onsdag 19. mai 2010

Hoà Hợp Hoà Giải Với Ai ?

Hoà Hợp Hoà Giải Với Ai ?.

35 năm, một quãng thời gian dài bằng nửa quãng đời người, những vết đau thương của ngày 30 tháng tư đã nhạt đi, những vẫn bị khơi ra nhức nhối vì những lời giảo hoạt để gọi là hoà hợp hoà giải của những người CS biến thái. 35 năm, đối với những người bỏ quê hương, bỏ gia đình quyến thuộc, liều chết xuống con tàu mỏng manh để vượt biển tìm tự do là một đoạn đường phấn đấu vất vả không ngưng nghỉ ở chốn quê người, nhưng sau chót thì mọi sự đã ổn định. 35 năm cũng kể là tạm đủ cho những kẻ phiá say men chiến thắng, để đối chiếu với thực tế mà đánh giá cái kết quả “chống Mỹ cứu nước và đánh cho Ngụy nhào” của mình ra sao. Để mà mọi người có sự yên ổn tối thiểu để đóng góp cho đất nước. Nhưng điều này đã không xẩy ra.

Những phát biểu đầy sáo ngữ và huênh hoang tự cao được nhắc đi nhắc lại trên hệ thống truyền thông đảng kiểm soát. Đại tá Hồ Khang, Phó Viện Trưởng viên lịch sử quân đội nhận định: “việc ứng xử với những người bên kia chiến tuyến bằng văn hóa khoan dung là phù hợp với đạo lý của dân tộc ta. Chúng ta không xóa mờ quá khứ, nhưng hãy khép lại quá khư, bắc một nhịp cầu qua cái hố xâu ngăn cách ấy để mọi người gần lại với nhau hơn.” Người ta đã nghe giải thích khoan dung tương tự qua lời các cán bộ quản giáo trong trại tập trung cải tạo rằng “chính sách khoan hồng của đảng đã không những cho các anh cuộc sống mà còn cho lẽ sống”. Nghĩa là không giết, nhưng phải lạo động khổ sai không xét xử, không biết bao giờ về.. Ông Võ văn Sung, cựu Đại Sứ VN tại Pháp nói: “chiến thắng năm 75 là thắng lợi của toàn dân tộc. Nếu có một người VN thất bại thì đó là Nguyễn văn Thiệu. Việc hàn gắn chiến tranh, việc xây dựng đất nước cần sự đóng góp của tất cả các con dân Việt.” Lời ngoại giao cửa miệng này không hiểu nói ra bao giờ, với ai, nhưng chắc chắn là không loan đi rộng rãi vào 30 tháng 4/1975. Còn như lời Võ văn Kiệt “Sau 30 năm qua, cả đôi bên đều nhận thấy, khi không còn sự can thiệp từ bên ngoài nữa, chúng ta có thể trở về bên nhau, cùng nhau xây dựng.

Và VN sẽ giàu mạnh nếu tất cả người VN đều ở trong một cộng đồng hòa hợp” viết ra như thế thì biết thế, mặc dầu không biết in trên báo nào trong nước. Nhưng chính viên lãnh đạo cao cấp trong bộ chính trị này là người thi hành chính sách đối xử tàn ngược với dân sống ở miền Nam từ khi Sàigòn sụp đổ, và sau đó làm thủ tướng ký sắc lệnh 31CP trấn áp những người có ý kiến khác với lãnh đạo như thế nào thì ai cũng biết.

Vì thế, những lời kèn tiếng quyển này không che được cái bản chất gian trá của lãnh đạo CS Hà nội đối với người Việt hải ngoại Tháng 10 năm 2009, một Đại Hội Việt Kiều được tổ chức quy mô ở Hà Nội với chi phí trên 10 triệu đô la, nhưng kết quả chỉ là gồm những hạng “mèo mả gà đồng”. hay những kẻ lão suy ở hải ngoại, muốn cuối đời về thăm đất nước một lần trước khi chết.

Ngày 31 tháng 3 vừa qua, Nguyễn Thanh Sơn, Thứ Trưởng Ngoại Giao, Chủ Nhiệm Ủy Ban Nhà Nước về người VN ở nước ngoài đã chuyển một lá thư cho Dân biểu Cao Quang Ánh. Nội dung là muốn nhờ ông Ánh dùng tư cách dân biểu để cho NTS tuyên truyền, qua câu nói khoả lấp nhưng trịch thượng là “để gặp gỡ và tiếp xúc với cộng đồng VN, trong đó có cá nhận và tổ chức còn thiếu thông tin đứng đắn về VN, và vẫn còn mang tư tưởng hận thù cùng những lời nói, việc làm chống lại nhà nước VN”.

Dân biểu Ánh đã khôn ngoan từ chối. Vì giả sử như có đứng ra tổ chức cuộc gặp gỡ, thì phái đoàn NTS chắc phải …vỡ mặt như thường lệ, vì các câu hỏi của người vào hỏi bên trong, còn bên ngoài thì bị biểu tình chống đối khiến phải né tránh đi vào bằng cổng hậu, như các phái đoàn cao cấp hơn phái đoàn của NTSơn trước đây. Còn ông Ánh thì chắc lại ôm đầu bứt tai tìm cách giải thích như là đã phải làm vì câu tuyên bố chính trị trong chuyến đi thăm VN. Nguyễn Thanh Sơn phải nhớ rằng Hoa Kỳ và Canada là xứ tự do, không có chính quyền nào mà lại dùng bạo lực trấn áp quyền tự do phát biểu của người dân.

Muốn thực sự có gặp gỡ tiếp xúc như NTS nói, thì đảng và nhà nước Hà nội hãy để yên cho người dân trong nước cũng như người hải ngoại không thuộc loại chính trị thời cơ hay lưu manh Nguyễn Cao Kỳ, phát biểu dù có khác ý với lãnh đạo. Vắn tắt, là không có cái lối gọi là viết tự do kiểu“đi trên lề phải”, và né tránh những cái gọi là nhậy cảm.

Hòa hợp hòa giải là vấn đề không đặt ra, giữa người dân với nhau như ta đã thấy qua thực tế số tiền nhiều tỉ đô la người hải ngoại gửi về giúp thân nhân bè bạn. Nhưng hoà giải không thể có với những kẻ lãnh đạo đã sai lầm và phạm tội trong quá khứ mà tiếp tục khoả lấp sai lầm và nhất là vẫn tiếp tục chủ trương tội ác phản dân hại nước.

Những chủ trương chính sách này lộ ra qua những tin tức hàng ngày trong nước. Ai lừa dân đóng tiền cho bọn Mafia của đảng và nhà nước để mua giấy xuất khẩu rồi đem bỏ họ bơ vơ vất vưởng ở trong rừng Âu châu ? Nếu đám người này không chết vì tai nạn, cướp bóc, hãm hiếp dọc đường, thì cũng tù tội vì làm nghê trồng cần sa phi pháp bên Anh quốc ?

Ai dâng đất nhượng biển cho TQ rồi bào là vấn đề nhậy cảm không được nói và mặc cho ngư dân bị trấn lột trên các vùng biển cha ông truyền lại? Ai cho dân Tầu tự do vào Việt nam làm đủ các nghề trong khi dân Việt thất nghiệp? Danh sách kể dài không thể hết.

Xin trả Hòa Hợp Hòa Giải lại cho bạ0 quyền CS.

Giao Tiên

Ingen kommentarer: