tirsdag 16. september 2014

Nổi Buồn Nô Lệ

 
Khi tuổi thơ về nếp trán,
 đếm thầm chiếc lá vàng rơi
  Nhớ vòng tay ôm của mẹ,
ru êm giấc ngủ đầu đời
 
Bài ca dao nồng sửa lúa ,
bay theo gió ngát hương đồng
 Tiếng võng trưa hè kẻo kẹt,
 ngậm ngùi đưa nắng qua song
 
 Việt nam ! Việt nam! Việt nam!..
Bốn ngàn năm xưa mẹ khóc
Việt nam!Việt nam! Việt nam !.
Khi con nô lệ giặc tàu
 
Mẹ ơi! Mẹ ơi! Nước mắt.. 
Trăm năm đổ xuống từng ngày
Mẹ ơi! Mẹ ơi! Quay quắt..
 Nổi buồn nô lệ giặc tây...
 
Vẫn bàn tay xưa âu yếm,
vuốt ve từng sợi tóc mềm
Mẹ bồng con theo năm tháng,
 chợ đời từng buổi đa đoan
 
Đói lòng hạt cơm nguội trắng,
nuôi da con óng nắng chiều
Con chơi trò chơi lửa đạn,
đau lòng dạ mẹ hắt hiu
 
À ơi! Gió đưa bụi chuối,
sau hè giậu đổ bìm leo
À ơi! ai về xứ Việt,
 hỏi thăm mẹ vẫn còn nghèo ?
 
À ơi! Mang giùm giọt nắng,
phơi trên mái tóc mẹ gầy
Bài ca dao xưa còn ấm,
con về ngủ trọn vòng tay..
 
Quê hương! quê hương! còn đó,
con còn mài miệt đi hoang
Trông con mẹ ngồi tựa cửa,
đứa con... nô lệ da vàng....

Dĩ  An.

Ingen kommentarer: