søndag 23. juni 2013

Thảm Họa Sẽ Ðến


SO SÁNH LÁ CỜ CỦA  VNCH và CSVN

1- CỜ CỦA CSVN (cờ đỏ sao vàng) : TANG THƯƠNG và TÀN BẠO 

Mầu đỏ lấn át trên quốc kỳ CSVN  thể hiện sự hiếu chiến, không tương lai, chết chóc, tang thương, tàn bạo
.  Bởi thế Trung cộng mới tàn sát chính nhân dân mình ở Thiên An Môn, còn CSVN thì đầy ải những người người anh em  (lính VNCH ) vào “trại cải tạo“. Nên nhớ là cha ông ta ngày xưa chiến thắng giặc ngoại xâm rồi đôi khi còn cấp cơm áo cho lũ giặc về nuớc. 

Cờ đỏ sao vàng của CSVN từng bị cho là thuộc về 1 tỉnh của Trung quốc ( có chính xác không ?), đây là quốc kỳ tệ nhất trong lịch sử VN đến giờ, nó chẳng  mang ý nghĩa nào, cũng chẳng thể hiện đuợc điều gì về VN.  

Không thể lý luận rằng cờ đỏ sao vàng mang ý nghĨa “máu đổ ra cho độc lập dân tộc ” , thật sai lầm vì đó là cuộc nội chiến giữa những người anh em với nhau chứ không liên quan gì đến “ độc lập dân tộc“. Hãy mở mắt to ra mà xem, đến hôm nay mọi thứ đã đuợc chứng minh rõ ràng “ nguời Mỹ từ khi đến và đi, họ không chiếm một tấc đất, một hòn đảo nào của VN, mà chỉ có người anh em, nguời bạn đồng chí (Trung quốc) của CSVN làm điều đó “.

Lý do nào lại vẫn duy trì 1 quốc kỳ gần như toàn máu cho tương lai của 1 dân tộc thân thiện và yêu hoà bình như VN ? Hay là chúng ta muốn rằng máu của nguời VN lại sẽ đổ ra trong tương lai gần ? Hay đó là điềm báo truớc rằng dân tộc VN sẽ không có thái bình ?


2 - CỜ  CỦA VNCH (nền vàng 3 sọc đỏ) : một lá cờ  “Yếu Mệnh“ 

Quốc kỳ của VNCH mang đặc trưng mầu vàng, không phải màu của những chiến binh, hàng triệu người dân lương thiện và binh lính VNCH dũng cảm đã phụng sự dưới ngọn cờ này mấy chục năm. Lá cờ ” hiền lành “ mầu vàng lấn át còn làm chúng ta liên tuởng đến áo của các nhà Sư, mà giới Tu sĩ luôn có tâm tính hiền lành, họ đuợc sinh ra để tu luyện, chứ không phải để cầm súng tàn sát và hơn thua mọi nguời. Bất cứ cuộc chiến tranh nào cũng tàn khốc. Nhưng 1 điều rõ ràng rằng 100 nhà sư, tu sĩ cũng sẽ không đủ tàn nhẫn, thủ đoạn bằng 1 con thú dữ, mà thủ đoạn và  tàn nhẫn là 1 trong những yếu tố quan trọng nhất để đem về thắng lợi tạm thời trong chiến tranh.

Xin lỗi nếu đã làm một số người buồn lòng với nhận xét này, nhưng chúng ta cần phải nhìn vào sự thật để thay đổi, chứ không phải chúng ta luôn luôn không chịu thay đổi, vì như vậy chẳng khác gì chủ nghĩa CS độc tài.

Vì bản chất của những nguời CS trên toàn thế giới là hiếu chiến, tham lam, ích kỷ, độc tài, nên việc chia sẻ quyền lực với họ là khó chấp nhận. Nhưng chúng ta vẫn phải tiến hành tuần tự từng buớc một cách có khoa học, mang đậm tính nhân văn, để chứng minh với nhân dân,với thế giới rằng chúng ta là những con nguời yêu chuộng hoà bình, rằng hành động của chúng ta là văn minh và tiến bộ, và nó sẽ là những nền tảng hợp lý, đúng lương tâm cho chúng ta ở những buớc tiếp theo. 

Bởi vì lần này chúng ta có quá nhiều phương pháp, những cách an toàn nhất, khoa học nhất, văn minh nhất sẽ được ưu tiên truớc, cách của cuộc cách mạng Hoa lài, cách của Lybia, của  Ai-cập hoặc những gì đang diển ra tương tự ở Syria, vì mỗi dân tộc, đất nước, vùng có đặc điểm khác nhau. Sẽ đổ máu rất nhiều, điều tồi tệ nhất là Trung quốc, Đài loan có thể lợi dụng tình hình rối ren để tấn công Truờng sa và các lợi ích khác của chúng ta ở Biển đông, bài học 1974 về Hoàng sa vẫn còn đó. Hôm nay lạc hậu, ngày mai có thể văn minh, nhưng nếu “ chân tay đứt lìa khỏi cơ thể thì sẽ phải tốn thời gian để nối lại  “.

Phải đoàn kết mới có sức mạnh để thay đổi  thể chế của đất nuớc. Chỉ có như thế Trung quốc mới không còn lý do, cơ hội nhắc tới  " tờ giấy vô nghĩa mà  Phạm Văn Đồng đã ký năm 1958". Bất cứ một s không thoả hiệp hoặc thiếu đoàn kết nào đều là cơ hi để CSVN kéo dài tuổi thọ của chúng. 

CSVN bây giờ không còn mạnh mẽ như truớc đây nữa, không có sự trợ giúp của quốc tế, hậu thuẫn của nhân dân, niềm tin cuồng tín vào XHCN (sức mạnh khủng khiếp, giống như một tôn giáo độc hại) cũng không còn, họ chỉ đang sở hữu 1 sức mạnh cơ bắp rệu rạo (công an, báo chí, toà án). Thậm chí ni b CSVN cũng có nhiều nguời có tư tuởng  chống lại Ðảng, nhưng họ thuộc số ít, h không có cơ hội và không đủ dũng cảm để lên tiếng, họ vẫn phải bám vào đảng CS để tồn ti vì "thời thế ". Tổng hợp lại, hiện nay CSVN giống như 1 ngôi nhà đã nghiêng sẵn về phương huớng, chỉ cần chúng ta đoàn kết tác động bằng mọi nỗ lực chúng sẽ sụp đổ.

Trách nhiệm và vận mệnh dân tộc, đất nước đang chuyển gần hết lên vai chúng ta, nếu chúng ta không đoàn kết, ai cũng nghĩ chỉ mình mới đúng, mới giỏi, ai cũng muốn làm "Vua", cái tôi quá lớn, chắc chắn chúng ta sẽ thất bại. Lần này sai lầm là có tội với dân tộc, với đất nước là do chính chúng ta gây ra, bởi chúng ta là những người được lịch sử giao trách nhiệm nhưng đã không hoàn thành vì thiếu khôn ngoan.

Nguyễn Bình.

Ingen kommentarer: