Trước màn ảnh tôi gục đầu thổn thức,
đưa bàn tay gạt vội nước mắt rơi.
Lòng xót xa như dao cắt rã rời ,
Phương Uyên đấy và Nguyên Kha hào kiệt.
****
Dáng hai cháu thật oai hùng lẫm liệt,
ngẫng cao đầu trong chiếc áo thư sinh.
Vì nỗi đau đất nuớc quê hương mình,
đang mất đất, cùng biển trời Tổ quốc.
****
Vội lau tiếp giọt hờn trong tiếng nấc,
cổ nghẹn ngào trước cặp mắt ngây thơ.
Tuổi thanh xuân đẹp lắm tuổi mộng mơ,
trái tim nóng cỏi lòng dâng đất nước.
****
Ôi đẹp thay chí kiêu hùng tiếp bước!
Của Nguyên Kha, Trần Bình Trọng sử xanh.
Phương Uyên nay như Trưng Trắc thư anh,
mắt nhìn thẳng vào bạo thù chẳng khiếp.
****
Lời lịch sử đã ghi trang nối tiếp,
rung động trái tim hàng triệu con dân.
Đánh gục đầu loài quỷ đỏ bất nhân,
mang máu Việt mà dạ lòng đại Hán .
****
Ngắm hai cháu càng thấy lòng thêm thẹn,
thế hệ cha anh chấp nhận kiếp ngựa trâu.
Chấp nhận lầm than lầm lũi cúi đầu,
để sông núi vọng tiếng hờn rên siết.
****
Phương Uyên ơi, đánh thức hồn nước Việt,
cùng Nguyên Kha giục tầng lớp đứng lên.
Giữ vững lòng tin chí cả thật bền,
lời sông núi như vọng về réo gọi.
****
Tiếng quê hương từ ngàn xưa vang dội,
là hiện thân của hào kiệt hôm nay.
Chung một lòng tất thắng của ngày mai,
ngày mai đó trong Tự Do Hạnh Phúc.
Người Gò Công .
Sài gòn, nửa đem 17/5/2013
Ingen kommentarer:
Legg inn en kommentar