Tâm
 thư góp ý của một số Phật tử gởi đến các Thầy Tu, các Sư cô chuyên móc 
tiền Phật tử bằng cách:“ Bán cơm gây quỷ, rước ca sĩ về chùa hát, xổ số,
 rước Phật Ngọc, bán đấu giá tượng Phật, muợn tiền… để Xây Chùa, Xây 
Thôn Adida ”.
A Di Đà Phật!
 
Kể từ ngày các tôn giáo bị Cộng sản Quốc doanh hóa, chỉ còn số ít 
chùa cố gắng giử nguyên bản vị truyền thống của dân tộc, đạo lý của tổ 
tiên dưới sự lảnh đạo Đệ Tam Tăng Thống Thích Đôn Hậu (sau khi nếm mùi 
CS). Còn lại các chùa ngày nay ở quốc nội cũng như hải ngoại, đã xa rời 
Chánh pháp để chạy theo tiền bạc lợi nhuận.
 
Tâm thư nầy được góp ý từ một số Phật tử gởi đến các vị Tăng Ni dùng 
chiếc đầu trọc, mượn y Phật để chuyên móc túi Phật tử bằng cách: “Bán 
cơm gây quỷ, rước ca sĩ về chùa hát xướng, xổ số, rước Phật Ngọc, bán 
đấu giá tượng Phật, mượn tiền để xây chùa, xây Thôn ADiDa v, v…”. Qua 
thông tin mới nhất trong dịp Vu Lan vừa qua, đa số tu viện Phật giáo sự 
báo hiếu trở thành thứ yếu để biến chùa thành sân khấu của ca sĩ, của 
các đoàn văn công nhảy múa. Nơi mà các tổ, đảng CS từng bước xâm lấn 
thành hình trong chùa chiền.
A Di Đà Phật!
 
Kính chào các Thầy, các Sư cô. Trước hết chúng tôi xin gởi lời chào 
các Thầy, các Sư cô, kính chúc các Thầy, các Sư cô thân tâm an lạc, vạn 
sự cát tường, tinh thần sáng suốt, để trở về với con người thật của 
chính mình, trở về  với bản tánh Chân Như của mình. Học lại những lời chư Phật dạy mà  Sám Hối, vì cái tội dối mình dối
 người, mượn đạo tạo đời: Lợi dụng cái đầu trọc, cái y vàng của Phật móc tiền của
 Phật tử để thỏa mản lòng tham, tạo tài sản riêng
 cho bản thân mình, là phá hoại giới luật, phá hoại Phật pháp, là vi trùng của sư tử.
 
Trước khi diệt độ Như Lai căn dặn các vị Tỳ kheo phải tôn kính “Tịnh 
Giới” như người mù được sáng mắt. Tịnh giới là đạo sư cao cả của các 
Thầy. “Giử Tịnh Giới” các Thầy, các Sư cô không được mua bán, đổi chát, 
sắm sửa nhà đất, không được nuôi tôi tớ, không được chặt cây bừa bải và 
không nuôi súc vật… Tất cả những việc nầy phải tránh xa như tránh rắn 
độc, tránh hổ dử.
Chùa
 là một nơi trang nghiêm thanh tịnh thờ Tam Bảo, là nơi để cho người 
xuất gia và tại gia tu học. Là nơi để hoằng truyền Phật pháp, chúng tôi 
đến chùa là để học Phật pháp và thực hành Phật pháp, để “Làm Đẹp Cái 
Tâm” của mình lại. Nhưng bây giờ các Thầy, các Sư cô đã biến cái chùa 
thành Siêu Thị Thương Mãi. Là cái sân khấu ca hát, Là nơi buôn Thần bán 
Thánh! “Đem Phật ra bán đấu giá luôn. Miển có Tiền là được”. Các Thầy, 
các Sư cô ăn cơm Thích Ca, làm việc quỷ ma, phá hoại giới luật của Phật,
 đã đi sai đường quá xa với Phật, làm không đúng lời Phật dạy. Đúng là:
“Ma đưa lối Quỷ dẩn dường
Chỉ tìm những nẽo đoạn trường mà đi”.
 
Chúng tôi nghĩ: Các vị Tăng, Ni là những người Thầy mẫu mực thanh 
tịnh, là điểm tựa cho người tại gia tu học, là chổ nương tựa tinh thần 
vửng chắc cho chúng sanh. Các vị Tăng, Ni không chỉ nói hay, không chỉ 
dùng miệng lưởi nói Pháp cho người nghe. Mà còn phải dùng Thân mình làm 
gương cho mọi người thấy. Điều quan trọng là người xuất gia phải giử 
Giới Luật! Phật dạy: Lấy Giới Luật làm thầy. Nhưng bây giờ Các Thầy 
Tăng, các Ni Sư phạm giới Tiền tài, Sắc dục quá nhiều!  Sở dĩ người xuất gia đươc Tôn Quý là biết giử nhiều giới, giử giới đức nghiêm mật thì nhân cách đạo đức càng cao. Phật tử càng
 kính trọng. Chứ không phải
 ở chổ cạo tóc hay ở
 chùa.
 
Đúng
 là: “Tiền Làm Động Tâm - Tiền Sinh Bất Tịnh” . Đồng tiền đã làm băng 
hoại hết đạo đức của các Thầy các Sư cô. Các Thầy các Sư cô có “Tâm 
Tham” rất sâu nặng, tâm lượng của các Thầy các Sư cô chỉ nghĩ về Tiền. 
Chúng tôi rất tội nghiệp cho các Thầy và các Sư cô! Chúng tôi muốn cứu 
các Thầy các Sư cô nhưng không đủ khả năng. Các Thầy các Sư cô hãy “Tự 
Cứu” mình đi. Hãy: Tự thắp đuốc lên mà đi. Có lẽ các Thầy, Sư cô cũng 
thấy rồi đó: Muốn có tiền các Thầy các Sư cô phải chạy đôn chạy đáo xin 
tiền, mượn tiền xây Chùa ở đây, xây chùa ở VN. Cải gia vi tự, chùa mọc 
lên như nấm. Nhất Tăng Nhất Tự. Rồi bây giờ xây Thôn
 ADiDa….“ Thân” nhọc
 nhằn - “
 Tâm” lo lắng đau khổ quá phải không các Thầy Cô? Tham càng nhiều thì 
phiền nảo lo lắng càng nhiều. Các Thầy, Sư cô hảy tỉnh thức trở về với 
bản tánh Chân Thiện Mỹ của mình đi. Đừng để Tâm mình đi hoang vào vòng 
tội lỗi nữa. Đem Sám hối vào nơi lỗi lầm sẽ được an lạc.
 
Thưa
 các Thầy Cô, chúng tôi là những Phật tử nên tin vào luật Nhân Quả của 
đạo Phật, không dám phỉ báng ai hết. Nhất là các vị Tu hành. Chúng tôi 
học qua kinh Phật dạy rất rõ ràng là: Bước vào Chùa là bước vào “Cửa 
Không”, và luôn tập tánh Từ-Bi-Hỷ-Xả. Vào Cửa Không là không bị vật chất
 ràng buộc. Không còn chấp ngả để làm khổ mình khổ người. Từ-Bi-Hỷ-Xả: 
Chia xẽ tình thương hỷ lạc với chúng sanh, xả bỏ những gì vướng mắc, 
không chấp ngã không làm chúng ta đau khổ. Duyên khởi từ không trở lại 
không.
 
Các Thầy, các Sư Cô đây là những vị đã xuất gia, các Thầy, Sư cô là 
đệ tử Phật, là con của Phật, học theo Phật. Đại diện cho đức Phật để 
giáo hóa chúng sanh. Thì các Thầy, Sư cô phải là một người Phật tử thật 
sự phải giống Phật. Không phải giống Phật ở cái áo, cái đầu. Mà  giống
 cái “Tâm” của Phật. Giống từ suy nghĩ cho đến việc làm. Việc làm của 
các đức Phật là có lợi ích cho số đông. Trong kinh Phật dạy: “Phụng sự 
chúng sanh là cúng dường chư Phật”. Chư Phật tu là để chịu khổ thế cho 
chúng sanh. Phật tu từ chổ Có đến chổ Không. Chứ không phải như các 
Thầy, Sư cô tu từ chổ Không
 đến chổ Có. Phật tu
 để gánh hết khổ đau cho
 nhân loại. Còn các Thầy, Sư Cô tu tạo ra nhiều gánh nặng, nhiều phiền 
nảo cho Phật tử.
 
Bởi vậy đa số Phật tử bây giờ trông thấy các Thầy, các Sư cô là phải 
“Giải thoát” ngay (Chạy trốn vì phải bán ticket cho chùa, hoặc mua giúp 
ticket cho chùa bạn)! Vậy các Thầy Cô tu để phụng sự ai đây? Các Thầy Cô
 phụng sự cho Phật tử hay Phật tử phụng sự cho các Thầy Cô? Các Thầy Cô 
trốn vào Chùa để xây chùa to Phật lớn, ngồi nhà mát ăn bát vàng. Bắt 
Phật tử làm tôi mọi cho các Thầy Cô. Để các Thầy Cô lợi dụng rồi vắt 
chanh bỏ vỏ? Mục đích Phật tử chúng tôi đến Chùa là để niệm Phật nghe 
kinh cầu mong giải thoát. Chứ không phải đến để các Thầy Cô lợi dụng!
 
“Vào chùa nghe Pháp tụng kinh
Cuối đời mong được đến gần Như Lai”.
 
Vì tham Tiền làm lợi cho bản thân mình, các Thầy Cô đã lường gạt Phật
 tử làm đạo Phật mang tai tiếng và làm xấu hổ giòng họ Thích Ca. Chính 
các Thầy Cô làm cho Phật khóc, Phật chảy máu. Các Thầy Cô làm trái với 
kỳ vọng của chư Phật và làm trái ước nguyện của chúng tôi. Các Thầy Cô 
ăn của đàng na tín thí mà không lo tinh tấn tu hành theo Chánh pháp thì 
sẽ mang lông đội sừng để trả nợ. Các Thầy Cô làm thân Phật chảy máu: Vì 
đã góp phần làm cho Phật pháp suy đồi. Thì các Thầy Cô sẽ bị đọa Địa 
Ngục Vô Gián muôn ngàn kiếp!
 
Thưa các Thầy, các Sư cô, chúng tôi biết thời buổi Mạt Pháp nầy, trong Phật giáo có đủ thành phần: Chánh Sư: Thì tu hành chân chánh, lo cho quê hương thương dân tộc. Tà Sư: Sư Việt Gian vì tiền háo danh, chia rẽ Phật giáo tiếp tay cho cộng sản. Ngụy Sa Môn:
 Tu giả (Công an cạo đầu trọc: Cộng sản gởi những tên công an cạo đầu 
trọc nẩy ra hải ngoại để phá chùa chia rẽ Phật tử) chúng mượn áo cà sa, 
mượn cảnh chùa chiền để gạt gẫm Phật tử làm giàu nhiều lắm. Chúng chẳng 
tu hành gì cả, chỉ biết kiếm tiền moi tiền Phật tử một cách hợp pháp. 
Nhìn tướng của chúng
 bề ngoài là thầy tu, Thân chúng
 xuất gia mà Tâm chúng không xuất gia, chúng là Quỷ
 Đỏ chỉ biết Tiền và Tiền. Chúng là Thiên Ma Ba Tuần hóa thân. Các 
Thầy tu giả nầy dùng cái miệng để lường gạt Phật tử, thì chính cái miệng
 nầy của chúng cũng đã hại chúng bằng cách tự thú chính chúng nó là tay 
sai của Cộng sản. Dù chúng có khôn ngoan gian xảo che dấu thì sự thật 
củng sẽ lòi ra. Bọn cầm quyền Cộng sản VN buôn dân bán nước rỏ ràng như 
vậy, ai cũng thấy biết, thế mà vẫn còn một số ít người vì ham tiền háo 
danh vẫn u mê ngu xuẩn, hèn hạ cúi mình khom lung phục dịch chúng nó. 
Bọn nối giáo cho giặc. Hạng người nầy thật vô minh điên đảo, vô liêm sỉ.
 Thật Đáng Khinh!
 
Vẫn biết rằng Ta Bà chuyện xấu tốt gì cũng có, nhưng rất tiếc là có 
các Thầy chùa Ma Giáo dính vào, các Thầy Ma Giáo nầy đại diện cho  Như
 Lai Mới Giận Chứ ! Các Thầy tu mà cứ làm cho Phật giáo mang tai tiếng, 
làm cho Phật pháp càng ngày càng lụn bại, môn đồ xa lánh, Phật tử chán 
chê bỏ chùa. Đó là phá Phật phá pháp, tu theo Tà Đạo. Các Thầy không tu 
thì thôi chứ đừng núp ở trong chùa phá chùa phá Phật. Xin hỏi các Thầy, 
các Sư Cô: Các Người có phải là con cháu của Thiên Ma Ba Tuần đầu thai 
lên để phá con cháu của đức Phật không??? 
 
Các
 Thầy, các Sư cô cũng biết trong kinh Phật có câu: “Tu như đi trên dòng 
nước ngược, không tiến ắc sẽ lùi”. Các Thầy Cô phải lảm chủ Tâm Ý mình, 
đừng đánh mất bản thân mình vì tiền. Các Thầy Cô đã xuất thế tục gia, 
xuất tam giới gia, đã ở trong chùa rồi, đừng ôm chuyện thế gian vào 
trong chùa nữa! Hãy thúc liễm thân tâm để tu hành đi.
 
Thế
 gian nầy quá nhiều đau khổ rồi có gì đáng lưu luyến đâu mà các Thầy Cô 
tạo nghiệp thêm vậy? Tại sao các Thầy Cô không lo tu để giải thoát? Châm
 ngôn có câu: “Thanh bần thì an lạc, Trọc phú thì đa ưu”. Đồng tiền chỉ 
làm cho con người đau khổ mà thôi. Các Thầy đã bị đồng tiền nó khống chế
 quá rồi, đừng u mê ngu xuẩn nữa hãy tỉnh thức đi. Các Thầy Cô đừng quên
 câu các vị Bồ Tát đã nói: “Địa Ngục Môn Tiền Tăng Đạo Đa” (Trước cửa 
Địa Ngục các 
Thầy tu, các Sư cô đang sắp hàng vô nhiều lắm lắm).
 
Đất
 nước VN của chúng ta đang lâm nguy bởi giặc Tàu Cộng bành trướng xâm 
lấn. Dân tộc VN chúng ta đang đói rách khổ cực dưới chế độ tàn ác của 
bạo quyền CSVN. Một chế độ Hèn Với Giặc - Ác Với Dân! Tổ Quốc VN, Dân 
Tộc VN rất Nhục Nhã, rất Uất Hận có một bọn ngu dốt hèn nhát, khom lung 
cúi đầu đại diện cho dân đang nắm quyền như những tên Mạt (Sang) Vận (Trọng) Yếu (Hùng) Hèn
 (Dủng).Chúng nó thật trơ trẻn. Các Thầy định bắt chước các tên vô loại 
bán nước cầu vinh, rước coi dày mã tổ nầy sao? Chỉ biết sống ích kỷ cho 
bản thân mình mà quên đi Tổ
 Quốc, quên đi Dân Tộc, nếu vậy
 thì quá tàn nhẩn, là người thực vật! Nhục nhã lắm. Đáng khinh
 lắm!
 
Anh hùng Trần Bình Trọng đã hiên ngang nói với giặc Tàu: “Ta thà làm Quỷ nước Nam, Còn hơn làm Vương đất Bắc” !
Đạo Phật gắng liền với đất 
nước, với dân tộc. Đạo Phật là Hộ Quốc An Dân. Các Thầy hãy dẹp bỏ đi 
những ý niệm riêng tư để lo cho Tổ Quốc, cho dân tộc đang lúc lâm nguy. 
Đó là báo ân cho Tổ Quốc ( một trong tứ ân mà Phật đã dạy). Chứ đừng có 
suốt ngày chỉ lo lăng xăng đi kiếm tiền thấy thật tội nghiệp. Các Thầy Cô có biết hổ thẹn không? Riêng chúng tôi rất mắc cở giùm các Thầy Cô…
 
Các Thầy Cô hãy noi gương của Phật hoàng là vua Trần Nhân Tông, Thiền Sư Vạn Hạnh.  Khi
 giặc Tàu phương bắc qua xâm lấn nước ta, Các Ngài đã cởi bỏ áo cà sa đi
 đánh giặc Tàu để cứu dân cứu nước. Thắng trận rồi các Ngài về đi tu 
tiếp. Vì: Nước Mất thì Nhà Tan!    Hơn nữa bản hoài của người xuất gia là: “ Trên Cầu Phật Đạo - Dưới Cứu Độ Chúng Sanh ”. 
 
Thưa
 các Thầy, Sư cô, chúng tôi không muốn nhìn thấy lỗi lầm của các Thầy, 
Sư cô đâu. Không muốn nghe Phật tử than phiền về các Thầy, Sư cô, không 
muốn biết họ coi thường và khinh rẻ các Thầy, Sư cô. Tôi không cần phải 
bận tâm suy nghĩ lo lắng những chuyện của các Thầy, Sư cô làm gì. Tôi 
muốn buông xã tất cả để khỏi ưu phiền, khỏi mệt mõi. Tất cả hãy giao nhờ
 Phật, Bồ Tát lo. Phật Bồ Tát đã an bày sẳn mọi việc rồi, lo lắng làm 
gì.
Nhưng
 chúng tôi không muốn “Người ngoại đạo” họ coi thường và khinh rẻ các 
Thầy, Sư cô. Vì khi dể các Thầy, Sư cô là họ xem thường đạo Phật. Chê 
cười đạo Phật. Nên chúng tôi phải lên tiếng.
 
Chúng
 tôi muốn các Thầy, Sư cô nên học lại Ngài Châu Lợi Bàn Đặt. Phật dạy 
Ngài Châu Lợi Bàn Đặt quét hết bụi rát trong đầu ra cho sạch. Còn các 
Thầy, Sư cô thì phải quét sạch hết tiền bạc danh vọng ra khỏi đầu. Phải 
rửa sạch, giặt cho thật sạch cái Tâm tham tiền của mình đi, Tâm của các 
Thầy, Sư cô đầy ấp những ý nghĩ tìm cách móc túi tiền của Phật tử, thì 
đâu còn Tâm nào để chứa Phật pháp nữa. Tâm có trống trải mới chứa Phật 
pháp được. Các Thầy, Sư cô lúc nào cũng lo xây chùa, lo tổ chức Đại Nhạc
 Hội, lo bán cơm gây quỷ… thì đâu còn thì giờ để tu học, để hoằng pháp 
độ sinh phải không? Các Thầy Cô hãy trì giới thanh tịnh
 lại đi. Phải khắc
 phục và Sám hối
 ngay.
Kinh Kim Cang có dạy: Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng.
“ Ham chi Danh Lợi Sắc Tài 
Vô thường chợt đến cũng hoàn tay không ”
 
Chúng
 tôi viết tâm thư nầy có nhiều điều sơ sót lầm lổi, vì chúng tôi là 
những Phật tử sơ cơ, mới làm quen với Phật pháp vài năm. Mong các Thầy, 
Sư Cô thông cãm tha thứ. Chúng tôi biết các Thầy là Sư là Tăng là Ni 
phải rành kinh Phật hơn chúng tôi nhiều. Chúng tôi chỉ nhắc nhở sợ các 
Thầy quên vì quá bận rộn lo kiếm tiền mà tạo nghiệp.
 
Các
 Thầy Cô xuống Địa Ngục còn muốn kéo đám Phật tử chúng tôi theo, vì các 
Thầy Cô làm sai không đúng lời Phật dạy nên chúng tôi phê bình chỉ trích
 các Thầy Cô… Làm chúng tôi cũng có tội luôn! 
 
“ Nữa khuya ngắm bóng trăng tà.
Nhìn vì sao lạc xót xa kiếp người ”.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Kính chào các Thầy, các Sư cô.  
Phật tử: Nguyên Thanh - Diệu An.