Theo tin từ báo chí trong nước, phiên toà xét xử bốn nhà bất đồng chính kiến Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Thăng Long sẽ được tổ chức vào ngày 20 và 21 tháng 1 sắp tới. Thật ra, đó là điều mọi người chờ đợi từ lâu. Tuy nhiên, vẫn có ít nhất một điểm bất ngờ:Tội danh của họ bị thay đổi. Trước, khoảng tháng 6 và tháng 7, 2009, lúc họ mới bị bắt, họ bị buộc tội “tuyên truyền chống nhà nước xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Nay, theo bản cáo trạng do Viện Kiểm soát Nhân Dân Tối Cao ký tại Hà Nội ngày 23 tháng 11, 2009, họ bị buộc tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Tội danh thay đổi, khung án cũng thay đổi: mức án cao nhất cho tội danh trên là 20 năm tù; cho tội danh dưới là tử hình.
Về phiên toà này, chắc chắn là các cơ quan truyền thông khắp nơi sẽ theo dõi và tường thuật đầy đủ. Về những người được xem là bất đồng chính kiến, chắn chắn nhiều người sẽ phân tích, kết tội hay bênh vực.
Một bài thơ viết nhân ngày Lê Công Định và Nguyễn Tiến Trung bị bắt và sau đó, xuất hiện trên màn ảnh truyền hình với lời nhận tội và xin khoan hồng. Về sự kiện ấy, rất nhiều người đã lên tiếng. Người thì thông cảm, cho họ bị công an lừa gạt hoặc gây sức ép. Người thì thất vọng, cho là họ quá nhẹ dạ và yếu đuối.
Nhà thơ Nguyễn Tôn Hiệt, trong bài "Tôi biết ơn những người vấp ngã”, ông đưa ra một cái nhìn nhân hậu và nhân bản, bày tỏ sự trân trọng đối với những người từng dũng cảm lên tiếng chống lại tội ác ngay cả những khi họ bị vấp ngã.
Trên con đường đi tìm tiếng nói,
Có những người vấp ngã sau khi đã đi được một đoạn.
Có những kẻ đã đặt bẫy cho họ vấp ngã.
Có những kẻ đã xô cho họ vấp ngã.
Có những kẻ đã cười thích thú khi chứng kiến những người vấp ngã.
Có những kẻ đã nhổ nước bọt lên những người vấp ngã.
Ðoạn đường mà những người vấp ngã đã đi được, trước khi họ vấp ngã.
Họ vấp ngã, nhưng mỗi lần họ vấp ngã, họ đã làm cho con đường của chúng ta ngắn thêm một đoạn.
Tin chắc trong chúng ta sẽ còn nhiều người tiếp tục bước tới, bước tới, bước tới, từ nơi những người đã vấp ngã, không ngừng bước tới, bước tới, và ngày chúng ta giành lại được tiếng nói, chúng ta sẽ nói, chúng ta sẽ hát ca, và trong tiếng nói của chúng ta sẽ có tiếng nói của những người đã vấp ngã, và trong lời hát ca của chúng ta sẽ có lời hát ca của họ.
Đây là tiếng gào thét cuả LƯƠNG TRI, CÔNG ĐẠO Quyền YÊU NƯỚC không ai có thể tước đoạt Cảm thương người đang THÉT GÀO, UẤT HẬN giữa Quê Hương Lũ CSCN THÂM ĐỘC trăm đường, bhưng không thể chống nổi khi LÒNG DÂN đã mất sạch !!!
Khi triệu triệu con tim ĐÁP LỜI SÔNG NÚI không sợ lưỡi lê, đến lúc quyết liệt đứng lên hỏi tội lũ BÁN NƯỚC. Tiền Nhân mấy ngàn năm có lúc phải Châu chấu đá VOI mà vẫn thắng nhiều lần. Nhờ tinh thần BẤT KHUẤT QUẬT CƯỜNG cuả Tiền Nhân KHi THIÊN THỜI, ĐỊA LỢI, NHÂN HOÀ hội đủ.
Nguyễn Hưng Quốc
tirsdag 5. januar 2010
Abonner på:
Legg inn kommentarer (Atom)
Ingen kommentarer:
Legg inn en kommentar