THẾ GIỚI KHẢO ĐẢ VIỆT CỘNG VỀ VIỆC
VI PHẠM NHÂN QUYỀN TẠI VIỆT NAM
Trong khuôn khổ của cuộc duyệt xét đầu tiên mà Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc tiến hành 4 năm một lần, để kiểm điểm việc thực hiện quyền con người tại 192 nước thành viên LHQ, theo lịch trình thì Việtnam sẽ trình bày báo cáo của mình vào ngày 08 tháng 05 năm 2009.
Hôm 23/03/09, Hà nội đã công bố “Báo Cáo Quốc Gia Kiểm Điểm Định Kỳ Việc Thực Hiện Quyền Con Người Ở Việt nam” gửi cho cơ chế Thẩm Nghị Định Kỳ Phổ Cập – Universal Periodic Review - gọi tắt là UPR. Bằng lời lẽ khoa trương tuyên truyền cố hữu, mà trong thực tế cuộc sống xã hội, đời sống kinh tế, sinh hoạt văn hóa, tôn giáo, chính trị, truyền thông, nghiệp vụ tại Việt nam thì người dân không bao giờ có được những thứ như trong đoạn 60 của bản báo cáo Việtcộng đã ghi:
“Nhân dân Việt nam từ thân phận nô lệ đã trở thành người làm chủ đất nước, làm chủ xã hội, được sống trong độc lập, tự do, dân chủ với tất cả quyền con người của mình và được bảo vệ bằng Hiến Pháp và luật pháp”.
Theo tiến sĩ Nguyễn Quang A, giám đốc Viện Nghiên Cứu Phát Triển Việt Nam ở Hànội cho hay là: “Đoạn văn vừa kể không phản ánh sự thật hiện nay ở Việtnam”.
Còn cựu trung tá quân đội Nhân Dân của Việt cộng, Trần Anh Kim thì thẳng thừng hơn: “Tôi khẳng định rằng, quyền con người ở Việt nam đã bị chính Đảng Cộng Sản Việt Nam mà đứng đầu là 15 ủy viên Bộ Chính Trị đã cướp triệt để quyền con người của dân tộc Việt nam, chớ làm gì có nhân quyền, làm gì có dân chủ, làm gì có tự do”.
Với hòa thượng Thích Không Tánh thuộc GHPGVNTN hiện ở trong nước thì: “Hàng trăm, hàng ngàn tờ báo đó, cũng do đảng, nhà nước quản lý hết. Việt nam không có vấn đề tự do thông tin, tự do báo chí đâu!”. “Về tôn giáo, về nhân quyền thì người dân vẫn bị tù đầy, đạo giáo vẫn bị sách nhiễu, vẫn bị đàn áp”.
Thực ra việc Việt cộng cướp quyền của toàn dân, vi phạm quyền con người trắng trợn nhất, nó đã thể hiện ngay trong Điều 4 của Bản Hiến Pháp 1992.
Theo giáo sư Võ Văn Ái, chủ tịch Ủy Ban Quyền Làm Người Việt Nam tại Paris thì: “nhà cầm quyền Việt nam trong Điều 4 Hiến Pháp quy định rằng, tư tưởng của nhà nước hiện nay là chủ nghĩa Mác-Lê và Hồ Chí Minh, đồng thời Đảng Cộng Sản là đảng duy nhất quản lý đất nước”.
Bản báo cáo nhân quyền của Việt nam nhấn mạnh:
“Chỉ trong thời gian ngắn, từ năm 1986 đến nay, Việt nam đã ban hành và sửa đổi khoảng 13.000 văn bản luật và dưới luật, trong đó các quyền vế dân sự, chính trị được quy định một cách cụ thể và toàn diện hơn”.
Ông Ái nhận xét: “Báo cáo này cho một danh sách rất nhiều về vấn đề luật pháp, và xem như rằng khi có càng nhiều luật chừng nào thì việc tôn trọng nhân quyền càng nhiều chừng đó. Tuy nhiên họ không hề cho người đọc thấy được những vấn đề cụ thế của những luật pháp đó đã được áp dụng như thế nào trong việc bảo vệ quyền của công dân Việt nam”.
Ủy ban Bảo Vệ Nhà Báo (CPJ ) Committee of Protection of Journalists, có trụ sở tại New York, ngày 30/04/09, đã đưa Việt nam vào danh sách 10 nước, mà tổ chức này cho là “Khó khăn nhất đối với các blogger”.
Giám đốc điều hành tổ chức này, ông Joel Simon nhận xét: “Các blogger đứng trên tuyến đầu trong cuộc cách mạng thông tin và con số của họ ngày càng tăng. Thế nhưng các chính phủ cũng nhanh chóng học cách sử dụng công nghệ để chống lại các blogger thông qua việc kiểm duyệt và sàng lọc trên mạng, hạn chế tiếp cận internet và tìm kiếm các dữ liệu cá nhân”. “Nếu các việc trên không thành, chính quyền một số nước bỏ tù một vài blogger để làm gương cho cả cộng đồng trên mạng, buộc họ hoặc phải im lặng, hoặc phải tự kiểm duyệt”.
Việt nam và Trung quốc, nơi văn hóa blog đang phát triển mạnh, cũng là hai nước mà CPJ cho là thuộc diện tồi tệ nhất trong việc kiểm soát và hạn chế blog ở Á Châu. Hồi tháng 03/2009, tổ chức Phóng Viên Không Biên Giới – RSF- cũng đưa danh sách 12 quốc gia thù nghịch với internet trong đó có Việt nam.
Ngày 01/05/09, Ủy Ban Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế Hoa Kỳ đã đề nghị với chính quyền Mỹ, Obama đưa Việt nam trở lại danh sách các nước cần quan tâm đặc biệt về vi phạm tự do tôn giáo – CPC. Vì rằng:
“Chính phủ Việt nam đã bỏ tù, những người tham gia các hoạt động tôn giáo ôn hoà, cũng như những người hậu thuẫn cho tự do tôn giáo”.
Ngày 05/05/09 Ủy Ban Tôn Giáo Quốc Tế, nêu tên 13 nước vi phạm nghiêm trọng quyền tự do tôn giáo, trong đó có Việt nam.
Ủy ban cho rằng: “Tại Việt nam…vẫn còn những sự lạm dụng nghiêm trọng và hạn chế, bao gồm việc cầm tù và bắt giam những người quảng bá quyền tự do tín ngưỡng, và tiếp tục việc hạn chế chính thức các sinh hoạt tôn giáo độc lập”.
Tổ chức Theo Dõi Nhân Quyền, Human Rights Watch chỉ trích Việt nam. Đòi nhà nước cộng sản Việt nam phải trả tự do ngay lập tức cho những nhà hoạt động bị bỏ tù, chỉ vì đã vận động cho chiến dịch một cách hoà bình vì quyền lợi của người lao động.
Giám đốc Á Châu HRW, Brad Adams tuyên bố: “Bằng việc bắt giữ các nhà lãnh đạo nổi bật về lao động, chính phủ Việt nam đang tìm cách xóa sổ phong trào Công Đoàn Độc Lập”.
Trong Thông Điệp Phật Đản PL.2553, của Hòa Thượng Thích Quảng Độ, Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống, kiêm Viện Trưởng Viện Hóa Đạo GHPGVNTN. Giáo hội đặc biệt quan tâm đến hiện tình đất nước:
“An ninh quốc phòng và vẹn toàn lãnh thổ đang bị uy hiếp. Chỉ nhờ vào sức mạnh toàn dân mới vượt qua khỏi cơn nguy biến. Nếu Đảng và Nhà Nước không cấp thời cải tổ sâu rộng hệ thống chính trị độc đảng sang thể chế đa đảng để toàn dân và các thành phần dân tộc có thể tham gia cứu nguy quê cha, đất tổ”.
Đúng vậy, sức mạnh toàn dân chỉ có thể tập hợp nổi để đối phó với cuộc xâm lược tinh vi toàn diện của Trung cộng, nếu Việt nam thực sự được Dân Chủ Hóa.
Xem thế, trong dịp Việt cộng phải trả lời trước diễn đàn Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, thì cả 4 vấn đề căn bản cho một chế độ Dân Chủ là Tự Do Ngôn Luận. Tự Do Tôn Giáo. Tự Do Nghiệp Đoàn. Tự Do Lập Đảng đều đã được người Việt nam và các tổ chức quốc tế nêu ra, mà đang bị Việtcộng thẳng tay tiêu diệt.
Cuộc Thế Giới khảo đả Việt cộng vi phạm nhân quyền tại Việt nam kỳ này ở diễn đàn LHQ sẽ buộc nhóm lãnh đạo Hà nội dù không muốn mở mắt cũng không được nữa. Vì thực ra chế độ độc đảng độc tài toàn trị cộng sản cũng chỉ là chế độ Quân Chủ Độc Tôn nối dài. Thay cho khẩu hiệu “Trung Quân là Ái Quốc” bằng khẩu hiệu “Trung với Đảng” “Yêu nước là yêu Xã Hội Chủ nghĩa” Trong chế độ đó, không có chỗ đứng cho “Dân Quyền”, “Giáo Quyền” chỉ có “Thế Quyền”của nhóm Cai Trị độc tôn, thì ở đó làm gì còn “Nhân Quyền” nữa.
Chính vì vậy, mà có những người tự nhận là trí thức dưới ‘ánh sáng xã hội chủ nghĩa’ mới dám nói: “Trí Thức không Làm Chính Trị, mà chỉ ký Kiến Nghị thôi”. Ngu ơi là ngu! Ký kiến nghị cũng là thực hiện quyền chính trị công dân rồi đó!
LÝ ĐẠI NGUYÊN
lørdag 9. mai 2009
Abonner på:
Legg inn kommentarer (Atom)
Ingen kommentarer:
Legg inn en kommentar