PHONG TRÀO
ĐOÀN KẾT VNCH
Đấu Tranh Cho
DÂN CHỦ TỰ DO, BẢO TỒN LÃNH THỔ
Nhận định:
Cộng Sản Việt Nam (CSVN), một bộ phận của Cộng Sản Đệ Tam Quốc Tế (CSQT),
một vệ tinh của Cộng Sản Trung Quốc (CSTQ), đã từ hơn nữa thế kỷ nay áp đặt chế
độ độc tài toàn trị trên đất nước và dân tộc Việt Nam, gây nên không biết
bao nhiêu thảm hoạ cho người dân Việt. Tội lỗi của Hồ Chí Minh và đảng CSVN đã
được các sử gia cũng như các chính trị gia phơi bày trong công luận. Tiêu biểu
nhất là những hành động dã man của chúng sau đây:
CSVN đã triệt tiêu các tôn giáo, đảng phái không theo CS hồi thời kháng
chiến chống Pháp, đã đấu tố, giết hại oan uổng hằng vạn nông dân trong chiến dịch Cải Cách
Ruộng Đất, đã giam cầm, hành hạ bao
nhiêu văn nghệ sĩ trong phong trào Nhân Văn Giai Phẩm, đã thúc đẩy hằng triệu
thanh thiếu niên vào tử lộ qua hai cuộc chiến 1945-54 và 1956-75, đã đơn phương xé bỏ Hiệp
Định Paris để xua quân cưỡng chiếm Miền Nam Tự Do, đã cướp hết tài sản của
người dân Miền Nam, đã bắt đi tù cải tạo hằng trăm ngàn quân cán chính Việt Nam
Cộng Hoà, đã tước đoạt hết quyền
tự do căn bản của người dân và chà đạp lên nhân phẩm của con người.
Không sống được dưới sự áp bức, kiềm kẹp, khắc nghiệt quá mức của CSVN,
hằng triệu đồng bào phải bỏ xứ ra đi tìm tự do dù có rất nhiều người phải chết
trong rừng sâu hay trên biển cả. Ngày nay dù đã mang bộ mặt đổi mới, được quốc
tế công nhận, CSVN vẫn tiếp tục đôc tài, áp bức, thi hành những biện pháp phi
nhân, ác độc đối với người dân trong nước. Đối ngoại từ đầu thập niên 1950,
CSVN đã là chư hầu của Trung Quốc. Ngày nay CSVN càng cho thấy sự lệ thuộc của
chúng vào Trung Cộng nhiều hơn. Và càng lệ thuộc vào Trung Cộng nhiều chừng nào
thì CSVN càng tàn độc đối với những người yêu nước dám đứng lên chống đối nạn
bành trướng xâm lăng của bá quyền Trung Quốc.
Trước cảnh “hèn với giặc, ác với dân” của CSVN, nhiều trí thức, nhân sĩ,
tu sĩ, nhà văn, nhà báo, bloggers, và sinh viên, ở trong nước, đã thức tỉnh, đã
mạnh dạn đứng lên đòi hỏi dân chủ tự do cho Việt Nam, chống đối sự xâm lăng của
Trung Cộng, biểu lộ tinh thần độc lập tự do của người dân. Phong trào nổi dậy
càng ngày càng lớn mạnh trong những ngày gần đây. Ở hải ngoại, nhiều tổ chức,
nhiều đoàn thể chính trị cũng đã từ lâu hô hào tranh đấu giải thể chế độ cộng
sản, phục hồi dân chủ, nhân quyền cho người dân Việt. Trong quá trình đấu tranh
chống CS, người Việt ty nạn cộng sản cũng đã dành được nhiều thắng lợi đáng kể,
nhất là được hầu hết các quốc gia tự do, nơi có người Việt Nam ty
nạn cộng sản cư ngụ , nhìn nhận lá cờ VNCH trong lúc cờ đỏ sao vàng vừa ló dạng
thì bị đồng bào tranh đấu dẹp bỏ ngay. Cờ vàng ba sọc đỏ càng ngày càng tung
bay phất phới trên nhiều thành phố trên đất Mỹ và nhiều quốc gia khác trên thế
giới, và bài quốc ca Việt Nam càng ngày càng được hát vang trong những buổi lễ
lớn nhỏ của người Việt ty nạn cộng sản.
Thế nhưng rất đáng tiếc là sự đoàn kết giữa đồng bào trong
nước với đồng bào ở hải ngoại cũng như sự đoàn kết giữa các đoàn thể, các tổ
chức đấu tranh ở hải ngoại chưa đủ chặt chẽ để công cuộc đấu tranh cho tự do
dân chủ được hiệu quả hơn. Mỗi tổ chức, mỗi đoàn thể có đường lối riêng, có
phương cách hành động riêng,ít ai hợp tác với ai dù có cùng mục đích đấu
tranh là giải thể chế độ cộng sản. Thậm chí còn có sự xung đột đánh phá lẫn
nhau giữa đoàn thể này với đoàn thể khác, đôi khi có cả sự chia rẻ ngay trong
nội bộ của một tổ chức.
Thiếu sự phối hợp nhịp nhàng giữa trong và ngoài nước, thiếu sự đoàn kết
chặt chẽ trong hàng ngũ quốc gia, công cuộc tranh đấu cho dân chủ tự do cho đất
nước khó gặt hái được những kết quả mong muốn. Chẳng những thế, tình trạng chia
rẽ giữa người quốc gia còn là một kẻ hở rất lớn cho đối phương khai thác. bẻ gảy
hay vô hiệu hoá sức mạnh của cộng đồng tỵ nạn. Nấp trong bóng tối, đứng đằng
sau lưng , chúng xúi giục người quốc gia bới móc những lỗi lầm xưa để kết
tội lẫn nhau, thù hận lẫn nhau, đánh phá lẫn nhau, Trong lúc đó CSVN dùng lời
ngon ngọt ve vãn, chiêu dụ người quốc gia đem trí tuệ, tài năng, tiền bạc về
phụng sự cho đất nước (hay đúng ra là cho nhà nước xã hội chủ nghĩa). Mặt khác
CSVN cũng tung nhiều cán bộ văn hoá, tôn giáo, chính trị ra hải ngoại để tuyên
truyền cho chế độ ở khắp những nơi có đồng bào cư ngụ. Nghị Quyết 36 của CS ra
đời để thực hiện chiến dịch độc hại đó.
Mục tiêu:
Trong bối cảnh phức tạp ấy,và giữa lúc đồng bào trong nước đang
kiên cường đứng lên đương đầu với bạo quyền cộng sản, Phong Trào Đoàn Kết
Việt Nam Cộng Hoà ra đời để góp sức vào công cuộc tranh đấu chung nhằm giải thể
chế độ độc tài toàn trị của CSVN. Ba mục tiêu chính của Phong Trào là:
(1) tạo sự đoàn kết quốc
gia,
(2) tranh đấu cho dân
chủ tự do cho Việt Nam, và
(3) tranh đấu để bảo
toàn lãnh thổ.
Ba mục tiêu này được
biểu thị rõ ràng trên logo của Phong Trào với vòng chữ bên trên là “Phong Trào
Đoàn Kết Việt Nam Cộng Hoà”, và vòng chữ bên dưới là “Dân Chủ Tự Do Bảo Toàn
Lãnh Thổ”.
Đoàn kết là điều kiện tiên quyết cần thiết để chiến thắng. Có đoàn kết
mới có tiếng nói chung và sức mạnh khả dĩ gây ảnh hưởng tđược với các thế
lực và các nhà lãnh đạo thế giới. Chia rẽ là suy yếu, chắc chắn sẽ đi đến thất
bại. Ai cũng biết thế, và ai cũng kêu gọi đoàn kết từ bấy lâu. Nhưng những lời
kêu gọi thống thiết nhất vẫn vô hiệu.Sự đoàn kết chỉ có thể thực hiện được khi
nào các cá nhân,các hội đoàn, các tổ chức thực tâm đến với nhau trong tình thân
hữu,huynh đệ, trên cơ sở bình đẳng, không mang tham vọng chi phối, thống lãnh
nhau. Sự đoàn kết cũng đòi hỏi chúng ta quên đi những sự cố đáng tiếc nặng nề
trong dĩ vãng, bỏ qua những lỗi lầm nếu có trong quá khứ để hướng về tương lai,
tựa trên mẫu số chung, bắt tay nhau, góp sức nhau đấu tranh cho những mục tiêu
đã đề ra. Sự đoàn kết cũng đòi hỏi thiện chí của các cá nhân,các hội đoàn, các
tổ chức, phải kiềm hảm những cảm xúc, đề cao lòng tha thứ, cố gắng lấp vá những
chổ rạng nứt, những mầm mống chia rẻ bởi những rạng nứt, những chia rẻ trong
hàng ngũ quốc gia là những lợi điểm tuyệt vời tạo cơ hội chiến thắng cho đối
phương cộng sản.
Trong ý nghĩ đó Phong Trào Đoàn Kết VNCH tình nguyện làm gạch nối giữa
những tổ chức đấu tranh trong và ngoài nước và giữa những hội đoàn, những tổ
chức chống cộng sản ở hải ngoại. Đoàn kết thật sự cần được thực hiện để cho
công cuộc tranh đấu chung gặt được kết quả tốt.Và đấy là trách nhiệm chung của
mổi một và của tất cả chúng ta.
Tranh đấu cho dân chủ tự do là mục tiêu thứ hai của Phong Trào. CSVN,
theo chân CSTQ, tự hào rằng chế độ ”xã hội chủ nghĩa”của CS hiện giờ là chế độ
dân chủ vào bậc nhất trên thế giới. Những người được bầu chọn vào Bộ Chính Trị
của chúng cũng như những người lãnh đạo chóp bu đều được chọn lựa một cách rất
là “ dân chủ”, một thứ dân chủ nội bộ của đảng cộng sản, phủ nhận trắng
trợn quyền căn bản của người công dân tự do lựa chọn người thay mặt cho mình
trong các cơ cấu dân cử từ trung ương đến địa phương. Phải là đảng viên cộng
sản mới được ứng cử vào quốc hội để đóng vai nghị gật. Phải là đảng viên cộng
sản lâu năm mới được bầu vào những chức vụ quan trọng. Những người được bầu
phải là những người tuyệt đối trung thành với đảng, hết lòng phục vụ cho đảng,
và chỉ có đảng mà thôi. Đảng là số MỘT là nhà nước, là túi tiền, là quyền lực
độc tôn, là luật lệ, là công lý, là tất cả mọi thứ trừ lòng yêu nước thương dân.
Trong chế độ độc tài đảng trị đó, dân chúng chỉ là những công dân hạng nhì,
những kẻ bị trị, mà nhân quyền và nhân phẩm bị tước đoạt hoàn toàn.
Chúng ta, những người Việt tỵ nạn cộng sản, những người sống trong thế
giới tự do, không chấp nhận thứ dân chủ đó. Nền dân chủ tự do mà chúng ta
hướng đến là nền dân chủ thật sự áp dụng cho mọi người dân, và là nền dân
chủ đang được các nước tự do trên thế giới áp dụng. Phải có bầu cử tự do,
công bằng để người dân lựa chọn người đại diện xứng đáng, để người được bầu có
thể phục vụ hữu hiệu cho quyền lợi của người dân. Nền dân chủ tự do là nền dân
chủ thật sự của dân, vì dân và cho dân, chớ không phải thứ dân chủ nội bộ của
đảng, vì đảng và cho đảng cộng sản.
Tranh đấu để bảo toàn lãnh thổ là mục tiêu thứ ba của Phong Trào. Bờ cõi
Việt Nam do ông cha ta mở mang, gìn giữ. Từ ngàn xưa đã bao nhiêu lần bá quyền
Hán Tộc lăm le xâm chiếm bằng vũ lực cũng như bằng văn hoá. Gần trọn thiên niên
kỷ thứ nhất chúng ta bị giặc Tàu đô hộ, phải chịu sự Hán hoá một thời gian dài.
Ngay trong thời kỳ độc lập ông cha ta cũng phải bao lần dũng cảm đánh trả bọn
xâm lăng Phương Bắc. Tuy ta bảo vệ được lãnh thổ nhưng ảnh hưởng văn hoá Hán
tộc vẫn còn sâu đậm ít nhất cũng đến cuối thế kỷ 19. Phải đến khi văn minh Tây
Phương du nhập ta mới bắt đầu dần dần xoá đi ảnh hưởng văn hoá Trung Quốc. Lãnh
thổ của chúng ta được ông cha ta bảo toàn ở Phương Bắc và mở rộng ở Phương Nam
từ thế kỷ 16 đến thế kỷ 19. Sau thời gian gần 80 năm đô hộ của thực dân Pháp
chúng ta lấy lại độc lập. Người Pháp ra đi không mang theo họ một mảnh đất nào
của Việt Nam. Lãnh thổ của Việt Nam do cha ông để lại vẫn còn nguyên vẹn. Họ
chỉ để lại ít nhiều nét văn minh Tây phương, nhất là văn hoá Pháp. Nhưng khi
Trung Cộng đưa quân cán chính và khí giới sang giúp Hồ Chí Minh và CS Bắc Việt
thì họ đã mang theo chủ nghĩa bành trướng bá quyền Trung Quốc mà HCM và CSBV đã
vui lòng chấp nhận. Phạm Văn Đồng ký công hàm gởi Chu Ân Lai công nhận lãnh thổ
của TQ và lãnh thổ đó bao gồm Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam Cộng Hoà. Năm
1974 TQ tiến chiếm Hoàng Sa. VNCH anh dũng chống trả nhưng vì sức yếu thế cô
nên sự hy sinh của các chiến sĩ anh hùng VN đã không giữa được quần đảo này.
CSBV không hề có một phản ứng nào trước sự xăm lăng ngang ngược của Trung Cộng.
Cuối thế kỳ 20 CSVN dưới áp lực của Trung Cộng đã ký các hiệp ước nhường một
phần đất dọc biên giới cùng phần lớn Vịnh Bắc Việt cho Trung Quốc. Ngày nay
bằng những mỹ từ 16 chữ vàng và 4 tốt Trung Cộng đã xây dựng cơ sở một cách hợp
pháp ở nhiều nơi trên lãnh thổ Việt Nam, nhất là ở cao nguyên Trung Phần và ở
các tỉnh biên giới, đồng thời xâm chiếm Hoàng Sa, Trường Sa mà chúng sát nhập
vào Trung Quốc với hình vẽ lưỡi bò bao trùm 80% Biển Đông. Trước sự xâm lấn
ngang ngược của Trung Cộng, CSVN vẫn cúi đầu thuần phục, miệng lúc nào cũng nêu
cao 16 chữ vàng và 4 tốt mà Trung Cộng đã dạy cho. Phong Trào Đoàn Kết VNCH cực
lực bác bỏ luận điệu “chủ quyền không thể chối cải” của TQ trên Biển Đông, cực
lực phủ nhận những hiệp ước nhường đất và biển mà CSVN đã ký với Trung Cộng.
Bằng mọi cách Phong Trào nhất quyết phải tranh đấu đòi lại trọn vẹn lãnh thổ
của cha ông. Nếu không thành công trong thế hệ này thì ít ra Phong Trào cũng
vạch ra được đường lối cho các thế hệ mai sau tiếp nối đấu tranh cho đến khi
lãnh thổ được vẹn toàn.
Chủ Trương - Đường Lối – Phương Cách:
PTĐKVNCH không chấp nhận chủ nghĩa cộng sản hay xã hội chủ nghĩa của cộng
sản. Bởi CSVN luôn lật lọng, dối trá, lường gạt, không bao giờ thật tình vì dân
vì nước nên PTĐKVNCH chủ trương không hoà hợp, hoà giải với cộng sản. Một thể
chế tự do, dân chủ đa nguyên, đa đảng phải được thực hiện bằng tổng tuyển cử
dưới sự giám ssát quốc tế và tổ chức bởi một cơ cấu độc lập với
chính quyền hiện hữu Mọi người dân Việt ở trong nước và ngoài nước đều có
quyền bầu cử và ứng cử vào tất cả các chức vụ dân cử từ trung ương đến địa
phương.
PTĐKVNCH hoan nghênh và hổ trợ các
nỗ lực hình thành một giai đoạn chuyển tiếp tương tự như đang diễn ra ở Miến
Điện để rút ngắn lộ trình dân chủ hóa hầu tiến tới một kỷ nguyên mới,
toàn dân đoàn kết tái thiết và phát triển quốc gia trong an lạc,hòa bình.
PTĐKVNCH hoàn toàn phủ nhận các hiệp ước bán nước, bán biển cho Trung
Cộng, phủ nhận Công Hàm của Phạm Văn Đồng gởi Chu Ân Lai, phủ nhận đường lưỡi
bò của Trung Cộng trên Biển Đông, cực lực phản đối việc Trung Cộng dùng vũ lực
chiếm cứ Hoàng Sa, Trường Sa, thiết lập Tây Sa của Trung Cộng, cực lực lên án
hành vi tàn ác của Trung Cộng trong việc xua đưổi, bắt giữ, hành hung các ngư
phủ Việt Nam.
Trong hàng ngũ quốc gia, PTĐKVNCH chủ trương đoàn kết, liên minh, bắt tay
nhau trong tình anh em, trên cơ sở công bằng, không ai chi phối ai, không chia
rẻ, không kỳ thị tôn giáo, tín ngưỡng, đảng phái chính trị, chủng tộc, địa
phương,thành phần xã hội. PT thiết tha kêu gọi các tổ chức/đoàn thể/hội đoàn
trong tập thể người Việt Quốc Gia không quay về quá khứ, không vạch trần những
lỗi lầm hay sai trái (nếu có thật đi nữa) để chống phá lẫn nhau Như đã
trình bày ở trên ,đây là lúc tập thể người Việt Quốc Gia cần đâu lưng sát cánh,
cùng hướng đến tương lai, để cùng đấu tranh cho mục tiêu chung là giải thể chế
độ cộng sản, xây dựng một vận hội mới hòa bình, tiến bộ, cho toàn dân Việt.
Chia rẻ, đánh phá nhau trong lúc này là làm phương hại đến sức mạnh của cộng
đồng người Việt Tự Do, và làm lợi cho CS. PT chủ trương không làm bất cứ
điều gì có hại cho cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản và không làm bất cứ
điều gì có lợi cho CS. PT chủ trương liên kết chặc chẽ với những nhà trí thức
phản tĩnh, các tổ chức đấu tranh, các tôn giáo chống nhà cầm quyền CS, những
nhà báo, những bloggers đấu tranh trong nước.
PTĐKVNCH chủ trương tranh đấu bất bạo động ở trong nước,, bằng mọi hình
thức công khai và kiên quyết, như đã được trắc nghiệm thành công ở Nga Sô, các
quốc gia Đông Âu ,các cuộc cách mạng ôn hòa: cách mạng Nhung, cách mạng hoa
Tulipes, cách mạng hoa Hồng, cách mạng màu da Cam.
Tại hải ngoại, PTchủ trương tích cực vận động quốc tế yểm trợ cuộc tranh
đấu của quần chúng Việt Nam đòi hỏi tự do, dân chủ : các tổ chức bảo vệ nhân
quyền, tín ngưỡng, các hệ thống truyền thông đại chúng, và đặc biệt vận động
các quốc gia yêu chuộng tự do, dân chủ như Hoa Kỳ và một số các nước đã ký kết
Hiệp Định Paris 1973và cam kết bảo đảm thi hành quyền dân tộc tự quyết cho nhân
dân VNCH ở Miền Nam VN và nhân dân cả nước trong tiến trình thống nhất nước
Việt Nam.
PTĐKVNCH chủ trương Tự Lực, tự mình gây dựng sức mạnh cho mình, tự mình
tạo điều kiện cho mình hoạt động, không tựa vào sức mạnh bên ngoài, không để bị
lệ thuộc vào một sức mạnh ngoại lai nào. PT cần được
sự giúp đở, yểm trợ của các quốc gia, các đoàn thể/tổ chức, các mạnh thường
quân, thân hữu, v v. . . trong sự tin cậy và ,tôn trọng lẫn nhau.
PTĐKVNCH tựa trên cơ sở triết lý NHÂN BẢN,
DÂN TỘC, KHAI PHÓNG của Việt Nam Cộng Hoà. Dựa trên căn bản triết lý đó, PT
quan niệm con người có giá trị linh thiêng, nhân phẩm phải được tôn trọng. PT
không chấp nhận quan điểm duy vật của CS xem con người như con vật, dùng con
người như một công cụ phục vụ cho đảng và nhà nước cộng sản. PT, tôn
trọng nhân quyền, tôn trọng quyền được sống tự do, hạnh phúc của con người. PT
quan niệm con người là cứu cánh chớ không phải là phương tiện theo quan điểm
của CS. PT cố gắng bảo tồn và phát huy văn hoá dân tộc, không để bị ngoại lai
hoá. Nhưng PT không khép kín, mà mở rộng đón nhận những tiến bộ, tinh hoa của
thế giới. Trong chiều hướng đó, PT rất hoan nghênh các hoạt động, các ý kiến,
các quan niệm tân tiến của giới trẻ, của những người thắm nhuần văn hoá Tây
Phương, PT mở rộng vòng tay đón nhận giới trẻ vào hợp tác với PT.
Lập trường của PT là không thành lập chánh
phủ lưu vong, không tái họp Hội Nghị Paris như một ít người hiểu lầm hay
cố ý xuyên tạc qua một bức Tâm Thư của luật sư Lê Trọng Quát và giáo sư
Nguyễn Thanh Liêm, Quốc Vụ Khanh và Thứ trưởng bộ Giáo Dục trong Nội Các
VNCH cuối cùng, một lá thư tâm tình thân mật, gởi cho một số ít anh em đã từng
cộng tác với nhau trong chánh phủ trước 1975. Mục đích của Tâm Thư là mời một
số anh em cùng đứng ra thành lập một Phong Trào qui tụ các chiến hữu và thân
hữu đã từng phục vụ trong thời VNCH cùng thế hệ hậu duệ và các cá nhân và đoàn
thể quốc gia thiện cảm với VNCH. Bức Tâm Thư phải có chữ ký của hai vị và
chỉ được gởi tới những người bạn thân mà thôi. Nhưng bức thư chưa có chữ ký lại
bị lọt ra ngoài. Và một ít người thấy bức thư đó vội cho rằng hai vị này
muốn thành lập chánh phủ lưu vong, điều mà hai vị này đã không mong muốn từ
trước vì tính thực tiển chính trị và không chút ham danh dù rằng sự hình thành
một chính phủ lưu vong ở hải ngoại ( gouvernement en exil à l’étranger) bởi
những thành viên của chính phủ của quốc gia bị xâm lăng để tranh đấu với những
hình thức thích nghi với hoàn cảnh, chống quân thù cướp nước, là một sự kiện
thông thường trong tất cả lịch sử chiến tranh từ xưa đến nay và mãi mãi về sau.
Phong Trào nhận định rằng những vị còn lại
trong chánh phủ này có thể khi cần thiết, nhân danh chánh phủ VNCH, trong công
cuộc vận động quốc tế, đặc biệt khi vận động các quốc gia đã ký kết bảo
đảm việc thi hành quyền tự quyết của nhân dân VNCH và toàn dân Việt Nam, minh
thị trong Hiệp Đinh Paris 1973 mà Chính Phủ VNCH là một phe chính ký kết.
Tuy vậy,Phong Trào không chủ trương vận động
tái họp Hội Nghị Paris như một ít người đang làm vì sự kiện tái họp HN Paris
vừa là một chuyện hoàn toàn bất khả thi , vừa vô ích vì tất cả các phe ký
kết HĐParis không những đã khẳng định mà còn cam kết bảo đảm thi hành quyền tự
quyết của nhân dân VNCH và của toàn dân Việt Nam .Bây giờ là lúc đòi hỏi các
phe ký kết thực hiện lời cam kết mà thôi, chứ không đặt lại vấn đề quyền
dân tộc tự quyết đã được công nhận.
Một hiệp ước quốc tế - HĐ Paris là một và rất
quan trọng vì nó quyết định vận mạng của một quốc gia - luôn có giá
trị, không bị trước tiêu bởi một thời hạn nào,và có tính cách ràng buộc
những quốc gia ký kết vô thời hạn.
Trên cơ sở thiết yếu này, cuộc vận động quốc
tế mà Phong Trào khởi động sẽ là một đóng góp lớn vào cuộc tranh đấu đang tiếp
diễn của đồng bào ruột thịt ở quê hương để giành lại quyền dân tộc tự quyết,
thực hiện tự do, dân chủ, bảo toàn lãnh thổ, lãnh hải của quốc gia.
PHONG TRÀO ĐOÀN KẾT VNCH
Luật sư - Lê Trọng Quát.
**********
Bị chú - viện dẫn các cuộc cách mạng không đổ
máu ở Nga sô, Đông Âu, các cuộc cách mạng mang tên các loài hoa là chủ ý nói
đến sự thành công của chính sách đấu tranh bất bạo
động .
Không nhắc đến trường hợp Lybia, Syria vì các
cuộc tranh đấu chống độc tài ở đây đã và đang trả giá quá đắt, có thể gây
ấn tượng lo ngại nơi người đọc.
Trường hợp Miến Điện được viện dẫn để làm
gương cho CSVN, đồng thời khích lệ đồng bào kiên nhẫn tranh đấu bất bạo động.
để tiến tới thành công.
Ingen kommentarer:
Legg inn en kommentar