Xuất Khẩu Lao Ðộng.
Những chữ “Xuất Khẩu Lao Động” chỉ xuất hiện ở VN sau năm 1975, miền Nam rơi vào tay Cộng sản, người dân cũng được đổi đời.! Những người có máu mặt thì bị đánh tư sản, đổi tiền, đi kinh tế mới. Những thành phần vô sản, có công với cái gọi là “cách mạng”, hớn hở chờ được ưu đãi trong một thiên đường “thế giới đại đồng” như đã được hứa hẹn. Nhưng khổ thay, chính họ lại là những sản phẩm để nhà nước xuất khẩu tìm ngoại tệ... Xuất khẩu lao động, nói nôm na là người dân phải đóng tiền cho nhà nước để được gửi ra ngoại quốc, dùng sức mạnh bắp thịt của mình để kiếm miếng ăn, và… đóng thuế cho nhà nước.
Sinh ra trong gia đình nghèo là một nỗi bất hạnh. Mà nghèo trong VN XHCN thì còn bất hạnh gấp bội. Vì nghèo, nên không được đi học, không hiểu biết. Ai nói gì cũng tin, cũng nghe, cũng háo hức. Trong thời toàn trị, lớp dân nghèo công nông được ưu ái gọi là “giai cấp tiên phong” của cách mạng . Họ được thúc đẩy bằng căm thù và hứa hẹn để thực hiện đấu tranh giai cấp, tiêu diệt các thành phần khác, theo khẩu hiểu “trí phú điạ hào, đào tận gốc tróc tận rễ” nhằm xây dựng chuyên chính vô sản. Ngày nay, dưới chế độ Cộng sản biến thái thành tài phiệt, dân nghèo bần cố được dùng trong thương vụ “Xuất Khẩu Lao Động”, còn trí thức được cho lên chỉ đường cho lãnh đạo theo thứ tự ưu tiên “công, nông, trí” để đem ngoại tệ về cho lãnh đạo đảng và nhà nước. Những lãnh đạo vô học được biến thành tiến sĩ thạc sĩ theo kế hoạch đào tạo tiến sĩ cấp tốc để tiếp tục nắm quyền.
Chỉ tiêu XKLD của CSVN cho năm 2010 là 85.000 người. Nếu tính trên lợi nhuận, thì doanh nghiệp này “một vốn bốn lời”. Mà nói thực ra là không cần vốn. Vì vốn chính là người dân trong nước. Một là phải đóng tiền để được đăng ký đi lao động nước ngoài. Hai là đóng thuế lợi tức. Ba là số ngoại tệ họ làm ra đươc`nhà nước sẽ đổi qua đổi lại lấy lời. Chưa kể các cắt xén đủ kiểu trong số tiền họ kiềm được bằng mồ hôi nước mắt.
Tại sao xuất khẩu lao động? Lý do dễ hiểu thôi ! Vì công ăn việc làm trong nước không đủ cung cấp cho người dân trong nước. Nhưng có một điều “nghịch nhĩ” là, nếu dân VN không đủ công ăn việc làm, thì tại sao CSVN lại cho người Tầu vào chiếm những công việc người VN dư sức làm trên đất nước VN? Thực thế, các hãng thầu TQ, mỗi khi trúng thầu thì đem toàn công nhânTầu sang phục vụ, kể cả những công việc dọn dẹp vặt vãnh, không cần chuyên môn.
Xuất khẩu lao động để cho ra nước ngoài làm các nghề người dân điạ phương không thèm làm bị bóc lột ăn chặn đủ kiểu đã đành, nhưng còn một lối xuất khẩu lao động khác bất nhân hơn nữa, là dụ người nộp tiền trợ cấp xoá đói giàm nghèo để rồi bị đem ra bỏ chơ vơ nơi xứ lạ, sau khi trải qua những nguy hiểm đủ loại có thể mất mạng trên đường di chuyển. Đó là trường trong những người vạ vật tá túc trong rừng miền Bắc nước Pháp, chờ dịp nhập cảnh bất hợp pháp vào Anh quốc để trồng cỏ (tức cần sa). Một thanh niên đã kể rằng: Chuyện XKLD của anh ta khởi thủy bằng việc lên Ngân hàng “Xóa Đói Giảm Nghèo” để cầm sổ đỏ, mượn vốn về xây lò gốm. Anh Cán bộ ngân hàng to nhỏ kể cho anh nghe “chuyện thần thoại” đi trồng cỏ bên Anh Quốc. Công việc dễ, mà mỗi tháng kiếm được 5.000 Bảng Anh.” Thấy anh ta mềm lòng, cán bộ bèn giới thiệu một nhân viên của Ngân hàng “Đề Án Hỗ Trợ Các Huyện Nghèo, đẩy mạnh XKLĐ”. Ông này bèn trưng ra một xấp hình với các ngôi nhà khang trang, các xe hơi bóng loáng của những người XKLĐ đợt trước. Thế là thay vì cầm sổ đỏ lấy tiền làm lò gốm, thì anh thanh niên lại cầm sổ đỏ để lấy tiền nộp cho XKLĐ.
Việc di chuyển là do bộ Lao Động, Thương Binh Xã Hội đảm nhận. Tập trung và bãi đáp do Đại Sứ quán VN tại địa phương trách nhiệm. Địa điểm tập trung và nhảy xe là do Quân Đội và Công an chu toàn. Cả một hệ thống chính quyền VN sắp xếp có lớp lang, chu đáo tới độ là những người này, khi bước ra khỏi nước là bị lấy hết các giấy tờ tùy thân. Nghĩa là cảnh sát quốc tế khó mà tìm ra tung tích nếu mà sứ quán Việt Nam không hợp tác.
Đã có trường hợp anh Nguyễn Văn Mác 27 tuổi, rớt từ trên nóc xe hàng xuống tử thương tai xa lộ A 16 ở Pháp. Khi được báo tin thì Sứ Quán từ chối không biết, với lý do rằng không có giấy tờ gì chứng minh anh là người VN. Những người chung cảnh ngộ phải góp sức làm cho anh một đám tang vội vã.
Điều bi thương là ngay cả đối với những người sang được tới Anh quốc trồng cần sa thì lương tháng cũng chỉ được 350 bảng Anh, vừa đủ sống chui rúc, bất hợp pháp, không phải là 5.000 Euro như cán bộ ở nhà nói dối, để mà có thể có tiền gửi về chuộc lại sổ đỏ đã nộp ngân hàng để được cho xuất khẩu lao động.
Lúc còn đi học, người viết bài này nghe 4 chữ “bán nước buôn dân” tưởng chỉ là những chữ dùng để miệt thị một thiểu số dăm ba người mà CSVN cho là tay sai ngoại bang. Không ngờ bây giờ nước ta lại có cả một đám đầu lãnh đảng CS biến thái và đồng đảng quyền lực thực tế bán nước và buôn dân với bằng chứng rành rành trước mắt.
Trương Vĩnh Khôi.
mandag 22. februar 2010
Abonner på:
Legg inn kommentarer (Atom)
Ingen kommentarer:
Legg inn en kommentar