông, và mọi người Việt nên ngầm hiểu rằng: đây là khu tự trị “Nội An Nam” của Tàu. Vậy toàn bộ hệ thống đảng Việt Gian Cộng Sản từ Trung Ương đến cấp tỉnh, quận, làng, xã và bọn trí thức phản tỉnh cuội đều cung đầu quỳ lạy bọn Tàu. Cho nên bọn chúng không bao giờ dám nêu đúng cái tội tày trời của bọn Việt Gian Cộng Sản bán nước. Ví dụ như Nguyễn Đan Quế chỉ dám nêu lên “lộ trình 9 điểm”, và Nguyễn Văn Lý thì viết kiến thư hay kiến nghị kêu gọi “nhịn ăn” mừng “đại lễ”. Nhưng có điều nếu “đại lễ 10 ngày nhịn ăn”, thì có lẽ Nguyễn Văn Lý không thể nhịn nỗi, nên bèn tuyên bố: “nhịn ăn 3 ngày”. Nếu hiện nay Nguyễn Văn Lý khôn ngoan (dùng bên “tay phải đang liệt 40%”), Nguyễn Văn lý bấm thẳng số điện thoại cầm tay (di động) đến “tăng thống Thích Trí Quang” của Phật Giáo Ấn Quang để nhờ “thích” Trí Quang mách hộ cho “nghệ thuật tuyệt thực chống VNCH vào thập niên 60”. “Thích” Trí Quang “tuyệt thực” cả tháng bằng “nước cam vắt với sửa hột gà, và bánh bông lan, cũng như gỏi cuốn chay”, nên Thích Trí Quang dù “tuyệt thực” vẫn phây phây hội luận với báo chí. Ngày nay Nguyễn Văn Lý được đảng vỗ béo, giảm án cho Lý được về sớm 4 năm, để Nguyễn Văn Lý kêu gọi “người Việt hải ngoại đừng đấu tranh nữa mà hãy để cho bọn Việt Gian Cộng Sản tiếp tục theo kiểu cầm quyền, bán nước cho Tàu.”
Ngoài “phương pháp tuyệt thực” như trên, “thích” Trí Quang hằng đêm được các nữ đệ tử “đấm bóp” cũng như tẩm bổ bằng “cháo đậu đen nấu thịt bò” nên vẫn khỏe như vâm. Lưu manh và gian xảo như “thích” Trí Quang thì mới lừa nổi Hoa Kỳ. Ngày nay Nguyễn Văn Lý phải “được” ở tù nhiều năm nửa thì may ra mới bằng 1/10 cái gian xảo, lưu manh của “thích” Trí Quang. Hiện nay cái lò đấu tranh cuội còn có những tên lưu manh như: Cù Huy Hà Vũ giả vờ nỏ mồm đòi kiện Nguyễn Tấn Dũng nhưng không hề rớt cọng lông của Dũng hay của Cù. Điều của chúng làm để chứng tỏ rằng chế độ Việt Gian Cộng Sản của chúng có cởi mở, nên họ Cù được tự do ăn nói, tự do “phóng uế tư tưởng” và tự do tôn vinh Võ nguyên Giáp, và cuối cùng thì được tự do kiện tên Việt Gian Nguyễn Tấn Dũng .v..v.
Riêng tên Nguyễn Huệ Chi thì “nhìn đời qua lăng kiếng dày” để hô hào “chuyện Bô xít” và chẳng bị làm sao. Trong khi đó bọn Tàu thản nhiên tiếp tục xẻ rừng, đạp núi Trường sơn tiến quân vào chiếm cứ. Chúng đã tàng trữ vũ khí, hỏa tiển tại các khu vực quan trọng làm cứ địa để đe dọa lân bang trong vùng Đông và Nam Á như: Nam Dương, Mã Lai, Lào, Cam bốt, Miến Điện, Nhật Bổn, Phi Luật Tân .v..v.. Các căn cứ này chỉ có quân Tàu được phép ra vào, lao công Việt Nam nếu được trưng dụng xây cất căn cứ thì không được ra khỏi khu vực đang làm việc, phần lớn các việc (xây hệ thống phòng thủ) đều do Trung Cộng đem người của chúng từ bên Tàu sang làm, vì chúng muốn bảo vệ các cơ sở mật của chúng, các “công nhân - chuyên gia” này sau đó đã chiếm đất và định cư. Chúng cũng ngang nhiên cướp đoạt đất đai trong vùng chúng chiếm đóng. Tóm lại bọn Việt Gian Cộng sản đã đồng tình cho chuyên viên Tàu và quân đội Tàu xâm thực, xâm lăng đất Việt.
Những điều nói ở trên thì Hoa Kỳ cũng thừa biết bọn Việt Gian Cộng Sản tự chúng chọn làm tay sai, Việt Gian qua khẩu hiệu “Bôn Xê Vít Hóa” toàn dân, “Bôn Xê Vít Hóa” toàn đảng. Nhưng cựu Ngoại Trưởng Hoa Kỳ là Kissinger người nổi tiếng đi đêm với Việt Gian Cộng Sản để “Bàn Giao miền Nam” cho Cộng sản. (chúng ta người Việt Nam nên nhớ rằng: “Mỹ Bàn Giao Miền Nam Cho Cộng Sản”. Chứ không phải đánh nhau và Mỹ thua trận). Trong buổi hội luận ngày 29 tháng 9, 2010 vừa qua chủ đề “Kinh nghiệm của Mỹ tại Đông Nam Á, 1946-1975.” Kissinger tự bào chữa là: “bọn chúng (Cộng Sản) đòi hỏi thống nhất đất nước”. Vậy không lẽ trong suốt thời gian hòa đàm “hòa bình” Ba Lê!. Hoa Kỳ không có được một phụ tá nào đọc nỗi tiếng Việt?. để hiểu khẩu hiệu của tên Hồ Chí Minh?! và không ai nhắc nhở rằng châm ngôn của tên Việt Gian bán nước Hồ Chí Minh là: “tôi dẫn năm châu đến đại đồng” (Cộng sản)”. Đã là Cộng sản thì chúng không bao giờ tôn trọng bất cứ hiệp ước nào mà chúng đã đặt bút xuống ký.
Kissinger nói: “So it was Senator Magnuson who was visiting China, and he had a meeting with Cho En-lai (Chu Ân Lai), and Cho En-lai was complaining about the American bombing in Cambodia which was his part of the deal. And Magnuson said, “Don’t worry about it. The Congress has just stopped it.” Whereupon, Cho En-lai flew into a rage and started pounding the table because he - that it turned out, that an agreement he had made did not make him look very effective. But this is one of those episodes.”
Điều Kissinger nhắc nhở là: “nếu muốn nói chuyện gì liên quan đến Việt Nam hay những vấn đề liên quan đến Đông Nam Á, thì phải bàn thảo trước với Tàu Trung Cộng”. Cho dù đại diện cường quốc Hoa Kỳ là Nghị sĩ Magnuson còn bị Chu Ân Lai lên mặt đập bàn, quát tháo ầm ĩ, phương chi bọn tay sai Việt Gian Cộng sản thì chẳng làm nên tích sự gì. Bọn chúng chỉ có việc “bẩm báo” thôi cũng chưa nên thân. Vì vậy trước đây và cho đến bây giờ bọn Việt Gian Cộng sản đều phải “chạy bộ” qua Tàu một ngày 3 hay 4 bận để xin chỉ thị!.
Gần đây việc tranh chấp Hoàng Sa - Trường Sa chỉ là trò chơi để quảng cáo “món hàng” vũ khí của các tay buôn ngoại hạng, “khi mất gà mới chịu làm chuồng”. Thế là các tay buôn vũ khí được dịp khoe hàng “xịn”, một số quốc gia vội vã tung hàng tỷ đô la mua các loại vũ khí hạng bét để “bảo vệ gia xúc”. Sau những giờ phút “nghẹt thở” thì đến việc bọn Tàu phù dùng “tàu đánh cá” khiêu chiến với Hải quân tuần tra của Nhật. Đàn em Bắc Hàn đánh chìm chiến hạm của Nam Hàn .v..v.. là dịp cho Mỹ, Nga, Trung Cộng đem đủ loại tàu ra khoe, từ tàu lớn đến tàu nhỏ, từ tàu nổi đến tàu chìm. Nước nào cũng cần, họ cần để nắn gân nhau lấy tiền, thì mà dại gì không làm!. Thế là các đại gia “tư bản” của các bên được dịp lôi hàng bọc sắt từ nghĩa địa ra “đánh bóng” và bán lại.
Ngày 29 tháng 9 vừa qua bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ quên lời thú nhận của Ngoại Trưởng Kisinger là: “It was America’s first experience with limits in foreign policy, and it was something painful to accept”. Dịch nôm na là: “đây là trãi nghiệm đầu tiên của Hoa Kỳ với chính sách đối ngoại “xiếc chặt thòng lọng” đó là sự thật phủ phàng”. Hơn thế nữa Ngoại Trưởng Kissinger xem như rất nể sợ Lê Đức Thọ, một tên có “văn hóa kiểu mổ heo” với lưỡi dao sắc bén tài tình để “tùng xẻo con voi Mỹ”. “is in my day-to-day dealing with Le Duc Tho, he was at the edge of obnoxiousness. I mean he operated on us like a surgeon with a scalpel with enormous skill, always courteous”. Và cũng trong buổi hội thảo đó bà Ngoại Trưởng Clinton thú nhận là: “And yet, the lessons of that era (Việt nam War) continue to inform the decisions we make”. Tạm dịch: “chưa hết, những bài học của thời kỳ đó tiếp tục gây ảnh hưởng đến nhiều quyết định khác”. Đúng như lời Nghị sĩ Mc Cain nói: “the wrong side win” (thằng xấu đã chiến thắng). Nghĩa là Ngoại Trưởng Kissinger đã đem cả dân tộc Việt Nam “giao cho bọn ác quỷ” vào năm 1973.
Ngày 29 tháng 9, 2010, chính bọn cướp đó được “đồng minh” Hoa Kỳ mời sang Mỹ, để nghe lời ca ngợi của Ngoại Trưởng “lỗi lạc” Kissinger và Ngoại Trưởng “lạc lỗi” Clinton. Để sau đó đúng năm (5) ngày sau là: ngày Thứ Hai ngày 4 tháng 10, 2002 Hoa Kỳ vội vàng giành quyền “ứng xử Biển Đông”. Đại sứ Hoa Kỳ tại Phi Luật Tân là: Harry Thomas tuyên bố rằng: “sẵn sàng giúp xây dựng một bộ luật ứng xử mang tính ràng buộc, nhằm giải quyết những tranh chấp về lãnh thổ tại Biển Đông giữa các thành viên Hiệp hội Đông Nam Á - ASEAN và Trung Quốc”.
Hiện nay có lẽ bà Ngoại Trưởng Clinton còn bị ám ảnh bởi “Chiến Tranh Việt Nam”, và cựu Ngoại Trưởng Kissinger vẫn sợ “văn hóa kiểu mổ heo” của Lê Đức Thọ, đã làm cho một nhà “ngoại giao tài ba lỗi lạc” của thế giới tự do như Kissinger mà còn “sai lầm”, thì ai có thể đứng ra bảo đảm là: Chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ hiện nay không vấp phải sai lầm như 37 năm về trước?!. Hoa Kỳ … Hoa Kỳ … và Hoa Kỳ … lịch sử bây giờ và sau này của Hoa Kỳ sẽ viết gì trong sách vở. Điều này người viết xin dành câu trả lời cho các nhà trí thức Hoa Kỳ!.
Sự sống chết của hàng chục triệu sinh linh người Việt Nam hay vài trăm triệu sinh linh con người vì họa Cộng sản không thể chỉ trả lời ngắn gọn trong câu nói của cựu Ngoại Trưởng Kissinger là: “I believe that most of what went wrong in Vietnam we did to ourselves”. Nghĩa là: “những sai lầm tại Việt Nam là do chúng tôi gây nên”. Hàng nhiều triệu người Việt Nam đã chết oan uổng chỉ vì “những sai lầm” của các nhà “ngoại giao” Hoa Kỳ?!. Vậy ngày nay ai là người phải chịu trách nhiệm để xin lỗi thân nhân những người đã chết vì “những sai lầm” đó?.
Một giao kèo mua bán máy bay của hảng Boeing chẳng hạn, cũng luôn kèm theo những điều khoản bảo kê dài hạn và cam kết bảo trì vài chục năm cho hợp đồng mua bán. Một miền Nam, một nước Việt Nam là một quốc gia có chủ quyền trước khi người Mỹ và Cộng sản đặt chân đến nơi đấy. Thế mà nơi này đã được ngưỡi bạn “đồng minh” “ngã giá” bán cho Tàu và “bàn giao miền Nam” cho Cộng sản ngoài sự hiểu biết của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, của nhân dân Việt Nam, trước khi có cái gọi là hội đàm “hòa bình” Ba Lê, lại hoàn toàn không có một tờ giấy “bảo kê”, và để đến ngày hôm nay qua câu nói của cựu Ngoại Trưởng Kissinger là: “We had made - come to an understanding with the North Vietnamese in Paris. It became apparent in Saigon that we could not implement it. We had always had the position that Saigon would have to agree. We had made a mistake in our judgment. We thought that Thieu would be so happy with the fact that he was preserved, that his government was preserved, that he would not haggle about all the subsidiary clauses”. Dịch nôm na là: “Chúng tôi đạt được thỏa thuận với Bắc Việt. Nhưng đối với Sài gòn thì chúng tôi không thuyết phục được. Mọi khi chúng tôi ở vào thế thượng phong và Sài gòn đều phải (ngoan ngoản) chấp nhận. Nhưng chúng tôi dự đoán sai. Chúng tôi nghĩ là Thiệu sẽ vui mừng vì ông ta duy trì được chức vụ, chính quyền của ông ta còn tồn tại, và ông ta không phải mặc cả về những điều tiểu tiết.”
Chúng ta có thể thấy cái nhìn lệch lạc của Ngoại Trưởng Kissinger khi ca tụng Lê Đức Thọ và Chu Ân Lai hết lời, trong lúc “đồng minh Hoa Kỳ” xem miền Nam Việt Nam là một món hàng “bất khiển dụng” và họ đã vứt bỏ không thương tiếc. Đến nay vào tháng 10 năm 2010, Kissinger còn có thể mở miệng nói những lời mà có lẽ không một vị Ngoại trưởng nào trên thế giới có thể nói ra. Đúng là Kissinger có khác. Cái giá của bài học với người “đồng minh Hoa Kỳ” là đã đánh đổi bằng xương và máu của hàng nhiều triệu người Việt Nam vô tội. Những đoạn phim cho thấy bà Ngoại Trưởng Clinton đứng để quan sát bọn Việt Gian Cộng Sản dàn cảnh “đào xới tìm hài cốt của các chiến binh Hoa Kỳ”, vẫn quý hơn hàng triệu người dân vô tội đã và đang chết dần mòn dưới bàn tay cai trị sắt máu của bọn Việt gian Cộng Sản mà “mẫu quốc” của chúng là bọn Tàu Sô Vanh bànhh trướng Bắc Kinh. Rõ ràng là một sự so sánh lệch lạc, thiếu cân xứng từ bà Ngoại Trưởng của “siêu cường” “hạng nhất” trên thế giới. Một cựu Ngoại Trưởng thiếu hiểu biết về đất nước và con người Việt Nam, đã có “những” hành động “sai lầm” về ngoại giao, cũng như sự thiếu cẩn trọng của một Ngoại Trưởng như: Kissinger và bà Clinton đã và đang làm cho nhiều quốc gia trên thế giới ngày nay mất rất nhiều niềm tin vào những lời hứa hẹn của Hoa Kỳ trước những vấn đề tối quan trọng của nền hòa bình thế giới.
Qua sự phát biểu của Ông Kissinger cho thấy thái độ hung hãn của Chu Ân Lai đập bàn giận dữ la hét với Nghị sĩ của Quốc Hội Hoa Kỳ trong thập niên 60’s, hành động nghênh ngang của Tàu đòi Hoa Kỳ chia quyền lãnh đạo thế giới, phân tranh “lãnh hải Hoa Kỳ từ quần đảo Hawaii trở về Mỹ, còn từ Hawaii trở đi là khu vực do Tàu kiểm soát”. Hoa Kỳ có nên ngoan ngoãn như lời của cựu Ngoại trưởng Kissinger hay Ngoại trưởng Clinton khi cho là: “In today’s world, it is more imperative than ever that we seek to end conflict and to look for ways that we can connect based on our common humanity. We will not agree on everything. We will have different political systems. But we have to look for a way to find that common ground and to work toward common aspirations that fulfill the potential for peace, progress, and prosperity.”
“Hiện nay, hầu như chúng ta giải quyết mọi xung đột bằng cách tìm những điểm tương đồng của đồng loại để kết nối tình giao hảo. Cho dù chúng ta không đồng ý trong mọi vấn đề. Chúng ta có guồng máy chính trị khác nhau. Nhưng chúng ta tìm những điểm đồng thuận để đáp ứng cho ước vọng hòa bình, tiến tới và cùng có giàu mạnh.”
Lời tuyên bố khó hiểu ở trên của bà Ngoại trưởng Clinton nói đến làm giàu cho ai”?. Trong lúc đất nước Việt Nam đang bị Việt Gian Cộng sản và Trung Cộng xâm lăng, xâm thực. Thế mà chính phủ Hoa Kỳ vẫn che mắt khen tặng và khuyến khích các quốc gia Á Châu khác hãy làm theo gương bọn Việt Gian Cộng Sản. Thì thật không ai có thể hiểu được.
“Tri hành phải hợp nhất”!. Lời tuyên bố của bà Chủ Tịch Quốc Hội Pelosi như thế nào?. Trong chuyến đi “ngoại giao” đến Bắc Kinh gần đây. Bà Pelosi nói rằng: “Hoa Kỳ nhận thấy vấn đề môi trường là quan trọng hơn hết”. Bà đã che mắt để không thấy chuyện Trung Cộng vi phạm nhân quyền với tất cả các sắc dân nhỏ trên cùng lục địa chung quanh nước Tàu. Chúng đã diệt chủng hàng trăm sắc dân nhỏ yếu. Đến ngày nay nạn nhân của chúng là dân Việt và đất nước Việt Nam đã trở thành thuộc tỉnh của Trung Cộng qua bọn tay sai của chúng là bọn Việt Gian Cộng sản. Bà Chủ tịch Quốc Hội Hoa Kỳ quên cả những hình ảnh nhân dân và các vị tu sĩ Tây Tạng bị giết một cách tàn bạo dã man được phơi bày trên báo chí và truyền hình thế giới. Bà quên đi những lúc chính bà đã tiếp kiến Đức Đạt Lai Lạt Ma, bà nghe những lời tố cáo về tội ác diệt chủng nhân dân Tây Tạng của bọn cầm quyền Bắc Kinh. Thế giới này dù muốn hay không, thì cũng phải nhìn nhận Đức Đạt Lai Lạt Ma là biểu tượng thánh thiện nhất của dân tộc Tây Tạng đang bị lưu vong. Văn hóa, tôn giáo Tây Tạng đang bị Trung Cộng xóa khỏi lịch sử văn hóa thế giới.
Nay qua việc bọn Việt Gian Cộng Sản đã tự nguyện sát nhập vào thuộc tỉnh của Tàu với tang chứng không thể chối cãi là ngày: “Đại Lễ 1 tháng 10”, cũng là ngày Quốc Khánh của Trung Cộng. Điều này có lẽ đã làm cho Hoa Kỳ cảm thấy “tinh thần nhẹ nhàng” và lương tâm không còn bị thôi thúc bởi “Hội Chứng Chiến Tranh Việt Nam”. Và hàng hóa “made in China” hay “made in Indochina” cũng là các món hàng rẻ cho dịch vụ kinh tế thị trường kim dung tư bản của các tay tư bản quốc tế .
Hiện nay cuộc diễn binh của Hoà Kỳ tại vùng Thái Bình Dương có tiếp tục xảy ra với Nam Hàn, Nhật Bản, Phi Luật Tân và kế tiếp có thể là Thái Lan chăng?!. Quý vị đang lãnh đạo các quốc gia Á Châu đang nghĩ gì khi nhìn thấy đất nước Việt Nam đang dần dần biến thành một thuộc tỉnh của Trung Cộng. Ngày 1 tháng 10 sang năm có lẽ quốc gia quý vị cũng sẽ kết đèn giăng hoa để mừng ngày “đại lễ Quốc Khánh của nước Trung Hoa vĩ đại”. Dân tộc quý vị rồi cũng sẽ “bị diệt vong”. Mọi người đều đau buồn!. Chỉ có ông Kissinger và bà Hillary Clinton là vui vẻ và đang ồn ào cỗ võ cho sự “chiến thắng” đó. Chỉ có họ là Vui!
Vân Anh .
mandag 11. oktober 2010
Abonner på:
Legg inn kommentarer (Atom)
Ingen kommentarer:
Legg inn en kommentar