tirsdag 25. juni 2013

Dự Luật Hay Trò Bất Chính ?







Mới đây, Bộ Công An-CSVN đang dự thảo luật xử phạt hành chính đối với người chỉ mặc đồ lót nơi đông người. Theo đó, Nghị Ðịnh xử phạt hành chính trong cái gọi là lĩnh vực an ninh, trật tự, an toàn xã hội, phòng, chống tệ nạn xã hội, phòng cháy chữa cháy, phòng, chống bạo lực gia đình.

Nghị Ðịnh nêu rõ phạt cảnh cáo hoặc phạt tiền với mức 100.000 - 200.000 đồng đối với một trong những hành vi: Không mặc quần áo hoặc mặc quần áo lót ở nơi hội họp đông người.

Nghị Ðịnh xử phạt hành chính này được đưa ra trong khi mới đây, một nhóm các nhà khoa học tại Pháp đã bỏ ra 15 năm nghiên cứu về những tác dụng của chiếc áo ngực đối với cơ thể phụ nữ: áo ngực không nâng đỡ được bộ ngực phụ nữ mà ngược lại còn làm cho bộ ngực chảy xệ. Nhóm nghiên cứu cho rằng, tốt nhất phụ nữ nên không mặc áo ngực nữa.

Nhóm nghiên cứu chỉ rõ, 20 giây trôi qua, trên thế giới lại có một phụ nữ có chẩn đoán ung thư vú, và cứ mỗi phút qua đi lại có 1 phụ nữ tử vong vì căn bệnh này. Ở Việt Nam cứ 100.000 người lại có 30 người bị ung thư vú. Và theo Viện nghiên cứu ung thư Việt Nam, hàng năm có thêm 14.000 phụ nữ bị ung thư vú.
Thực tế, trước khi Nghị định này được đưa ra, đã có không ít những ý kiến trái chiều khi thực tế vai trò của chiếc áo ngực đối với cơ thể phụ nữ. Có những nghiên cứu chỉ rõ tác hại của việc mặc áo ngực đối với sức khỏe của người phụ nữ.

Hiện tại, Nghị Ðịnh của Bộ Công An – CSVN được hiểu là: Không mặc quần áo nơi đông người sẽ bị phạt; chỉ mặc đồ lót nơi công cộng cũng sẽ bị phạt. Bởi hai mệnh đề này tương đương nhau, suy ra Nghị Ðịnh này khẳng định: Không mặc quần áo lót sẽ không bị phạt.

Tuy nhiên, rất nhiều người  tại Việt Nam lại hiểu nhầm rằng Bộ Công An quy định không mặc đồ lót nơi công cộng sẽ bị phạt tiền.

Ý kiến từ người dân: "Bắt phụ nữ nhốt ngực là chạm đến quyền tối thiểu cá nhân"

Tôi đã xem kỹ nội dung của bài đăng về dự thảo xử phạt hành chính trong lĩnh vực an ninh, trật tự, an toàn xã hội. Bản thân tôi không biết thông tin này có hoàn toàn chính xác hay không. Tuy nhiên, với nội dung được đăng là: "sẽ phạt cảnh báo hoặc phạt tiền từ 100.000 - 200.000 đồng đối với một trong những hành vi: Không mặc quần áo hoặc mặc quần áo lót ở nơi hội họp đông người, thì tôi lại thật sự khó hiểu".

Ai hiểu tiếng Việt thì đều hiểu ý nghĩa của Nghị Ðịnh này: Không mặc quần áo nơi công cộng thì bị phạt, mặc quần áo lót ở nơi công cộng cũng bị phạt.

Bản thân tôi là một người luôn ủng hộ phụ nữ và tiên phong cho phong trào không áo ngực tại Việt Nam để mọi người phụ nữ được quyền bình đẳng với đàn ông, để bảo vệ vẻ đẹp tự nhiên của đôi gò bồng đào và để tránh nguy cơ phụ nữ bị ung thư vú.

Tôi rất quan tâm Nghị Ðịnh này, bởi nếu nó được đưa vào thực tế và trở thành luật xử phạt hành chính thì quả thật hơi quá. Quy định này đã chạm đến quyền tự do cá nhân mỗi người. Nói một cách nghiêm túc hơn, nó đã chạm tới nhân quyền.

Báo chí hay dùng từ "thả rông" trong những trường hợp phụ nữ không mặc áo ngực, nhưng bản thân tôi không thích, bởi lẽ từ sự việc này vốn đã mang ý nghĩa phản cảm. Tại sao chúng ta có thể dùng từ "thả rông" trong khi ngực của người phụ nữ chính là nơi đẹp nhất, thiêng liêng nhất trên cơ thể?
Tại sao một vẻ đẹp tự nhiên và tuyệt vời như thế mà người ta lại "nhốt" kín nó trong một chiếc áo ngực vừa chật chội, vừa nặng nề?

Rồi người ta mặc sức dè biểu bằng những từ ngữ thô thiển như "thả rông" cho những bộ ngực lẽ ra phải được tự hào một cách kiêu hãnh?
Đối với tôi, việc đánh giá tư cách hay đạo đức của một người thông qua cách ăn mặc là một quan niệm hoàn toàn sai lầm. Trong xã hội hiện nay, thiếu gì người ăn mặc kín đáo đúng kiểu mà lại "tà dâm, lăng loàn". Thực tế rất nhiều những người ăn mặc đẹp, gợi cảm, thậm chí khá hở hang nhưng lại không hề dâm tà do họ là những người biết yêu cái đẹp.

Xin nhắc vài lý do bản thân tôi rất hiếm khi mặc áo ngực:
Thứ nhất, vì muốn tránh nguy cơ mắc bệnh ung thư. Đây là điều tôi biết lâu rồi, vì mỗi lần mặc áo ngực tôi luôn cảm thấy khó thở, tức tim, tức ngực. Điều này ông bà ta ngày xưa cũng biết rồi nên họ đâu có thèm mặc áo ngực đâu.
Thứ 2, vì vẻ đẹp tự nhiên và thuần khiết nhất của đôi gò bồng tôi được trời phú.
Thứ 3, vì muốn thể hiện sự bình đẳng với đàn ông. Tại sao người đàn ông không mặc áo ngực mà chẳng ai dám nói, còn phụ nữ không mặc áo ngực thì lại bị đánh giá? Có phải là xã hội quá bất bình đẳng đối với phụ nữ không? 

Và lý do cuối cùng, vì tôi không muốn tốn tiền vô ích.

Tôi hoàn toàn không ủng hộ dự luật này, bởi nếu quyền của công dân mà bị kiểm soát như thế thì chẳng khác gì ở tù. Ai ra đường không mặc áo ngực là do sở thích của người đó chứ mắc mớ gì phải ban hành luật cấm.
Còn với những người khác khi mặc đầm dạ hội cũng khó mặc áo ngực, không lẽ phải cho thấy áo ngực thì mới là người chính chuyên và là người của nhà nước sao? Họ xấu hay đẹp, họ sẽ phải chịu trách nhiệm chứ sao gọi là phản cảm được.
Khi đọc luật cấm và xử phạt phụ nữ không mặc áo ngực khi ra đường, chúng ta lại nhớ  đến cái luật trước đây cấm phụ nữ ngực nhỏ không được lái xe máy. Chắc mấy người làm luật hiện nay tại Việt Nam quá lú lẩn rồi, hay là họ không có cái gì để làm hay để suy nghĩ những điều ích lợi hơn, nên cứ đưa ra những cái luật thật ngớ ngẩn va buồn cười.

Với tôi, chuyện ăn mặc chẳng nói lên được tư cách và đạo đức, phong cách ăn mặc và chuyện hở hang chỉ nói lên được cá tính phóng khoáng, nhiệt huyết và sự đam mê của người phụ nữ thôi.
Ai cũng biết, không mặc áo ngực lại hạn chế được một số bệnh của người phụ nữ. Ví dụ như tránh được dị ứng áo ngực, giảm nguy cơ mắc bệnh mẩn ngứa, ép tim.

Với số tiền phạt từ 100.000 - 200.000 đồng, tôi thấy chẳng đáng mua một con gà thì phạt làm cái quái gì. Phạt như thế chẳng ai sợ đâu, ngược lại nhiều khi họ còn thích được phạt để chứng tỏ mình có tiền và không biết sợ. Cũng để cười thỏa thích đả cái miệng với cái luật rừng rú mang rợ như thế này.

Vậy là theo Dự Luật này thì Công An có dịp tha hồ rờ mó trên thân thể phái nữ để khám xét ai không mặc đồ lót và không mặc áo ngực. Ðây cũng là cách để hái ra tiền của Bộ Công An-CSVN dành cho đám Công An bám vào chế độ mà sống. Rất là thô tục và mất dạy !

Vũ Hùng.

Ingen kommentarer: