søndag 30. mars 2014

Quyền Con Người Và Quyền Súc Vật

 
Tại các nước dân chủ, chẳng những con người mà ngay súc vật cũng được luật pháp bảo vệ. Dưới chế độ CS, nhân dân VN bị đảng CS cướp hết tự do, bị bóc lột, hành hạ, giết chóc, tù đầy còn thua cả súc vật. Trí thức Việt Nam, anh hùng Việt Nam, thanh niên Việt Nam ở đâu mà để đảng CS hành hạ, bóc lột và ngược đãi nhân dân Việt Nam như thế?

Súc vật tại các nước dân chủ văn minh được đối xử ra sao?
Ngày 8/1/2014, tại New Jersey, cảnh sát đã cứu một con chó bị bỏ rơi trong tuyết khi nó đang đào hang để giữ hơi ấm. Mặc dù, sau đó, có người đã nhận nuôi con chó, cảnh sát vẫn điều tra và yêu cầu dân chúng cung cấp tin tức liên quan đến chủ con chó để xử phạt về tội tàn ác với súc vật.
Không những Súc vật được bảo vệ tại chính quốc mà còn được bảo vệ khi được xuất khẩu ra nước ngoài. Trường hợp những con trâu Úc là ví dụ điển hình. “Sau khi xuất cảng qua vùng Tây Bắc VN 222 con trâu để giết thịt, đích thân Thủ Hiến tiểu bang Bắc Úc, ông Adam Giles, qua VN để kiểm soát xem trâu có khỏe mạnh không, được chăm sóc ra sao và bị giết có đúng theo quy định của Úc hay không?” Khi về Úc, ông Giles đã lên đài báo cáo cho dân chúng biết “… tất cả những con trâu này đều đến nơi an toàn. Chúng được chăm sóc, tuy tôi không nói là hoàn hảo, việc cho ăn và nước uống cùng tất cả các điều kiện khác đều tốt”. Sau đó, Úc mới xuất cảng tiếp số trâu còn lại sang VN. Trong thời gian này, đã có nhiều bài báo trên mạng so sánh “Lao động VN thua trâu Úc”. Thật là nhục nhã cho chế độ cộng sản VN!

Nhân dân VN bị đảng cộng sản đối xử thế nào?
Ngày 28/5/2006, với tựa đề “Người phải ăn cứt lợn giữa một chính quyền vô cảm”, tác giả Bùi Tín đã đưa tin trên các diễn đàn và gửi cho quốc hội CSVN mà sự việc vẫn chìm trong im lặng : “…Cô Bùi Thị Thương, 27 tuổi, tìm cách trốn khỏi cảnh “địa ngục” này, nhưng 3 lần “vượt ngục” đều không thoát. Họ cấm cô viết thư. Họ đánh cô rất ác, bỏ đói nhiều ngày. Chủ quán Hải vốn có nghề là sỹ quan hình sự ngành Công an đã bắt lại cô như tóm một kẻ phạm pháp đang trốn giữa ruộng lúa, trong lò gạch cũ và trên xe khách đi ngược về thị xã Hòa bình. Hải càng thù cô, hắn trói gô cô gái vào cột, đánh tới tấp bằng roi, gậy, cho chó dữ cắn, vẫn chưa nguôi cơn; ngày 24/4, được vợ cổ vũ, hắn nung que sắt dí vào chỗ kín, còn lấy kìm để kẹp vào nhiều nơi trên người cô, cô ngất đi nhiều lần, khi tỉnh lại bị chúng tra tấn tiếp. Cô chỉ khóc và rên rỉ. Hải có sáng kiến mới, sau đòn kềm kẹp, hắn lấy dao xúc cứt lợn 2 lần đổ vào mồm cô bắt ăn… Cô ngất xỉu và không tỉnh lại. Tưởng cô sắp chết bọn chúng kéo lê cô ra ngoài vệ đường. . Khi hơi tỉnh cô được một số người hàng xóm cho uống, cho ăn và đưa đến bệnh xá của huyện…”

Đối với người tu hành, đảng CS cũng không buông tha. Trong vụ trộm 27 pho tượng Phật cổ tại Bắc Giang, 9 tu sĩ Phật giáo bị vu oan gồm 1 Thượng Tọa, 3 Đại Đức và 5 cư sĩ. Riêng bà Nguyễn Thúy Lan được tại ngoại. Tám tu sĩ còn lại đều bị tra tấn dã man, bị đánh đập liên miên, bị treo ngược và bị tra tấn dương vật như cư sĩ Phạm Mạnh Hùng khai trước tòa : “tôi bị đánh nhiều ngày liền, cứ lột trần, truồng, treo ngược lên cửa sổ để đánh. Khi điều tra viên đánh chán tay bèn dùng bật lửa đốt cháy lông nách, lông tay và chỗ kín…” Thượng Tọa Thích Đức Chính, 70 tuổi, chết sau khi bị giam cầm chưa tới 4 tháng. Giải phẫu các bộ phận nội tạng của TT Thích Đức Chính đều có xung huyết, cổ họng có thức ăn dồn lên, hậu môn có lòi phân, bộ phận sinh dục có tinh trùng…, dấu chỉ cho biết chết vì bị siết cổ, hoặc bị tác động bởi ngoại lực mạnh. Bà Nguyễn thị Tâm, 81 tuổi, mẹ liệt sĩ và là mẹ bị can Dương văn Trung, tức Đại Đức Thích Nguyên Kiến, viết thơ ngỏ cho lãnh đạo đảng CS ngày mùng 2 tháng Sáu, nói rằng con bà bị tra tấn, đánh đập dã man hơn thời đế quốc, thực dân.

Công an CS càng ngày càng đàn áp người dân một cách tàn ác và man rợ. Tháng 2/2014, “tại quận Bến Lức, tỉnh Long An, nhân viên công an thuộc đơn vị Cảnh sát 113 dùng gậy cứng, xích sắt, roi, đánh đập một thanh niên 24 tuổi đang cùng bạn ngồi uống nước trong một quán nhỏ. Sau khi dùng điện tra tấn, nhóm 4 nhân viên cảnh sát này đã dùng ớt cay sát vào mắt và vào hạ bộ của anh thanh niên, làm anh này gần như phát điên, la hét rồi ngất lịm đi”. Khi tôi viết những dòng này, người dân vẫn còn đang bị bắt bớ, tra tấn. Trên Dân Làm Báo đăng tin công an CS tra tấn anh Ngô Thanh Kiều–30 tuổi, 1 vợ, 2 con– đến chết. Chị Trần Thị Nga bị công an sách nhiễu tình dục… Đọc các bản tin, độc giả dễ dàng nhận ra rằng bọn côn đồ công an có cái sở thích nham nhở là “điều tra” chỗ giữa 2 cái đùi. Công an đem “bao cao su đã qua sử dụng” vào khách sạn để bắt ông Cù Huy Hà Vũ, nữ thiếu tá công an Gia Lai ra lệnh lột truồng và bóp “dế” mục sư Nguyễn Công Chính, công an Bắc Giang dùng dùi cui điện tra tấn dương vật các nhà sư, các bloggers cũng bi công an xục xạo ở đũng quần… Giữa hai cái đùi có phải là lăng Ba Đình đâu mà bọn côn đồ công an sốt sắng “làm việc” đến thế!

Như trên cho thấy, tại các nước dân chủ, chẳng những con người mà ngay súc vật cũng được luật pháp bảo vệ. Dưới chế độ CS, nhân dân VN bị đảng CS cướp hết tự do, bị bóc lột, hành hạ, giết chóc, tù đầy còn thua cả súc vật tại các nước dân chủ, văn minh. Trí thức Việt Nam, anh hùng Việt Nam, thanh niên Việt Nam ở đâu mà để đảng CS hành hạ, bóc lột và ngược đãi nhân dân Việt Nam như thế?

Gò Công.

Ingen kommentarer: