søndag 3. mai 2009

XIN CỨ TIẾP TỤC

XIN CỨ TIẾP TỤC

Khi giáo xứ Thái Hà đưa ra lời gọi cầu nguyện cho đất nước được bình an, cầu cho những nhà lãnh đạo đất nước được sáng suốt. Người dân khắp nơi vui mừng vì sự đoàn kết giữa các tầng lớp nhân dân. Bỗng dưng tờ báo Hà Nội Mới tỏ vẻ cay cú khó chịu khi thấy sự đoàn kết của các tầng lớp nhân dân trong xã hội. Bằng những giọng văn cay cú, hằn học không hề có tính thuyết phục về lý luận, mang nặng tính chợ búa, đầu đường xó chợ. Tờ báo đại diện cho tiếng nói của Thành Uỷ Hà Nội, trung tâm văn hoá thủ đô sao đến nỗi hết cạn cách hành văn mà phải mượn ngôn từ hạ đẳng như vậy.

Rõ ràng tờ báo này có mục đích là vu cáo, bôi nhọ người khác hơn là phục vụ lợi ích của đất nước và nhân dân. Lẽ ra báo HNM phải đồng hành với các báo khác để kiến nghị dừng dự án Bô Xít Tây Nguyên, nhưng HNM ngược dòng dư luận để chỉ trích những ai lên tiếng phản đối dự án này dù họ là những người được nhân dân yêu mến , tôn trọng như cựu tướng lĩnh quân đội, , linh mục, hoà thượng, trí thức, nghệ sĩ…..chúng ta hiểu vì sao trong năm 2008 qua,nhiều tờ báo bị khiển trách, bị kỷ luật thì riêng tờ Hà Nội Mới lại được khen thưởng vì thành tích xuất sắc. Thử hỏi những tờ báo bị khiển trách, kỷ luật như Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Đại Đoàn Kết, Du Lịch, Vietnamnet…. được người dân yêu mến tìm đọc nhiều hơn hay tờ báo được khen thưởng được dân chúng yêu mến hơn. Nếu các bạn uống cà fê buổi sáng ở các thành phố, nhìn quanh thấy người ta vừa uống cà fê vừa chăm chú theo dõi tờ báo nào thì thấy ngay câu trả lời. Để đánh đổi lấy giải thưởng, sự vừa lòng cấp trên, báo HNM không từ bỏ thủ đoạn nào dù đê hèn như vu khống, bịa đặt để đạt mục đích. Thật buồn ở thời đại ngày nay mà ở nước ta sự dối trá công khai là lại là nấc thang của những kẻ cầm bút ở HNM. Phóng viên báo HNM không có một cây viết phân tích, bình luận nào ra hồn. Thử xem những bài mà HNM được trích và đăng lại ở chỗ khác liên quan đến kinh tế, xã hội, giáo dục….được bài nào? Hỏi xem báo HNM có tay viết nào đáng ghi dấu ấn của mình vào lòng người đọc như những tờ báo bị khiển trách kia. Dễ hiểu thôi, vì một tờ báo với giọng điệu vô học, bất chấp lẽ phải như những bài viết về giáo dân vừa qua thì lấy đâu ra uy tín, chất lượng để người khác quan tâm. Phóng viên HNM là những phóng viên bị coi thường nhất trong giới làm báo tại Việt Nam. Coi thường bởi tài năng lẫn nhân cách. Một tờ báo mà tài năng, nhân cách là hai cái quan trọng nhất để chinh phục người đọc mà không có, nếu tồn tại được chẳng qua là do phục vụ lợi ích cho một số kẻ có tài chính, quyền lực mà thôi. Tất nhiên quyền lợi của nhân dân, đất nước phải va chạm với quyền lợi của nhóm này, tên xung kích HNM mới đương nhiên phải bằng mọi giá thể hiện sự hăng hái phục vụ ông chủ của mình.

Sự ngu muội nhất theo bản năng của báo HNM ở chỗ đâm đầu chỉ trích giáo dân Thái Hà khi họ tổ chức cầu nguyện cho Tây Nguyên. Một nghĩa cử cao cả , hoà mình với nguyện vọng toàn dân tộc lẽ ra không ca ngợi được vì tư thù nhỏ nhen ngấm vào bản chất, thì báo HNM tốt nhất là lờ đi. Nhưng với bản năng ngu muội báo HNM cắm đầu phê phán, đay nghiến cả những hành vi tốt đẹp ấy, như kiểu tao thù mày, mày làm gì tao cũng chửi. Y như một con vích người ta cứ kéo đi về phía nào là gắng sức gồng mình đi ngược lại, kể cả người ta đưa mình về với biển. Hai bài báo mà một bài đã bỏ vừa qua của tờ HNM đã cho thấy rõ bản chất tư thù cá nhân đến nỗi thành cuồng dại, bỏ qua cả tất cả dù là lẽ phải cũng chửi.

Một lần nữa trong bái báo ra ngày 27-4 báo HNM lại khơi dậy lòng căm thù với Hoa Kỳ. Cần phải nói rõ động cơ vì sao báo HNM lại liên tiếp làm vậy. Nếu chúng ta hình dung bối cảnh tranh chấp biển, đảo của Việt Nam với Trung Quốc, sự có mặt thân thiện của hải quân Hoa Kỳ. Các phe phái thân Tàu và phe đang nỗ lực tìm kiếm sự trợ giúp để gìn giữ chủ quyền đất nước. Sẽ thấy rõ báo HNM đang còn mưu đồ gì trong định hướng quan hệ ngoại giao?. Không có gì phải ngạc nhiên nếu đánh câu hỏi: Báo Hà Nội Mới có thực sự phục vụ lợi ích của dân tộc, đất nước Việt Nam này không ? Phải chăng HNM lo ngại sự đoàn kết, nhất trí của mọi giai tầng trong xã hội trong cuộc gìn giữ Tây Nguyên trước mối lo ngoại xâm. Ai là kẻ phá hoại, kẻ thù của dân đất nước, kẻ chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc đang trỗi dậy trước mối hoạ an nguy đất , đến nay thiết nghĩ đã rõ ràng.

Những gì mà linh mục Lê Quang Uy đã làm từ những công tác từ thiện, xã hội … là điều mà ai biết ông đều thấy tận mắt. Nhưng kẻ hèn hạ dù gắng sức bịa đặt thế nào cũng không thể khiến ai nghi ngờ tư cách của linh mục Lê Quang Uy. Đất nước này may mắn khi có những con người dũng cảm đã dám cất tiếng nói khi thấy điều sai trái, họ đã có mặt mọi nơi, mọi xuất thân từ công nhân, kỹ sư, nghệ sĩ, linh mục, hoà thượng. Sự lo sợ , hoảng hốt đến lồng lộn qua những giấy mời của công an, những luận điệu của hai tờ HNM và ANTĐ chứng tỏ rằng nhà nước đang lúng túng với phản ứng của nhân dân khắp nước ngày càng dâng cao và lan rộng. Những hành động vu cáo, bôi nhọ, xuyên tạc hay bắt bớ giam cầm của nhà cầm quyền nếu có vào thời điểm này sẽ là may mắn cho dân tộc, nó sẽ minh chứng để người dân nào đang thờ ơ phải giật mình mà suy nghĩ đến vận nước. Nó sẽ là một tiêu điểm để mọi nguồn dư luận đang sục sôi kia có điểm nhấn, điểm tựa cùng hướng vào một phía.

Nào báo HNM với ANTĐ, xin cứ tiếp tục giọng điệu thủ đoạn đây đi. Đừng ngưng lại nhé, biết đâu lịch sử sau này sẽ ghi tên hai quý báo đã có công khởi tạo một điểm ngoặt mới cho dân tộc này đấy.

Đoàn Hưng

Ingen kommentarer: