Sự ra đời của chủ nghĩa cộng sản là một đại
thảm họa của nhân loại. Trước hết, chúng tôi xin thống kê sơ lược số lượng hơn
100 triệu nạn nhân của chế độ cộng sản được phân bổ như
sau:
- Liên Xô: 30 triệu
người.
- Trung Cộng, 70
triệu.
- Việt Nam, 3
triệu.
- Bắc Hàn, 5
triệu.
- Cam Bốt, 3
triệu.
- Đông Âu, 2
triệu.
- Châu Mỹ La Tinh, 150
000.
- Phi Châu, 2,7
triệu.
- Afganistan, 2,5
triệu.
Sau non một thế kỷ chủ nghĩa cộng sản ra đời, những
người cộng sản ở Đông Âu nhận thấy rằng, trên 100 triệu con người đã bị tàn sát
để lót đường cho sự hình thành và phát triển của chế độ cộng sản là quá nhiều,
nên họ đã quyết tâm từ bỏ chế độ cộng sản, quay trở lại với chế độ tư bản tự do
và dân chủ. Tuy nhiên, với bản chất bảo thủ, hiếu chiến hiếu sát và tham vọng
quyền lực, tập đoàn lãnh đạo cộng sản Việt Nam vẫn kiên trì đi theo con đường mà
Hồ Chí Minh đã chọn, đó là con đường đi lên xã hội chủ nghĩa và cộng sản chủ
nghĩa được xây bằng xác người bị trị, bằng máu xương của những người yêu nước,
và chắc chắn là di họa sẽ khó lường về cả vật thể lẫn tinh thần, đó là lý do cho
sự ra đời của BẢN ÁN CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN VIỆT NAM
này.
Từ khi tham gia vào quốc tế cộng sản vào những năm 20 của thế kỷ trước, Hồ Chí
Minh đã nhận chỉ thị của Đệ Tam Quốc Tế, đứa con đẻ của Lê Nin, ra đời vào năm
1919, mà một trong những chỉ thị gây di hại lớn hơn cả, đó là “Bạo Lực” và “Độc
Tài Vô Sản” mà Hồ Chí Minh đã khéo léo đánh lừa dân Việt bằng cách thay từ
“Chuyên chính vô sản” cho từ và “Độc Tài Vô Sản”, bởi từ “chuyên chính” thoáng
nghe có vẻ tốt đẹp quá, chứ người Việt mấy ai hiểu được “Chuyên Chính” là một
uyển ngữ của “Độc Tài”. Áp dụng bạo lực là một trong những chủ trương chính của
Lênin. Và của Đệ tam Quốc Tế "Độc tài vô sản" được ông ta định nghĩa là "sử dụng
bạo lực không chấp nhận một giới hạn nào cả, bất chấp tất cả các luật lệ".
Hồ Chí Minh, một học
trò kiệt xuất của Lê Nin đã vận dụng một cách sáng tạo “Bạo Lực Cách Mang” và
“Độc Tài Vô Sản” vào thực tiển của cuộc cách mạng giải phóng dân tộc ở Việt Nam
ngay khi đảng cộng sản Việt nam chưa chính thức thành lập, để với “Bạo Lực Cách
Mạng” đó, Hồ Chí Minh đã thanh trừng những người yêu nước, những văn hào nhân sỹ
trí thức vốn được xem là nguyên khí của quốc gia như cụ Sào Nam Phan Bội Châu,
cụ Phạm Quỳnh, cụ Ngô Đình Khôi, Trương Tử Anh, Khái Hưng, và cả những đồng chí
của Hồ như Tạ Thu Thâu, Ngô Gia Tự, Lâm Đức Thụ, Lê Hồng Phong, Nguyễn Thị Minh
Khai...
Cũng với “Bạo Lực” Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam đã thảm sát hơn 7.000 đồng
bào Huế trong biến cố Tết Mậu Thân 1968 bằng hình thức chôn sống, hoặc đập đầu
trước khi chôn, mà nạn nhân trong vụ thảm sát đó không ít người là các chức sắc
tôn giáo, các sinh viên học sinh, các giáo sư đại học kể cả các cụ già và em
nhỏ, mà chúng gán cho cái tội “Việt
gian”.
Cũng với “Bạo Lực”, Hồ Chí Minh đảng cộng sản Việt Nam
đã xua quân qua vùng phi quân sự tại vĩ tuyết 17 đánh chiếm tỉnh Quảng Trị, vào
mùa hè 1972, trong chiến dịch lấn đất dành dân đó, cộng sản Việt Nam đã nã đại
pháo trực diện vào đoàn người đang di tản ra khỏi vùng chiến cuộc, nghiền nát
hơn 30.000 cụ già, phụ nữ và trẻ em trên đoạn đường dài hơn 3 km từ Triệu Phong
đến Hải Lăng, Quảng Trị, tạo ra một Đại Lộ Kinh Hoàng, một Holocaust của Việt
Nam.
Cũng với “Bạo Lực”, mùa Xuân 1975, Hồ Chí Minh và đảng
cộng sản Việt Nam đã xua quân đánh chiếm toàn Miền Nam Việt Nam, xóa tên trên
bản đồ thế giới một nước Việt Nam Cộng Hòa hợp hiến, hợp pháp, có chủ quyền lãnh
thổ từ Vĩ tuyến 8 đến vĩ tuyến 17, gây ra cảnh điêu tàn, đổ nát cho tất cả cả
tỉnh thành của Miền Nam Việt Nam và cũng tạo ra cảnh thương vong cho hang triệu
người dân vô tội. Mà theo thống kê của Ủy Ban Truy Tố Tội Ác Chống Lại Loài
Người Của Chế Độ Cộng Sản, thì số nạn nhân trực tiếp của Hồ Chí Minh và Cộng Sản
Việt Nam là 3 triệu người, một con số thống kê, hết sức khiêm tốn, so với thực
tế lên đến cả 10 triệu người.
“Bạo Lực Cách Mạng” và “Độc Tài Vô Sản” cũng được áp
dụng đối với cả những người ưu tư cho sự tồn vong của tổ quốc. Trước cơn quốc
biến, trước họa ngoại xâm, những người yêu nước lên tiếng phản kháng sự cướp đất
đai, biển đảo của giặc ngoại xâm cũng đều bị bắt giam và các nhà tù nhỏ. Những
người xót thương cho đồng bào đồng chủng đang bị “tàu lạ” của ngoại bang trấn
cướp, bắn giết trên biển đông mà lên tiếng phản đối, đả đảo, cũng bị đảng và nhà
nước cộng sản tống giam vào các nhà tù nhỏ. Gần đây nhất, những bản án nặng nề
mà nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam tuyên phạt các nhà báo tự do như Điếu Cày
Nguyễn Văn Hải, Blogger Tạ Phong Tần, Anh Ba Sài Gòn hay cho các sinh viên Công
Giáo tại thành phố Vinh là một tội ác mới của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt
Nam trong việc trấn áp những người yêu nước và khủng bố những người dân thấp cổ
bé họng, trong một nổ lực nhằm duy trì quyền cai trị đất nước trong tay những
người cộng sản.
Ngót một thế kỷ rồi, Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt
Nam nắm quyền cai trị đất nước, đã biến Việt Nam thành một đất nước đói nghèo
lạc hậu, biến dân tộc Việt Nam thành một dân tộc nhu nhược đớn hèn, mông muội
bởi chính sách ngu dân và bần cùng hóa giống nòi, bởi chính sách “Độc Tài Vô
Sản”. Đối với Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam chắc chắn trúc Nam sơn không
ghi hết tội, nước Đông hải không rửa sạch mùi tanh hôi. Một ngày không xa nữa,
những kẻ tội đồ của dân tộc sẽ phải trả lời trước lịch sử của giống nòi Lạc
Việt, trước muôn dân về những tội ác mà chúng đã trót gây ra cho đất nước cho
dân tộc. Tổng gồm các bản án mà Hồ Chí Minh và tập đoàn cộng sản đã kết cho
những người yêu nước hôm qua, hôm nay, sẽ là một bản án cho chính các lãnh đạo
của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam, những tội đồ của dân tộc, vào một ngày
không xa nữa.
Nguyễn
Thu Trâm.
Ingen kommentarer:
Legg inn en kommentar