Mặc dù Việt Nam Cộng Hòa không còn tồn tại nhưng sinh họat và tinh thần cộng hòa đã ăn sâu vào cách suy nghĩ của người miền Nam.
Tinh thần này đã được truyền cho thế hệ tiếp nối và lan tỏa khắp nơi.
Trong nước tại miền Nam các thế hệ đi trước đã kể cho con em họ về lịch
sử của họ và của Việt Nam Cộng Hòa.
Ngày ban hành Hiến Pháp, đạo luật tối thượng thiết đặt nền tảng, kỷ cương cho Đất Nước. Dù bị nạn thực dân - cộng sản qua phân ( Là chia
cắt: Thực dân Pháp a tòng với cộng sản Hồ - Đồng chia đôi Đất Nước Việt
Nam!), trong ý thức, tình tự dân tộc, Quân – Dân – Chánh Miền Nam vẫn
nhìn nhận: Lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa chạy dài từ Ải Nam Quan đến mủi Cà
Mau, Độc lập – Thống nhất, bất khả phân.
Lời Mở đầu Hiến pháp lẫm liệt viết:
Tin
tưởng ở tương lai huy hoàng bất diệt của Quốc Gia và Dân Tộc Việt Nam mà
lịch sử tranh đấu oai hùng của tổ tiên và ý chí quật cường của toàn dân.
Vá Điều 1 minh thị xác định:
Việt Nam là một nước Cộng Hòa, Độc Lập, Thống Nhất, lãnh thổ bất khả phân.
Đó là tinh thần Dân Tộc theo truyền thống Bình Ngô Đại Cáo:
“ Như nước Việt ta từ trước vốn xưng văn hiến đã lâu. Sơn hà cương vực đã chia, phong tục Bắc Nam cũng khác. Từ Đinh, Lê, Lý, Trần gây nền độc lập cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên hùng cứ một phương.”
Về yếu tính Nhân Bản, hiến pháp cũng long trọng cam kết:
Tin tưởng ở giá trị siêu việt của con người mà sự phát triển
tự do, điều hòa và đầy đủ trong cương vị cá nhân cũng như trong đời
sống tập thể phải là mục đích của mọi hoạt động Quốc Gia.
Điều 12:
Đời tư, gia đình, nhà cửa, phẩm giá, và thanh danh của mọi người dân phải được tôn trọng.
Về vấn đề Dân cChủ, ngày nay, sống dưới chế độ độc tài toàn trị việt
cộng quá lâu, giới trẻ may nhờ cuộc cách mạng truyền thông điện tử, tìm
thấy được ý niệm căn bản về thể chế dân chủ, thường nêu cao định chế Tam
Quyền phân lập, Dân chủ pháp trị, Đa nguyên, đa đảng.
Ít người biết rằng, hai nền Việt Nam Cộng Hòa đã từng vượt lên trên
quan niệm phân quyền hiến định. Và đã long trọng thiết đặt yếu tính “
Dân Chủ Phân Nhiệm “ trên cả hai bản Hiến pPháp VNCH:
Điều 2 Chủ quyền thuộc về toàn dân.
Điều 3 Quốc Dân ủy nhiệm vụ hành pháp cho Tổng Thống dân cử, và nhiệm vụ lập pháp cho Quốc Hội cũng do dân cử.
Sự phân nhiệm giữa hành pháp và lập pháp phải rõ rệt. Hoạt động của các cơ quan hành pháp và lập pháp phải được điều hòa.
Điều nầy thật trọng yếu nhằm bảo đảm tính chất dân chủ vững chắc và có
thực chất của thể chế VNCH khi xác định: Chủ quyền thuộc về toàn dân.
Quốc Dân “ ủy nhiệm vụ “ cho các chức chưởng, định chế quốc gia thực
hiện nhiệm vụ do quốc dân giao phó chớ không phải tự thân các chức
chưởng, định chế ấy ban bố quyền hạn cho toàn dân.
Hiện tại, tương quan giữa các ngành Hành Pháp – Lập Pháp – Tư Pháp Hoa
Kỳ vẫn đặt trên căn bản “ Cân bằng Quyền lực “ ( Balance of Powers ).
Năm mươi tám năm ( 58 ) về trước, Hiến pháp VNCH đã đặt định “ Hoạt động của
các cơ quan hành pháp và lập pháp “ phải được điều hòa .” Nghĩa là các
ngành hoạt động điều hành công việc quốc gia có bổn phận phải thu xếp ổn
thỏa để cho bộ máy nhà nước hoạt động được điều hòa, không để va chạm
rối loạn, chớ không chỉ tiêu cực cân bằng quyền lực.
Một Quốc Gia VNCH non trẻ, được thiết dựng trên căn bản trội yếu về
hiến chế và điều hành giữa thời chinh chiến điêu linh mà đã đạt được một
số thành tựu đáng kể như vậy cũng là niềm hãnh diện cho sĩ phu Miền Nam
nước Việt.
Hơn thế nữa, những ngày cuối cùng của Miền Nam, trong khi giặc cộng kéo
gấn đến dưới chân thành, sĩ phu Miền Nam vẫn còn thao thức hội thảo đặt
vấn đề: Dân Chủ Pháp Trị hay Đức Trị? Là phụ mẫu chi dân hay dân chi
phụ mẫu?!
Hởi ôi, nền VNCH như đứa bé mới học đi vừa vững chân trên nền Dân Chủ
Pháp Trị đã chực chạy lên Dân Chủ Nhân Bản và tiến đến mức cao xa ĐứcT rị!
Hai nền VNCH non trẻ ấy, như tuổi thanh xuân mơ mộng, hăm hở tiến vào nền văn minh thời đại thật đáng yêu.
Còn như ngày nay, giữa thời kỳ chủ nghĩa xã hội đen tối, chỉ một nền
Cộng Hòa Tam Quyền phân lập đơn sơ, khiêm tốn vẫn chỉ là “ một viễn
tưởng “ ở ngày mai, nghĩ cũng thật là thảm cho Đất Nước và Dân Tộc!
Nguyễn Nhơn.
Ingen kommentarer:
Legg inn en kommentar