Sự Thực Ở Ðâu ? ? ?
Tang lễ Hoàng Minh Chính qua gần một năm rồi mà phần cám ơn các cá nhân gửi tiền phúng viếng và các tổ chức gửi vòng phúng điếu Hoàng Minh Chính, vẫn chưa thực hiện được. Đã bao nhiêu lần bà Lê Hồng Ngọc, với tư cách quả phụ nói với Nguyễn Khắc Toàn cho xin số điện thoại, hoặc địa chỉ email của mọi người để viết đôi dòng cảm ơn, hoặc bày tỏ trực tiếp qua điện thoại, chỉ duy nhất một lần được đáp ứng, đó là số điện thoại của Bảo Khánh đ-ài phát thanh Việt Nam sydney radio Úc Châu.
Còn bao nhiêu cá nhân và các tổ chức khác thì vẫn canh cánh trong lòng vì không cám ơn được, cũng không rõ số tiền mà Toàn cầm hộ rồi chuyển vào tay mình có chính xác không ? Đơn giản vì từ khi thành nhà dân chủ đến nay, Toàn nổi tiếng là kẻ ăn bẩn. Nếu người ta có lòng thành tâm tới mình thật, nhưng qua tay Toàn lại bị "chia xẻ" cấu véo, hoặc phõng tay trên như cách hành xử quen thuộc của Nguyễn Khắc Toàn có phải oan gia cho họ không ?
Cả chục vòng hoa của các cá nhân và tổ chức hải ngoại khác như vòng hoa của đồng bào Úc Châu thuộc khối 1706; 1906, của Thân hữu tiểu bang Orgon Hoa Kỳ; Đài phát thanh Chân trời mới( Japan). Đảng cải cách Việt Tân, Hội tương trợ pháp -Việt AFVE ; hay của chị Dương Thu Hương ( Pháp) ; Đài phát thanh Việt Nam Sydney radio Úc Châu; Đảng vì dân ; Web site Đối Thoại ...cũng chỉ có tên trong sổ tang, qua lời nói của Toàn mà không hề xuất hiện trong đám tang ?
Sự thật tự nó đứng vững, được bà Hồng Ngọc giao cho trọng trách tìm hiểu sự việc này, xin cứ sao chụp, đánh máy lại phần tiền mà Toàn nhận và đưa lại cho gia đình bà Hồng Ngọc sau ngày tang lễ , để biết rõ hư thực ra sao ? Trong mỗi quốc doanh xã hội chủ nghĩa có 1/2 đến 2/3 phỉnh phờ, còn trong con người Nguyễn Khắc Toàn thì có bao nhiêu phần trăm là nhà dân chủ, biết sống vì người khác, biết hướng tới sự công bằng, trung thực ? Bao nhiêu phần trăm là kẻ cơ hội, ăn bẩn ? Chả lẽ tất cả sự ủng hộ của 14 tổ chức, cá nhân trong và ngoài nước chỉ vẻn vẹn 6,5 triệu đồng Việt Nam (chưa đầy 400 USD)? ? ?
Cho dù ít ỏi như thế thì những đề nghị chân thành của bà Hồng Ngọc cũng phải được đáp ứng ? Toàn cố tình cấm vận tình cảm của mọi người tới bà ta, thông qua việc áp dụng nguyên lý bốn không: "Không biết (điện thoại), không rõ( số tiền gửi về), không nhớ( email), không cần( cám ơn) ... Hay chính Toàn là người hiểu rõ nhất câu thành ngữ của người Việt :"Để lâu cứt trâu hoá bùn" chờ thời gian qua đi, sự việc sẽ chìm xuồng, số tiền mà các cá nhân và tổ chức Hải ngoại phúng điếu, được Toàn ẵm gọn, sẽ rơi vào quên lãng ?
Xin được nói có sách, mách có chứng sau.
A. Phần phúng điếu:
1- Chị Thanh Vân(Paris) 2 triệu VND
2- Bảo Khánh: 200 UAD
3- Nhóm đồng bào hoa kỳ: 100 USD
4. Bình (nhà 36 phố Cửa Đông Hà Nội) 200 nghìn VND
B. Phần Vòng Hoa:
1. Vòng hoa của Đồng bào Úc Châu thuộc khối 1706
2. Vòng hoa của Đồng bào Úc Châu thuộc khối 1906
3. Vòng hoa của Nhóm thân hữu tiểu bang Orgon -Hoa Kỳ
4. Vòng hoa của Đài phát thanh chân trời mới Japan
5. Vòng hoa của Đảng cải cách Việt Tân
6. Vòng hoa của Hội tương trợ Pháp -Việt AFVE
7. Vòng hoa của Dương Thu Hương ( Pháp)
8. Vòng hoa của Đài phát thanh Việt Nam Sitney radio Úc Châu
9. Vòng hoa của Đảng vì dân (Hoa Kỳ)
10. Vòng hoa của Web site Đối Thoại (Hoa Kỳ)
Tổng cộng: 2,2 triệu tiền Việt, 100 UAD (Úc) và 200 USD( Mỹ).
Bản photocopy trong sổ tang của gia đình Hoàng Minh Chính.
Một điều chắc chắn là không tổ chức nào lại "dại dột" gửi vòng hoa từ Anh, Pháp, hoặc từ Úc, Mỹ sang. Vậy số tiền để mua vòng hoa từ đâu ?
Sao trong sổ tang không hề có ? Khi bà Hồng Ngọc thắc mắc thì được Toàn trả lời: "Phần tiền này đã đưa cho Lê Thanh Tùng để đặt hoa theo đúng yêu cầu của họ rồi, nhưng công an không cho vào, nên chỉ cầm được phần băng tang ghi tên đơn vị phúng điếu thôi"
Cũng lạ là công an cứ nhè vào số vòng hoa này để giữ lại ? Trong khi Lê thị Kim Thu, Nguyễn Tiến Trung, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ Bình, Trang Hạ, Tạ Phong Tần, Vi Đức Hồi và hơn 200 vòng hoa khác đều lọt qua cổng của nhà tang lễ Thanh Nhàn, đặt cạnh linh cữu Hoàng Minh Chính, với những hàng chữ hết mực thân thương...
Theo lời bà Hồng Ngọc tâm sự, riêng chị Dương Thu Hương đã gửi về 1000 USD, bác hỏi thì Toàn nói tránh là số tiền ấy chị Hương cho để họp mặt dân chủ đầu năm 2008, chứ không phải tiền phúng điếu. Còn lại 9 vòng hoa khác, Toàn cũng chẳng dại dột đem tất cả số tiền nhận được( vài nghìn USD) để đưa Lê Thanh Tùng đặt, vì cả Toàn, Tùng cũng như tất cả người Việt tại quốc nội đều biết rất rõ là trị giá mỗi vòng chỉ 5 đến 7 USD.
Quả là cú lừa ngoạn mục.
Sự hiểu lầm nếu không được làm sáng tỏ thì mãi mãi chỉ là những phỏng đoán mơ hồ, tệ hại. Hàng chục câu hỏi mà bà Hồng Ngọc giành cho Toàn đến nay cũng vẫn không có câu trả lời: Có đúng chị Thanh Vân ở Pháp gửi tiền Việt về không ? Tại sao sống giữa đất Paris, chị Vân lại sẵn tiền Việt Nam thế ? Nếu gửi bằng tiền Châu Âu hoặc tiền Mỹ đều không phải ? Vì 2 triệu là một con số tròn trịa, mà 100 Euro thì lớn hơn, còn 100 USD lại nhỏ hơn, 150, hay 200 Euro lại càng vượt xa số 2 triệu ? Liệu đây có phải thủ đoạn quen thuộc của Toàn khi muốn san bằng tỷ số với người khác không ?
Khi Lê thị Kim Thu và Vũ thị Thanh Phương bị bắt trong hội nghị Apec( tháng 11-2006) phải tuyệt thực 9 ngày, ra tù, được cha Lý gửi cho 200 UAD( trị giá khi ấy là 2.600.000 VND ) để bồi bổ, hồi phục sức khoẻ, Toàn chỉ đưa mỗi người một triệu, còn 600.000 đồng đút túi. Lê thị Công Nhân cũng bị Toàn ăn chặn 2 triệu tiền Việt Nam trong số tiền cha Lý gửi ra, đến mức, sau khi gọi điện thoại cho Lê thị Công Nhân để kiểm chứng, cha Lý phải đau đớn thốt lên:" Thật là một kẻ lăng nhăng về tiền bạc". *
Cũng theo lời bà Hồng Ngọc nói, số tiền mà nhóm đồng bào Hoa Kỳ gửi về có thật là 100 USD hay không ? Nếu đúng là cả nhóm thì gồm những ai, cho dù mỗi người chỉ góp 5-10 USD gửi về, cũng nên để bác biết số điện thoại, địa chỉ Email để chuyển lời cám ơn.
Trót ăn xôi, trứng của người quá cố nên Toàn bị méo mồm, lệch miệng rút lưỡi , kể từ ngày 16- 2-2008 đến nay vẫn không giải toả được thắc mắc này của gia đình bà Hồng Ngọc cũng như hầu hết các nhà dân chủ trong nước.
Thật sự bà Hồng Ngọc vẫn nghèo, chỉ sống bằng đồng lương hưu 2.2 triệu/ tháng, vì đau ốm bệnh tật nên phải nuôi người giúp việc, nên số tiền chẳng còn được bao nhiêu. Cho nên ốm đau muốn có tiền chữa bệnh phải trông vào ba cô con gáị Thương con nên ngay cả tiền đi xe ôm đến bệnh viện khám bệnh cũng phải tiết kiệm, hai lần tự đi xe đạp, ngã sấp ngã ngửa vì tuổi đã ngoài 70, phải nằm bẹp cả tuần vì vết thương nơi đầu gối, cổ chân... Nhà ở giữa trung tâm thủ đô (26 phố Lý Thường Kiệt) vẫn đun than tổ ong để tiết kiệm một phần gas, muốn mua dụng cụ luyện tập, nâng cấp chất lượng cơ thể, giảm sự mệt mỏi đau nhức do tiểu đường, cao huyết áp, phù thận, xơ gan, cũng đành chịu thua... Trong khi nhờ vào số tiền ăn chặn này, Toàn xây nhà và dềnh lên gần 80 ký.
Xin tất cả các cá nhân và tổ chức có tên trong bài viết hãy tạo điều kiện để bà Hồng Ngọc được nói lời cảm tạ, cũng là để mặt nạ dân chủ rơi ra khỏi con người bần tiện, bệnh hoạn, bỉ ổi, xấu xa nàỵ.
Cá nhân tôi xin chịu hoàn toàn trách nhiệm về mọi dẫn chứng và tính xác thực trong bài viết.
Hà Nội 20-12-2008
Trần Khải Thanh Thuỷ
søndag 28. desember 2008
Abonner på:
Legg inn kommentarer (Atom)
Ingen kommentarer:
Legg inn en kommentar