Thấm thoát mà đã gần 40 nằm người dân miền Nam phải rên siết dưới gông
cùm của CS ! Bao nhiêu triệu người đã chết, bao nhiêu gia đình đã ly tan,
bao nhiêu người Việt phải sống lưu lạc nơi xứ người, và đau thương nhất
là nước VN có thể bị mất vào tay Tàu Cộng, để lại nỗi đớn đau nhục nhằn
cho người Việt muôn thế hệ: HẬU QUẢ CỦA HIỆP ĐỊNH HÒA BÌNH BA LÊ 1973 !
Nó tiếp nối hậu quả của hiệp định đình chiến Genève 1954 chia đôi đất
nước VN theo vĩ tuyến 17 ! Các nước tham gia ký kết các hiệp định này,
không biết họ có còn để mắt đến sự đau thương của dân tộc chúng tôi hay
không ?
Từ trong bản chất, người VN vốn thích
sống gắn liền với quê cha đất tổ, và luôn mong gia đình sum họp. Từ khi
có CS xuất hiện trên đất nước VN, quê hương thân yêu này đã trở thành
một “miền đất phân ly” giữa kẻ đi người ở, chứ không phải là nơi quần tụ
của những người cùng thôn làng, tỉnh thành, nhất là cảnh gia đình bị
chia cách, vì điều kiện sống và sự an ninh nó đòi buộc !
Việc đi ra nước ngoài để du học, làm việc
hay du lịch, đều mang một nét tươi sáng và tích cực, nhưng sự ra đi của
người Việt xa quê hương tổ quốc bây giờ, là cả một sự nhục nhằn khổ ải
và bi thương ! Nó mang tính chất biệt xứ lưu vong đối với những người
muốn tránh xa CS, hay manh tính tha phương cầu thực của những người đi
lao động xuất khẩu, mà trước thời CS không hề có ở VN ! Khi miền Bắc rơi
vào tay CS, một cuộc di cư lánh nạn CS của gần 2 triệu dân từ Bắc vào
Nam, nhiều gia đình chồng Nam vợ Bắc, cha mẹ con cái chia lìa! Cũng như
khi miền Nam bị CS cưỡng chiếm vào ngày 30 tháng tư năm 1975, nhiều
người đã phải ra đi, rời xa nơi chôn nhau cắt rốn, quê cha đất tổ, bỏ
lại người thân, bỏ mồ mả tổ tiên, vứt lại hết tài sản, sự nghiệp, cuộc
sống bình an, để vượt biển, vượt rừng đi tìm tự do ! Cuộc ra đi mang màu
sắc vô cùng tang thương chứ không hề vinh dự, vì trên mình kẻ lữ thứ chỉ
còn bộ quần áo đơn gọn và tấm thân đọa đày, với một tâm hồn tan nát !
Không chỉ thế, mà còn hàng triệu người đã bỏ xác nơi rừng sâu núi thẳm,
hay vùi thân dưới lòng biển, hoặc thịt nát xương tan vì cướp biển, vì
làm mồi cho cá ! Ngày nay một số người Việt tị nạn CS đã vùng lên từ nhọc
nhằn đau khổ, nhưng vẫn còn mang một tấm lòng rách nát, một tâm trạng
tơi bời với một quá khứ khó quên, và tương lai u ám vì e mất hẳn quê
hương, không còn nơi trở về ! Đó là người ra đi, còn kẻ ở lại càng tang
thương gấp bội với tù đày, chết chóc, mất của mất người, nhà tan cửa nát
do tay bọn CS không còn tính người chứ đừng nói tới tình người hay
nghĩa đồng bào ruột thịt! Có thể nhận xét chung: gia đình nào cũng ly
tán, không cách nọ thì cách kia !
Khi chiếm được miền Bắc, với chủ nghĩa TAM VÔ, CS đã là một nỗi sợ hãi
khủng khiếp cho những người có gia đình, yêu tổ quốc và có tôn giáo ! Rồi
cuộc “cải cách ruộng đất” ở miền Bắc từ năm 1954 đến 1956, CS đã giết
hại hàng trăm ngàn người dân vô tội, làm tan nát gia đình của họ ! Và để
chiếm trọn quyền hành hầu áp đặt một chế độ phi nhân lên VN, VC đã thủ
tiêu biết bao nhiêu người yêu nước, người trí thức của miền Bắc ! Đến khi
đất nước chia đôi, được CS quốc tế viện trợ vũ khí, VC lại tiến hành
cuộc xâm lăng miền Nam tự do với khẩu hiệu: “Đánh cho Mỹ cút, Ngụy nhào!”, “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc”,
khiến hàng triệu thanh niên “Sinh Bắc Tử Nam”, và hàng triệu gia đình
bị cảnh tang tóc ! CS còn đưa bàn tay nối dài vào miền Nam để đánh phá,
qua các tên VC nằm vùng và các cán binh xâm nhập ! Bản án bán nước này
của bọn chúng còn được khắc sẵn trước mồ của tên tội đồ Lê Duẩn, tổng bí thư
đảng CSVN.
Sau khi bắt tay với Trung Cộng, đầu tiên
là người Mỹ gián tiếp mở cửa cho Trung Cộng chiếm đảo Hoàng Sa của VNCH năm
1974. Nếu ngày đó người Mỹ nghĩ có ngày hôm nay Trung Cộng chiếm biển VN, làm
trở ngại cho việc đi lại trên biển Đông, đe dọa các nước nhỏ ở vùng Đông
Nam Á và ngành hàng hải quốc tế, trong đó có cả quyền lợi của người Mỹ;
nếu người Mỹ biết rằng Trung Cộng sẽ là sự đe dọa an ninh của cả thế giới; nếu
người Mỹ biết ngày nay họ phải hao công tốn của để kềm chế một loài thú
dữ, kẻ thù chống lại nhân loại là Trung Cộng, khiến họ muốn có VN như một tiền
đồn của thế giới tự do, trong khi VN đã bị CS thống trị, liệu ngày ấy họ
có phản bội đồng minh tử tế của họ là VNCH không ? Có lẽ là không, vì
chẳng có ai đổ ly nước xuống đất rồi lại cố hốt lên! Nhưng nếu người Mỹ
không nhìn thấy vị trí chiến lược quan trọng của VN, thì đã không đổ
quân vào VN khi mà Tổng Thống Ngô Đình Diệm không muốn, không phải để họ
chiếm đất như thời thực dân Pháp, nhưng là để bảo vệ thế giới tự do! Và
họ đã rất sai lầm khi gián tiếp giết TT Diệm là người chiến sĩ của tự
do, và là người đã sớm nhận ra manh tâm của CS quốc tế khi tạo nên kẻ
tay sai là CS Bắc Việt, nên ông đã quyết tâm bảo vệ đất nước khỏi CS !
Nhưng chính trị thật là kinh khiếp…! Ôi ! Chúng tôi còn nói được gì ? Chỉ
khổ đau vì nước sẽ có thể mất vào tay bọn CS Tàu ! Đúng như một nhà chính
trị hàng đầu của Hoa Kỳ lúc đó đã nói: “Ngưng chiến ở VN không đơn giản
là Mỹ rút quân về, nhưng sau đó sẽ là nhiều thế hệ người Việt phải rên
siết dưới ách CS” ! Người Mỹ còn bị một sai lầm khủng khiếp nữa, là đã
nuôi dưỡng một con quái vật TC, để bây giờ nó to lớn khỏe mạnh, vùng lên
đi giết hại cả thế giới, và muốn nuốt trôi đất nước nhỏ bé của chúng
tôi, như Nga-Putin đang muốn nuốt trửng Ukraine !
Vì những bất ổn và hiểm nguy như vậy,
càng thúc đẩy người VN bỏ nước ra đi, trong đó có sự trà trộn của rất
nhiều người CS hoặc thân Cộng, họ đã sở hữu được những tài sản rất lớn
chiếm được của người dân và của công trong nước, nay thấy nguy cơ bất
an, họ đem của cùng người thoát đi ! Sự ra đi này chẳng mang một vinh dự
hay niềm vui nào, mà nó có thể là cuộc ra đi không về, nếu VN rơi vào
tay Tàu cộng như đã được dự đoán vào năm 2020, theo bản ký kết của VC và
TC tại Thành Đô năm 1990, và cả trước đó theo kế hoạch của HCM, một tay
CS đang được dần phát hiện là tên tình báo của Hoa Nam mà Mao Trạch
Đông gài vào, với dụng ý thôn tính VN ! Cuộc ra đi lần này của người Việt
khác với việc chọn cuộc sống ở nước khác của nhiều người dân các nước
tự do, cũng như trước năm 1975 nhiều người miền Nam đi ngoại quốc, họ đi
trong tự do, tự nguyện, được sự đón nhận và tôn trọng của người bản xứ,
khi không thích thì họ về, muốn đi muốn ở lúc nào tùy ý.
Những người già chúng tôi cần sống bên
con cái, nhưng đã bị chia lìa, bị mất con cháu, hoặc mất quê cha đất tổ
nếu rời xa quê ! Mai đây có thể một số người chúng tôi cũng sẽ phải ra đi
theo con cháu, nhưng trong buồn tủi hận sầu, và biết chắc sẽ bỏ thân
nơi xứ người khi tuổi đã về chiều, mà ngày đất nước thanh bình tự do thì
vẫn chưa nhìn thấy! Thử nhìn xem bao nhiêu người cao tuổi VN đi “đoàn
tụ” với con cái, hỏi họ có vui không ? Tại sao lại “đoàn tụ” ở xứ người
mà không phải ở nhà mình, quê mình, nước mình ? Ôi tủi nhục ! Chúng tôi
không muốn mang thân phận lưu vong, mà muốn quê hương của mình được dân
chủ tự do, ai thích thì đi, ai nhớ thì về, trẻ đi học, học xong sẽ về
xây dựng quê hương, chứ không muốn bao người trẻ ra đi không về, dù vẫn
luôn cảm ơn những xứ sở đã cưu mang đùm bọc người dân tôi. Sự tự trọng
sẽ không cho phép chúng tôi đến ăn nhờ ở đậu một nước mà chúng tôi không
hề đóng góp gì cho họ, và như thế, việc ra đi sẽ làm cho tuổi già của
chúng tôi nhuốm buồn tủi !
Hồi tưởng lại thân phận người VN như
chúng tôi, đã hai lần chia tay và “tái hợp” với CS ! Chia tay trong sự
ngu ngơ của một đứa trẻ theo gia đình di cư vào Nam, tái hợp trong ê chề
đớn đau khi chúng tôi đã hiểu và quá ghê sợ CS ! Nếu đợi khi nước mất,
là 3 lần chúng tôi phải chạm trán với kẻ vô thần, vô tổ quốc, nhưng lần
sau thì còn kinh khủng hơn nữa, vì đó là tên CS Tàu gian manh tàn bạo,
và chúng tôi với thân phận kẻ nô lệ ! Ôi ! Chúng tôi sẽ sống ra sao với kẻ
thù mà từ nhỏ đã in sâu trong tim sự căm ghét, ghê tởm những tên “ác
quỷ đuôi sam, 2 nanh vảnh ngược”, từng in trong trí não mình ? Bây giờ
chúng không có đuôi sam, không có 2 nanh vảnh ngược, nhưng chúng còn tàn
ác hơn gấp bội, với ý tưởng muốn tiêu giệt dòng giống Việt, để nuốt
trôi tổ quốc của chúng tôi ! Chúng giết người không bằng giáo mác súng
đạn, nhưng bằng chất độc, hoặc moi lấy lục phủ ngũ tạng của nạn nhân để
ăn và bán cho người cần, như chúng từng thực hiện với người Tân Cương,
người Duy Ngô Nhĩ, người Mông Cổ !
Nếu còn Quân Đội VNCH, thì trách nhiệm đó
là của họ, họ sẽ đánh giặc đến người lính cuối cùng để bảo vệ non sông,
tổ quốc, đồng bào, và họ sẽ lấy làm vinh dự mà lãnh nhận nhiệm vụ ấy,
như khẩu hiệu họ đã chọn: TỔ QUỐC – DANH DỰ – TRÁCH NHIỆM, và họ cũng đã
chứng tỏ điều ấy! Trước năm 1975 ở miền Nam này, chỉ cần người dân lên
tiếng, chỉ cần một lá thư của con, em, của người vợ hay mẹ gửi cho chiến
sĩ, là đủ đẩy cao tinh thần chiến đấu của họ, và sẽ được hồi đáp bằng
những chiến công họ mang về. Miền Bắc không bao giờ có được cái cảm nhận
tình quân-dân như cá với nước, như tay với chân, như ở miền Nam mà
nhiều bài thơ, bài nhạc đã mô tả một cách chân thành, trung thực chứ
không gượng gạo giả tạo. Người dân đón các chiến sĩ về thành phố bằng
tất cả niềm thương mến: “Anh về thủ đô chúng tôi chờ mong, với vạn niềm tin với muôn tình thương…”, và người lính khi trở lại chiến trường thì hẹn với người dân: “ngày gặp nhau, ngày vui khắp quê hương, ấm no làng thôn”.
Những người lính miền Nam là những người sẵn lòng dâng hiến đời mình
cho Tổ Quốc, cho đồng bào. Những tình cảm thiêng liêng như tình mẫu tử,
tình yêu lứa đôi tuy nồng nàn, nhưng vẫn đặt sau tình yêu nước. Vì thế
đã tạo nên sự khăng khít giữa người dân và người lính, vừa thiêng liêng,
vừa đậm đà, vì người lính là con, là em, là chồng, là cha của đồng bào
mình. Họ có tinh thần trách nhiệm và lòng hy sinh phụng sự rất cao. Nếu
đem so sánh BĐCS với QĐVNCH, chúng tôi e sẽ làm buồn lòng và bẽ mặt BĐCS
quá ! Những hành vi vô cảm trước sự khổ đau, bị áp bức, bị bóc lột mà
người dân phải chịu bởi nhà cầm quyền CS, hầu như BĐCS đều bịt mắt bịt
tai, không nghe-không thấy-không biết, lại còn hè với tà quyền để hại
dân, cướp đoạt tài sản, ruộng vườn và cả sinh mạng của dân ! BĐCS bây giờ
với người dân như hai kẻ thù, dù họ cũng từ dân mà ra. Niềm yêu mến của
người dân không dành cho CACS, BĐCS, vì những hành vi vụ lợi, lạm quyền, và
nhất là tiếp tay với giặc cướp, bán nước ! Nếu là với Quân đội VNCH, thì
ắt hẳn không thể xảy ra tình trạng này ! Tuy bận rộn chiến đấu ngoài
chiến trường chống giặc, họ cũng sẵn sàng mang gươm súng về hài tội
những kẻ cầm quyền, sẵn sàng dội bom trên danh thự của kẻ lãnh đạo, nếu
những kẻ này phản lại Tổ Quốc, đồng bào ! Tuyệt đối QĐVNCH không ươn
hèn, thủ lợi, bán nước hại dân, vì nếu có ai dám manh nha những việc tồi
tệ ấy, thì nhà tù và pháp trường cũng sẵn sàng và nhanh chóng đón họ !
Còn tà quyền và BĐCS bây giờ thì dù không ưa, không hợp nhau, nhưng QUYỀN LỢI đã biến cả hai thành cặp sam biển đực-cái quấn lấy nhau,
nên dân đành chịu cảnh khổ đau, nhà tan nước mất ! BĐCS dư biết một phần
giang sơn phía Bắc và một phần lãnh hải VN đã bị tà quyền CSVN cắt dâng
cho Tàu, Thác Bản Giốc và Ải Nam Quan của VN nay đã nằm sâu trong đất
của Tàu, mà BĐCS thì im lặng mất tăm một cách đáng nhục, trong khi lương
bổng của dân họ vẫn lãnh đủ, ngân quỹ quốc gia đã tốn biết bao nhiêu để
trang bị vũ khí cho BĐCS, thay vì để kiến thiết đất nước, chăm lo cho dân
nghèo ! Những trận tắm máu dân lành của CSVN như trận Mậu Thân 1968, hay
Mùa hè đỏ lửa 1972, từng giết hàng trăm ngàn dân lành chưa kể cũng hàng
trăm ngàn bộ đội bị bỏ mạng, những tội ác đó CS thực hiện được, cũng là
do BĐCSVN !
Chúng tôi, người dân rất bất mãn và lo
âu, trong khi đất nước lâm nguy thì không có BĐCS, người dân tay không làm
sao mà giữ nước ? Không biết BĐCSVN có còn nhận Tổ Quốc VN không ? BĐCSVN
khác hẳn với QĐVNCH, khiến nhiều người tiếc nuối. Hỡi ôi ! Giờ đây những người con yêu ấy của Tổ Quốc VN đã nằm
xuống để biến thân mình thành đất Việt, hay bôn ba xứ người, và hậu duệ
của họ thì làm lính bảo vệ hòa bình cho thế giới, cho nhân loại thay vì
cho đồng bào ! Những người con xa xứ thì không biết bao giờ mới tìm được
đường về tổ ấm quê hương, còn một số ở lại là những phế binh đã dâng một
phần thân thể cho đất nước, nhưng bị chế độ CS coi như những kẻ thù và
đầy ải họ !
Bây giờ còn lại là BĐND ! Nhưng thực tế lực lượng này đã vắng bóng, đã đào nhiệm ! Một số trở thành “doanh nhân”,
số khác là “ban bảo vệ đảng” để kiếm ăn, kiếm lợi, trong khi đất nước
càng ngày càng xuất hiện nhiều bóng quân thù ! Những điểm trọng yếu về an
ninh quốc phòng thì nhà cầm quyền CSVN đã giao cho giặc: Vùng Tây Nguyên, cảng
Vũng Áng, cảng Cam Ranh, Đà Nẵng… quân thù đã nằm vùng sẵn dưới dạng
khai thác bô xít, đầu tư nuôi thủy sản hay du lịch. Trên đèo Hải Vân đã
có một khu du lịch lớn của Tàu mang tên khu nghỉ dưỡng Bãi Chuối, mai
đây thêm khu du lịch World Shine với 200 hecta đất nữa, tha hồ cho chúng ém
quân, nghỉ ngơi, hội họp, giả danh khách du lịch, quá thuận tiện, chờ
ngày chúng nổi dậy tóm cổ dân Việt để cướp đất nước ! Đâu đó đã dấy lên
những tiếng cảnh báo của một số tướng lãnh về hưu cũng như tại vị, là nhà cầm quyền CSVN đang “GIAO TRỨNG CHO ÁC !”, “RƯỚC GIẶC VÀO NHÀ !”. Quân đội
thì không thấy bóng dáng, chỉ thấy các tướng nô lệ lũ lượt kéo nhau sang Tàu
triều cống, và tuyên bố nhận giặc xâm lăng là gia đình, bè bạn ! BĐCS
không có mắt nên không nhìn thấy những phụ nữ, những người vợ, người mẹ
VN già yếu và nghèo nàn khốn khổ, hàng ngày lang thang khắp miền đất
nước với những khẩu hiệu trên tay kêu oan đòi đất, đòi tài sản đã bị
cướp mất bởi nhà cầm quyền CSVN gian ác ! Và trong thời buổi không chiến
tranh, không chiến trường, BĐCS đi kinh doanh thủ lợi riêng, thế mà số
“tướng lãnh” tăng từ bốn chục lên trên 400, lương đâu mà trả ? Tướng mà
không ra chiến trường, không chiến tích, không chiến kế, không chiến
công, chỉ thấy chiếm đất và giết dân trong những trận ra quân cưỡng
chiếm đất đai làng mạc, cầy xới cả mồ mả ông cha của người dân, vậy đây
chỉ là lũ TƯỚNG… CƯỚP, một đội quân BÁO HẠI, hẳn nhiên rồi ! Phùng Quang
Thanh chiếm đất của 2 phi trường Tân Sơn Nhất và Gia Lâm làm sân golf,
xây khách sạn, khu giải trí, phân lô bán thu lợi riêng; đất của BĐCS đâu
đâu cũng thấy bạt ngàn, doanh trại mênh mông nhưng không người lính ! Nhà
băng, khách sạn, câu lạc bộ, nhà hàng, khu vui chơi của BĐCS đâu cũng có,
đâu cũng hoành tráng ! Nếu không cướp chiếm thì ở đâu mà có, trong khi
dân thiếu ruộng cày, thiếu nhà ở ? BĐND bây giờ đã bị bọn CS biến thành
một “công ty bảo vệ đảng”, và nghiễm nhiên trở thành nghịch thù với dân,
đồng thời là một QĐ lố bịch nhất thế giới !
Chúng tôi, những người dân VN, kêu gọi
những thành phần, những người sau đây, hãy có trách nhiệm trả lại đất
nước VN thanh bình cho chúng tôi:
- Nhà cầm quyền CSVN với trách nhiệm điều hành đất nước, nhưng đã bán nước cho Trung Cộng.
- BĐND, những người từ dân mà ra, ăn lương của dân, và mang trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc:
hãy đứng lên, khoác chiến y vào, hãy cầm súng nhắm thẳng quân thù mà
bắn, và chấm dứt vai trò làm nô lệ cho kẻ thù của dân, cũng là kẻ thù
của BĐND, vì đã lừa dối, đã lợi dụng sinh mạng của QĐ để phục vụ cho quyền
lợi bất chính của họ ! Những vị tướng tá còn tâm lòng với Tổ Quốc, hãy lãnh đạo cuộc sinh tử này !
- Nước Mỹ đã có chính sách sai lầm cũ, đã vì quyền lợi kinh tế hay chính trị mà giao đất nước chúng tôi cho CSVN ! Quý vị là những người đứng đầu thế giới tự do, bảo vệ nhân quyền, và các vị cũng đã ép VNCH ký vào hiệp định Paris, nay
hãy giúp chúng tôi tái lập cái hội nghị ấy để đòi lại công bằng và
những quyền hạn của chúng tôi được xác nhận trong bản hiệp định ấy, và
quyền làm người được Quốc Tế công nhận. Vả lại quý vị bảo vệ cho
chúng tôi, cũng là bảo vệ cho quyền lợi của quý vị tại biển Đông, tại
vùng Đông Nam Á, là bảo vệ cho thế giới tự do trước con ác thú Trung Cộng mà
các vị đã nuôi cho lớn !
- Các nước dân chủ tự do trên thế giới, đặc biệt các nước đã cùng ký vào Hiệp Định Paris 1973, nhất là các nước Châu Âu,
vì tình nhân loại và nhân đạo, cũng như quyền lợi của KHỐI TỰ DO, quý
vị đã tham gia bảo vệ cho Ukraine trước kẻ xâm lăng Nga-Putin, thì nay
cũng giúp chúng tôi khỏi lọt vào tay tên thực dân tàn bạo Trung Cộng, đã
xuất hiện như một hiện tượng quái dị giữ thế kỷ 21 này !
- Và lời cuối nhưng tha thiết nhất, chúng tôi, những đồng bào trong nước, xin gửi đến đồng bào đang sống tự do ở hải ngoại:
anh chị em hãy dùng tình yêu nước cộng với khả năng và lợi điểm sẵn có,
để tranh đấu cho quê hương VN được trường tồn, để làm tròn nhiệm vụ
thiêng liêng của người con VN đối với Tổ Quốc của mình, để không hổ thẹn
và mắc lỗi với tiền nhân, vì thế hệ chúng ta đã để mất nước, là di sản
được tạo bằng máu xương của bao đời để lại cho chúng ta !
- Hỡi những người LÍNH TRẺ GỐC VIỆT trên khắp thế giới,
đang hiên ngang bảo vệ chính nghĩa và nền hòa bình của nhân loại, xin
đừng quên Tổ Quốc VN, vì không có Tổ Quốc ấy, sẽ không có chúng ta !
Một điều cụ thể mà đồng bào hải ngoại
có thể làm, phối hợp với người trong nước, là kiện nhà nước Trung Cộng
và Việt Cộng ra tòa án quốc tế, vì hai kẻ này đã vi phạm trắng trợn Hiệp
đình hòa bình Paris, và Định Ước Quốc Tế ký kết ngày 1/3/1973, trong đó có điều khoản ghi rõ: Tôn
trọng độc lập, chủ quyền, sự thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của VN.
Quy định không bên nào được trả thù, xâm lấn hay thôn tính bên kia ! Phải
tôn trọng đầy đủ các quyền tự do tín ngưỡng, ngôn luận, tự do cư trú,
đi lại, quyền tự do tư hữu, đặc biệt là quyền thiêng liêng tối thượng
của người dân VN trong việc tự do chọn lựa thể chế chính trị, chọn lựa người cầm quyền, bằng cuộc bầu cử tự do, có liên hiệp quốc chứng giám.
Như vậy gần 40 năm nay CSVN đã vi phạm
tất cả mọi điều quy định trên, mà Lê Đức Thọ đại diện cho CS miền Bắc
đã ký. Và Trung Cộng cũng đã vi phạm điều chúng ký kết, vì chúng đã xâm
phạm quyền độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của VN, từ việc chiếm Hoàng Sa,
Trường Sa và nhiều phần lãnh thổ, lãnh hải khác của VN bằng nhiều lần
xua quân và tàu bè xâm chiếm. Trong bản ký kết cũng ghi rõ nếu một
bên vi phạm, thì bên kia có thể yêu cầu triệu tập lại hội nghị này để
cho quốc tế xét xử. Xin quý vị có điều kiện thuận tiện, hãy nghiên cứu
kỹ Hiệp Định Ba Lê 1973, và vận động với 12 nước đã cùng ký kết đưa 2 kẻ
vi phạm này ra tòa quốc tế, để yêu cầu thực hiện nghiêm túc quy định
trên mà mọi bên đã ký và cam kết thi hành, hầu đòi lại đất nước và giải
phóng người dân VN đã chịu quá nhiều oan khiên do CS gây nên trong gần
nửa thế kỷ qua ! Tranh đấu với CS thật vô cùng cam go, thiệt hại cả người
lẫn của, tại sao việc này đơn giản, hợp lý hợp pháp và hợp với lòng
mong mỏi của mọi người chúng ta lại không làm ?
Chúng tôi không muốn thù hằn,
chúng tôi cũng không muốn tách các người đang phục vụ cho chế độ Cộng Sản Việt Nam hiện nay ra khỏi cái tên là NGƯỜI VN,
cùng dòng máu với chúng tôi ! Nhưng các người hãy hồi tâm, hãy ngừng say
máu, say của tiền, nhìn lại những tội ác mà các người đã gieo rắc trên
quê hương, cho đồng bào của mình: đất nước đã tan tành, máu dân Việt đã
chảy thành sông, xương chất thành núi, oán than đang vang khắp trời VN !
Của cải các người cũng đã thu đầy túi tham, đất nước cũng đã tan tành xơ
xác, nợ đã chất đầy không còn gì đáng để vơ vét nữa ! Chúng tôi cũng
không muốn hành xử với các người như kẻ thù, như tội đồ để đòi lại món
nợ xương máu mà các người đã làm cho dân tộc này, vì máu xương đã đổ quá
nhiều trên mảnh đất hình chữ S, không cần phải đổ thêm nữa ! Vậy, lời
cuối chúng tôi nói với các người, là HÃY NGƯNG LÀM TỘI ÁC, ĐỂ CÁC NGƯỜI
TRÁNH BỚT ĐƯỢC TAI HỌA CHO CÁC NGƯỜI. Điều ấy sẽ không
thể tránh nổi, và nó đang đến gần, lưới trời đang úp xuống trên đầu các
người, vì những tội trời không thể dung, đất không thể tha, con người
không thể bỏ qua, là TỘI BÁN NƯỚC VÀ TIÊU GIỆT CẢ MỘT DÂN TỘC.
Khi đất nước thanh bình, thì tiền của cần
để xây dựng phát triển, như thực hiện các cây cầu qua sông qua suối cho
học sinh ở miền xa, để cứu những đồng bào đói khổ, những trẻ thơ vô
tội, những em bé thất học, và sửa chữa uốn nắn những tâm hồn trẻ đã sa
đọa bệnh hoạn vì bị tiêm nhiễm bởi một nền giáo dục giả trá bất nhân đã
áp đặt trên con dân Việt từ khi có CS, chứ không ai muốn phải dùng tiền
đó để nuôi báo cô các kẻ ác nằm trong nhà tù như các người ! Hãy trở về
với dân tộc trước khi quá trễ, hỡi những người CSVN ! Chỉ cần các người
buông tay, thì người dân Việt sẽ thoát khỏi oan khiên, đất
nước sẽ không mất, dân tộc sẽ không phải nô lệ bọn Tàu cộng gian ác.
Những gì các người lén dân ký kết với kẻ thù sẽ bị xé bỏ và vô hiệu, kẻ
cướp sẽ phải hoàn trả tài sản, đất nước cho dân Việt, và bản thân các
người cũng đỡ tang thương, vì bọn Tàu chắc chắn chẳng ưa, chẳng tin gì
các người, khi mà các người đã dám bán cả nước các người, thì chúng nó
có đáng gì với các người, mà dám tin dùng các người ? “Vật cùng tắc biến,
vật cực tắc phản”, MỌI SỰ GIAN ÁC SẼ PHẢI TIÊU TAN, BỌN CS TÀU CŨNG
ĐANG TRÊN BỜ VỰC THẲM DIỆT VONG !
Còn nơi nào cho các người trú ẩn ngoài
lòng nhân từ của Thượng Đế và lòng khoan dung của đồng bào, nhưng với
điều kiện các người phải cải tà quy chánh kịp thời. Thượng Đế hỡi ! Dân
Việt đâu làm gì nên tội, tại sao chúng con phải mất nước ? Mất nước rồi
chúng con ở đâu ? Xin hãy dẫn kẻ lầm đường lạc lối về đường ngay nẻo
chính, vì Ngài là Thượng Đế của lòng yêu thương, Ngài đâu có muốn địa
ngục chen chúc đầy những linh hồn tội lỗi xấu xa ? Xin trả lại cho chúng
con một đất nước thanh bình, tự do no ấm mà Ngài đã ban cho dân Việt.
Xin cho chúng con cũng được như những dân tộc khác, được sống yên ấm
trên quê hương thân yêu của chúng con.
Nhóm Nhà Giáo Miền Nam.