• TỰ DO PHẢI TRẢ BẰNG MÁU CHỚ KHÔNG THỂ TRẢ BẰNG NƯỚC BỌT!
Ðừng vội bàn chi đến những việc cao xa như tự do, dân chủ, nhân quyền, hiến pháp hay tam quyền phân lập,chúng ta cứ lấy một ví dụ thật đơn giản như sau:
Giả sử một gia đình đang sống hạnh phúc trong một căn nhà. Một hôm họ bị bọn cướp đến cướp nhà và tống cổ họ ra ngoài đường. Bây giờ gia đình ấy muốn đòi lại căn nhà đã bị cướp thì họ phải làm cách nào? Có những cách sau đây:
1. Quỳ lạy, năn nỉ bọn cướp, xin bọn chúng động lòng từ bi hỷ xả mà trả lại căn nhà cho họ.
2. Dùng biện pháp "thương lượng", đến để thuyết phục, khuyên nhủ bọn cướp trả lại nhà cho họ.
3. Vận động hàng xóm lên tiếng nói, gây áp lực khiến bọn cướp phải trả lại nhà.
4. Ðấu tranh bằng những hành động cụ thể, mạnh hay yếu tùy thời cơ, tùy trường hợp để lấn chiếm, giành lại căn nhà từng phần rồi tiến đến giành lại toàn bộ tài sản đã bị cướp.
Phương pháp 1 và 2 là cạm bẫy của bọn việt gian cộng sản, thông qua các tổ chức đấu tranh cuội trong và ngoài nước để lèo lái phong trào đấu tranh của chúng ta đi xuống hố. Những cạm bẫy này thường mang những mỹ từ nghe rất kêu, rất cao đẹp, chẳng hạn như: - cách mạng nhung; đấu tranh ôn hòa, bất bạo động trong khuôn khổ tôn trọng luật pháp ..v..v..
Ðấu tranh mà quỳ lạy, năn nỉ, van xin hay thương lượng là đấu tranh ngu! Không thể gọi đó là "đấu tranh" được! Bên cạnh củ cà rốt, chúng ta phải có cây gậy. Nếu nói lời phải trái không nghe thì chúng ta đập! Ðã gọi là bọn cướp rồi thì chúng làm gì có lương tâm, có lòng từ bi hỷ xả mà van xin, năn nỉ? Ðặc biệt đây là băng đảng cướp có tầm vóc quốc tế gồm hơn ba triệu tên chớ không phải là một vài tên cướp cạn, chuyên đi giựt bóp, giựt đồng hồ ở ngoài chợ! Bọn chúng là bọn cướp nước, đã cướp hàng chục triệu căn nhà của chúng ta và bắt cầm tù hơn 80 triệu dân từ hơn 60 năm nay. Với số tài sản đã cướp, với tài nguyên thiên nhiên sẵn có và với hơn 80 triệu nô lệ thì đây là một cái mỏ vàng có thể khai thác hầu như vô tận, không bao giờ cạn! Từ thế hệ ông cố nội năm 1945 cho đến thế hệ cháu chắt sau này đều phải được sinh ra để làm nô lệ, nuôi báo cô bọn cướp! Cứ thế mà đảng cướp bóp cổ, khai thác "mỏ vàng"! Tài nguyên thiên nhiên thì cũng có thể gọi là vô tận vì cây rừng chặt phá đem bán thì lứa cây khác lại mọc lên, dầu thô dưới biển có thể khai thác cho đến khi trái đất đến ngày tận thế!
Có khi nào bọn cướp tình nguyện trả lại tài sản cho chúng ta không? Ðây là điều hoang tưởng, chỉ có những người bị bệnh tâm thần mới tin tưởng như vậy! Cái đám dân chủ cuội ma trơi đang cấy con chíp điện tử HOANG TƯỞNG đó vào đầu óc của những người ngây thơ về chính trị!
Ðấu tranh chính trị, trong hoàn cảnh đất nước ta, không thể là hình thức đấu tranh "con khóc mẹ cho bú". Ðứa bé nó khóc, nó giận lẫy, nó áp lực người mẹ phải chiều nó vì nó biết chắc người mẹ thương nó. Trong khi đó, mối quan hệ giữa 85 triệu dân và đảng việt gian cộng sản là mối quan hệ giữa CHỦ NÔ và NÔ LỆ. Hai mối quan hệ này rất khác xa. Và xin đừng nhầm lẫn với mối quan hệ giữa người dân và chính quyền ở các nước dân chủ, ví dụ như tại nước Mỹ hoặc Canada. Người dân tại hai quốc gia này là những người có thực quyền. Một khi họ bất mãn, lên tiếng nói thì BẮT BUỘC chính quyền phải lắng nghe. Nếu không nghe thì a lê hấp, họ sẽ dùng lá phiếu của họ để truất phế!
Do đó, trong hoàn cảnh đất nước ta hiện nay, muốn giành lại tự do thì phải đổ mồ hôi và xương máu. Ðổ máu nhiều hay ít thì tùy tình hình và thời cơ nhưng chắc chắn là phải có đổ máu. TỰ DO không bao giờ khơi khơi từ trên trời rớt xuống cho chúng ta được hưởng. Và chắc chắn là không bao giờ chúng ta giành được tự do nhờ ... nước bọt, hơặc nhờ họp hội nghị Tiểu Diên Hồng. Tự do cũng không bao giờ có nhờ những bản Tuyên ngôn hay Tuyên cáo. Bọn việt gian cộng sản không sợ những thứ đó. Bọn chúng chỉ sợ những hành động cụ thể của chúng ta đánh đúng điểm, đúng huyệt và sợ những phong trào hành động nhất loạt của quần chúng, đấu tranh một cách có hiệu quả và đúng phương pháp. Ví dụ như những cuộc đấu tranh của giáo dân Hà Nội, Thái Hà, đòi lại đất, đòi lại tòa Khâm Sứ. Tuy bọn cướp tạm thời "chiến thắng" nhưng không có nghĩa là phong trào đấu tranh sẽ dừng lại tại đó mà nó sẽ tiếp tục bùng lên vào những dịp khác dưới nhiều hình thức khác nhau. Từng người trong chúng ta phải tích cực xắn tay áo mà có những HÀNH ÐỘNG cụ thể, đánh đổi máu của chúng ta lấy hai chữ TỰ DO. Một khi có tự do thì chúng ta sẽ có tất cả, cũng ví như khi chúng ta đã lấy lại được căn nhà thì chúng ta có thể tân trang, sửa chữa lại tất cả theo ý chúng ta mong muốn.
Chúng ta hãy nhìn tấm gương của những người dân oan đấu tranh đòi lại nhà đất. Hàng núi đơn từ đã được gởi đi, kể cả gởi ra nước ngoài để nhờ quốc tế can thiệp. Ðó là đấu tranh về mặt pháp lý. Mạnh mẽ hơn, quyết liệt hơn, trong sự uất ức tột cùng, nhiều người đã dám đổ xăng lên người để tự thiêu, nhiều người đã dám chửi thẳng vào mặt bọn công an ngay trước họng súng của bọn chúng, và có những người đã dám tụt quần, cởi truồng 100% trước những trụ sở trung ương của bọn việt gian cộng sản, kêu réo tên những thằng lãnh đạo cao nhất ra mà chửi. Họ có sợ chết đâu và nhiều người đã bị công an đánh đổ máu và đi tù! Họ đã đấu tranh bằng những hành động cụ thể, bằng máu và nước mắt. Vậy mà bọn cướp vẫn chưa hề nhân nhượng một chút xíu nào thì thử hỏi cái đường lối đấu tranh bằng nước bọt, đấu tranh bằng "tiểu diên hồng", đấu tranh "hòa bình, bất bạo động"; nói tóm gọn là đấu tranh bằng "VAN XIN" thì sẽ làm được cơm cháo gì ?
Trước hết chúng ta thấy nhóm chữ (việt cộng gọi là "cụm từ"!) "dân chủ hóa đất nước" là không ổn. Sự lừa bịp, trí trá, lươn lẹo về chữ nghĩa nằm ngay ở đây!
Trong tiếng Việt của chúng ta, khi chúng ta dùng chữ "hóa", một dạng như một tiếp vĩ ngữ (suffix) thì có nghĩa là một vấn đề gì đó được nâng lên một bình diện cao hơn, tổng quát hơn. Ví dụ như:
- Việt Nam hóa chiến tranh: Khối đồng minh gồm các nước như Mỹ, Úc, Nam Triều Tiên, Tân Tây Lan, Thái Lan cùng với Việt Nam Cộng Hòa chống cộng nhưng sau này thì khối đồng minh rút lui để một mình VNCH đảm nhận cuộc chiến, tất cả đều do người Việt Nam.
- Khái quát hóa vấn đề: một vấn đề gì đó chỉ được mô tả trong một phạm vi hạn hẹp, ví dụ những hòa đồng giữa những cá nhân trong một gia đình, bây giờ chúng ta khái quát hóa vấn đề, nâng lên ở một phạm vi lớn hơn là sự hòa đồng giữa những cá nhân hay những nhóm người trong xã hội.
Như vậy, khi chúng ta dùng tiếp vĩ ngữ "hóa" là chúng ta nâng một vấn đề gì lên một bình diện ở mức độ cao hơn, tổng quát hơn, trên căn bản một vấn đề gì ÐÃ CÓ SẴN. Nhóm chữ "dân chủ hóa" đất nước có nghĩa là trong đất nước đã có sẵn một phần nào "dân chủ", bây giờ cần phải thực hiện dân chủ toàn diện trên toàn đất nước! Tức là cái chế độ của bọn việt gian cộng sản nó đã có sẵn cái mầm mống "tốt" rồi,(ví dụ là 5%) bây giờ chỉ cần phát huy cái hạt nhân tốt đó lên 100% cho toàn dân được nhờ! Ðiều này có nghĩa là không cần phải hủy diệt cái chế độ cộng sản mà chỉ cần canh tân, tân trang và sửa ... sắc đẹp thì Thị Nở sẽ biến thành .... hoa hậu thế giới! Ðiều này có nghĩa là vẫn cứ duy trì đảng cộng sản, cứ để cho nó được tiếp tục sinh hoạt và tồn tại! Và điều này cũng có nghĩa là tất cả bọn cướp và những tài sản của bọn cướp vẫn phải được duy trì và tồn tại!
Cái điểm lưu manh, lừa bịp mấu chốt nó nằm ngay trong ba chữ "DÂN CHỦ HÓA"!
Ðây là một hình thức kêu gọi "hòa hợp hòa giải" trá hình, nghĩa là cả hai phe quốc gia và cộng sản cùng tồn tại, cùng chia nhau quyền hành để cùng lãnh đạo đất nước! Nếu chúng ta nhốt chung hai con rắn hổ mang và con thỏ vào chung một chuồng để cả hai cùng "sống chung hòa bình" thì kết quả sẽ ra sao nhỉ!!!???
Trần Thanh
tirsdag 28. april 2009
Abonner på:
Legg inn kommentarer (Atom)
Ingen kommentarer:
Legg inn en kommentar