torsdag 31. oktober 2013

Không Cho Phép Mình Quên

 
Tôi tên Nguyễn Khánh Vũ, kỹ sư điện toán cho một công ty bên Arizona. Đã tham gia với bài "Nước Mỹ và tôi" vào năm đầu tiên, và mới nhất là bài "Nước Mỹ và vợ tôi".

Nhiều người cho rằng chiến tranh đã kết thúc hơn 30 năm rồi, vả lại Việt cộng cũng thay đổi rồi, sao lại chống? Với tôi, những bài học, những kinh nghiệm thương đau mà thế hệ Cha Anh đã có với Việt cộng nhắc tôi phải cảnh giác luôn luôn.

Bài học số 1: Việt cộng giết người Quốc gia ngay trong thời kỳ phôi thai kháng Pháp, đánh Nhật, vì Việt cộng muốn cướp quyền lãnh đạo đất nước, để có thể toàn quyền làm tay sai cho cộng sản quốc tế trước kia, và nay cho quan thầy Trung cộng.

Bài học số 2: Trong những kỳ cải cách ruộng đất, Việt cộng đã giết biết bao người dân vô tội, giết ngay cả những người mà có lẽ chẳng bao lâu trước đó đã hào phóng bỏ ra vàng, tiền của đóng góp trong các cuộc quyên góp cho Việt cộng.

Bài học số 3: Ký kết ngưng bắn với Việt cộng chưa ráo mực thì Hồ Chí Minh xua ngay quân giết hàng ngàn đồng bào miền Nam vô tội trong Tết Mậu Thân.

Bài học số 4: Việt cộng xé ngay bản hòa đàm Paris mà chúng chỉ vừa ký.

Bài học số 5: Trường học Cai Lậy, nơi bao trẻ thơ đang ê a bên trang sách, sao lại là mục tiêu pháo kích của Việt cộng? Sao Việt cộng lại nhẫn tâm bắn vào hàng ngàn đồng bào vô tội đang trốn chạy "giải phóng quân" trên đại lộ kinh hoàng?

Bài học số 6: "Nhà nước thông báo để nhân dân đừng tin vào các tin đồn thất thiệt. Nhà nước sẽ không đổi tiền". Và việc đổi tiền, thực chất là một cuộc ăn cướp tài sản của người dân miền Nam, được tiến hành chỉ một ngày sau đó. Đây là một nhóm thổ phỉ cai trị, chứ không phải là một nhà nước pháp trị. 500 đồng tiền Việt Nam cộng hòa đổi lấy 1 đồng tiền Hồ. Việt cộng có cái gì để mà đổi?

Bài học số 7:
- "Ngày mai em sẽ chở các con đến đây thăm anh", Mẹ tôi bịn rịn chia tay Ba tôi sau khi chở Ba tôi đến địa điểm tập trung "cải tạo".
- "Em về ráng lo cho Thầy Mẹ và các con. Đêm nay chắc chắn anh sẽ bị đem đi nơi khác. Và em cũng đừng mong anh sẽ về sau 10 ngày", Ba tôi căn dặn.
- "Nhưng… cách mạng thông báo tập trung 10 ngày mà", Mẹ tôi trả lời.
Ôi thương thay cho người dân hiền lành, thật thà đất nước tôi. Và chắc đâu đó ở Hà nội, đã có một nhóm người ngồi cười khoái trá.
Trên đây là một ít trong số những bài học "cơ bản" mà tôi luôn tự nhắc mình và "không bao giờ cho phép mình quên."

Có nhiều người cho rằng Việt cộng đã thay đổi rồi. Với tôi, Việt cộng chỉ là một loài tắc kè dỏm và hạ cấp. Nó thay đổi màu để tồn tại, để tiếp tục lừa bịp, che đậy cái bản chất bất biến của chúng là tàn ác và đê hèn. 
Với những người cùng một dòng máu Việt thì chúng chẳng chừa một hành vi bẩn thỉu nào, nhưng với kẻ thù phương Bắc, kẻ thù mà ngàn năm trước cha ông ta đã chỉ mặt đặt tên, thì chúng lại quì gối. 
 
Khi đọc bản tin Giang Trạch Dân vào tắm ở Đà nẵng, rồi vào Saigon gặp mặt hoa kiều Chợ Lớn, sau đó mới bay ra Hà nội để gặp bọn đàn em ở Ba Đình, lòng tôi sôi sục căm hờn, tủi nhục. Với cái thằng Tàu phù này, Việt Nam xem chừng chỉ là cái ao làng của nó. Khi đọc bản tin thấy đám du khách Trung cộng phất cờ, đón đuốc thế vận trên đường phố Saigon trong khi những người dân Việt bị cô lập, bị đẩy ra xa, tôi biết rằng tôi vẫn còn sáng suốt. Tôi vẫn thấy rõ cái tồi tệ, xấu xí của Việt cộng dù đang được che đậy dưới một cái áo màu mè bên ngoài của một con tắc kè. Việt cộng đã thay đổi?

Tôi may mắn có một người cha sáng suốt với những phân tích sắc bén, thuyết phục. Ông luôn là người đầu tiên tôi tìm đến để tham khảo và hỏi ý kiến khi nghe hoặc đọc thấy những biến động nào trong xã hội. Là một cựu quân nhân trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa, ở tuổi ngoài 70, ông vẫn canh cánh trong lòng chuyện vận mạng đất nước.
 
"Muốn chống cộng mình phải hoặc là có tiền hoặc là có quyền", Ba tôi nói. Và trong tình thế không có cả hai, ông vẫn chống cộng theo cách riêng. Ông hun đúc tinh thần yêu nước cho con cháu trong gia đình qua các câu chuyện kể, qua những nhận định tình hình, nhắc nhở con cháu tỉnh táo trước những mưu chước của Việt cộng. Ông nhắc con cháu dành chút thời gian thắp một nén nhang, đặt một ít hoa, nơi đài chiến sĩ Việt-Mỹ nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong. Ông cố gắng đến với các cuộc biểu tình nghiêm túc trong cộng đồng. "Mình đến dù không làm được gì nhưng mình phải đến để thể hiện chính kiến của mình, đồng thời động viên anh em", Ông thường nói như vậy. Ông đến với các buổi ra mắt sách có liên quan đến lịch sử, đến quân đội và luôn ủng hộ mua sách từ những đồng tiền ít ỏi Ông nhận được hàng tháng. Tôi được nghe rất nhiều lần từ những người bạn của Ông, từ sơ giao đến thân tình, "Mỗi lần gặp anh, tôi hiểu ra nhiều vấn đề quá".

Tôi luôn cố gắng theo Ba tôi tham gia các cuộc biểu tình nghiêm túc trong cộng đồng. Tôi phụ giúp giảng dạy Việt ngữ cho các em nhỏ với hy vọng góp một bàn tay phá vỡ cái nghị quyết 36 mà Việt cộng đã và đang cố gắng thực hiện tại hải ngoại qua sách báo, qua các chương trình ca nhạc của chúng. Tôi tranh thủ giờ ăn trưa trong công ty, để viết bài và tham gia tranh luận trên các diễn đàn với cố gắng "giành dân, lấn đất" với Việt cộng trên mạng điện toán. Tôi luôn mua băng gốc các chương trình ca nhạc, các tài liệu lịch sử để ủng hộ các trung tâm, các cơ sở có đường hướng chống Cộng rõ ràng. Tôi cố gắng giải thích cho các con tôi khi chúng thắc mắc về lá cờ máu chúng thấy trong sách báo.
Bạn bè tôi, có người cho tôi chống cộng cực đoan. Là người Việt nên tôi vẫn nhớ Ông Bà ngày xưa có dạy "một câu nhịn, chín câu lành". Tôi cũng cho mình là một người Công giáo kiên định và vâng phục. Chúa tôi có dạy rằng "Nếu có kẻ tát con má bên phải, con hãy đưa má bên trái cho kẻ đó tát".

Kính thưa Ông Bà,

Việt cộng ngày xưa đày Ba con nơi rừng sâu, chỉ thả về khi Ba con khập khễng trên đôi nạng gỗ với một bệnh án sống thêm được vài tháng là hết. Mấy chị em con bị xếp vào hàng cuối cùng trong xã hội vì "trúng" đủ mọi "tiêu chuẩn" của Việt cộng, dân Bắc di cư-đạo Công giáo-con Ngụy quân Ngụy quyền. Ngày xưa Việt cộng gọi chúng con là đĩ điếm bám chân đế quốc thì nay là "khúc ruột ngàn dặm", một khúc ruột mà hàng năm có thể gửi về trong nước gần 10 tỉ tiền đế quốc. Bao nhiêu đồng bào nghèo lê lết sống bên Cambodia hay còn kẹt lại ở Philippines, bao nhiêu công nhân làm tôi mọi khắp nơi, bao nhiêu cô gái bán thân khắp vùng Đông Nam Á, thì sao không là "khúc ruột"?

Trước, Việt cộng giết dân miền Bắc trong "cải cách ruộng đất", chôn sống dân miền Trung trong Mậu Thân, đày đọa, thủ tiêu quân cán chính miền Nam sau ngày "giải phóng", nay Việt cộng lại tiếp tục cướp đất của bao người dân thấp cổ, bé miệng, tiếp tục tàn phá quê hương, phá bỏ đạo đức làm người. Người dân đã chẳng những "một nhịn", mà trăm ngàn "nhịn", mà "lành" vẫn không thấy. 


Lạy Chúa,

Việt cộng đánh đồng bào con thê thảm trong "cải cách ruộng đất". Việt cộng chôn sống đồng bào con trong Tết Mậu Thân. Việt cộng đánh gia đình con và biết bao gia đình miền Nam tan nát sau "ngày giải phóng". Việt cộng đẩy đồng bào con ra biển Đông và hàng ngàn người đã bỏ mình, đã ô nhục, nhơ nhớp dưới tay hải tặc. Nay Việt cộng tiếp tục đánh phá các cộng đồng hải ngoại, nơi chúng con đang xây dựng lại cuộc sống mới cho thế hệ mai sau.

Lạy Chúa,

chẳng những cả hai má chúng con đã để cho Việt cộng tát, mà toàn thân, lục phủ ngũ tạng cũng tang thương. 

Thì nay xin Chúa cho con theo câu "có lúc con phải hiền như con trừu, có khi con phải khôn ngoan như con rắn". 
Tôi có cực đoan không khi tôi chống Cộng hay Việt cộng đã thay đổi chăng?

Tôi sẽ còn chống cộng ngay cả khi Việt cộng không còn trên quê hương tôi.
Ngày quê hương thanh bình, tôi sẽ về lại vùng quê Mỹ Tho hiền hòa, mở một ngôi trường dạy học cho các em nhỏ. Và lồng trong những bài học Việt văn, toán học, tôi chắc chắn sẽ kể cho các em nghe những tội ác của Việt cộng, nhắc cho các em những kinh nghiệm thương đau của cha ông, với một hy vọng các em sẽ không bao giờ để cái chủ nghĩa quái thai này xuất hiện một lần nữa trên đất nước thân yêu dưới bất kỳ hình thức nào.Tôi viết bài này trong niềm tưởng nhớ người Chú, người Cậu, những sĩ quan anh dũng của quân lực Việt Nam cộng hòa hy sinh trong cuộc chiến, những đứa em và bà con xa gần chết trên biển Đông, vì lý tưởng tự do.
 
NGUYỄN KHÁNH VŨ.

Khẩn Cấp ! Hacker !

 
NẾU CÓ NGƯỜI TÊN LÀ LE THUONG ( yeumaimotnguoi75@yahoo.com) LIÊN LẠC BẠN QUA EMAIL THÌ KHÔNG ĐƯỢC mở tin nhắn. DELETE IT VÌ HẮN là một hacker!
 
CHO MỌI NGƯỜI TRONG DANH SÁCH CỦA BẠN BIẾT VÌ NẾU người bạn trong list ADD  HẮN TA thì BẠN HẮN TA SẼ CÓ trong danh sách của bạn. 
 
HẮN TA sẽ tìm ra ID MÁY TÍNH ĐỊA CHỈ CỦA BẠN, VÌ THẾ HÃY  COPY VÀ PASTE THƯ NÀY CHO MỌI NGƯỜI NGAY CẢ NẾU BẠN KHÔNG QUEN họ, NHANH VÌ NẾU HẮN TA Hacks email của họ THÌ HẮN TA CŨNG Hacks mail của bạn NỮA!!! .....
 
Bất cứ ai sử dụng mail Internet như Yahoo, Hotmail, AOL và vv .. Thông tin này đến sáng nay, trực tiếp từ Microsoft và Norton. Xin vui lòng gửi cho tất cả mọi người bạn biết ai có quyền truy cập vào Internet. Bạn có thể nhận được một Báo cáo Mail Server có tiêu đề, dường như LÀ e-mail vô hại  .
 
Nếu bạn mở một trong hai tập tin, một thông báo sẽ xuất hiện trên màn hình của bạn nói rằng: "Bây giờ Đàquá muộn, cuộc sống của bạn không còn đẹp".
 
Sau đó bạn sẽ mất tất cả trong máy PC, Vì người Đàgửi nó cho bạn sẽ truy cập được e-mail, tên của bạn và mật khẩu.
 
Đây là một loại virus mới bắt đầu lưu hành vào chiều thứ bảy ... AOL đã xác nhận mức độ nghiêm trọng, và các phần mềm chống virus không có khả năng phá hủy nó.
Virus này đã được tạo ra bởi một hacker người gọi là chủ sở hữu cuộc sống 'bản thân mình ..
XIN gửi một bản copy NÀY E-MAIL CHO TẤT CẢ BẠN BÈ, và yêu cầu họ hãy làm NGAY.
 
Nguồn Internet.

tirsdag 29. oktober 2013

Tôi Là Lính !


Tôi là lính, dĩ nhiên, là lính chiến,
Không bon chen, không gian trá, lọc lừa.
Không cầu xin, không trốn tránh, đẩy đưa,
Để được sống yên bình, nơi hậu tuyến.

Năm mười bảy , tôi giã từ thân quyến,
Giấy trắng, mực xanh, mơ ước học trò.
Lệnh động viên khi đất nước xác xơ,
Tôi không thể tập hững hờ, câm lặng.

Nắng gió thao trường, miệt mài năm tháng,
Tôi lớn dần: lòng vững chải, tự tin.
Tổ quốc trên đầu, danh dự trong tim,
Bao trách nhiệm, tôi giang tay đón nhận.

Áo treilis, súng, dao, lựu đạn,
Tôi hiên ngang vùng vẫy với quân thù.
Ấp Bắc, Định Tường - Hồng Ngự, Tầm Vu,
Nông Trường 5, 7, 9... tôi đạp bằng tất cả.

Ba mươi mốt năm đạn bom tàn phá,
Bao anh hùng đã vị quốc vong thân
Đời chinh chiến, con đường tử rất gần,
Mà lính chiến vẫn hững hờ đi tới?

Tôi không điên, không ngu si khờ dại,
Không biết yêu, hay mơ mộng sang giàu.

Lời Thơ Người Lính QLVNCH.

Đảng Cộng Sản Việt Nam Hiện Ðang Trong Tình Trạng Hỗn Ðộn‏

 
Đảng Cộng sản Việt Nam hiện đang trong tình trạng hỗn độn nhưng Trung Quốc thì không thể dạy thêm cho Việt Nam điều gì mới mẻ.

Nếu chủ đề bức xúc sau đây nhắc nhở bạn về tình trạng ở Trung Quốc thì bạn hãy suy nghĩ đến Việt Nam: các cuộc thảo luận về [sửa đổi] hiến pháp; nỗ lực kiềm chế những đặc quyền của các doanh nghiệp nhà nước; người dân ngày càng giận dữ hơn về tình trạng tham nhũng; đất đai bị chính quyền chiếm đoạt không được bồi thường thỏa đáng, nghị định mới về hạn chế Internet; nhận thức về quá trình cải cách kinh tế không chỉ còn là mong muốn mà là cần thiết; và trong chính trị, bằng chứng về các cuộc đấu đá phe nhóm đang diễn ra khốc liệt giữa các lãnh đạo cao cấp [trong Đảng Cộng sản Việt Nam].

Tránh né các điểm quan trọng

Trung Quốc và Việt Nam là hai trong số ít các Đảng Cộng sản vẫn còn nắm quyền trên thế giới, vì vậy hầu như không có gì ngạc nhiên khi họ phải đối mặt với nhiều vấn đề tương tự. Tuy nhiên, vấn đề báo động đối với cả hai đảng là sự thiếu hụt về các giải pháp một cách rõ ràng. Cả hai cuộc họp ủy ban trung ương của hai đảng sẽ diễn ra vào mùa thu này. Cả hai phiên họp được đoán trước sẽ đóng vai trò quan trọng đối với sự phát triển và cải cách đất nước. Hội nghị trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc sẽ diễn ra vào tháng tới. Vấn đề của Việt Nam đã đến và đi, và đưa ra vài dấu hiệu rõ ràng hơn trong tư duy đổi mới. Nhưng Đảng Cộng sản Việt Nam dường như vẫn đang trong tình trạng hỗn loạn.

Chương trình nghị sự của Đảng Cộng sản Việt Nam hiện đang đề cao việc sửa đổi hiến pháp. Bản Hiến pháp hiện hành được thông qua hồi năm 1992 và chỉnh sửa lần cuối cùng vào năm 2001, hiện không phản ánh đúng về nền kinh tế hội nhập cũng như tình trạng xã hội mà Việt Nam đã trải qua. Một dự thảo sửa đổi đã được phân phối để lấy ý kiến công khai hồi đầu năm nay. Kết quả thật đáng ngạc nhiên: Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp đã nhận hơn 26 triệu ý kiến. Tuy nhiên, nhiều ý kiến đề ra yêu cầu chỉnh sửa lại là những điều mà Ủy ban không muốn nghe.

Việc sửa đổi hiến pháp gồm ba điều khoản đặc biệt thu hút sự chú ý dư luận. Các tầng lớp tự do bày tỏ hy vọng rằng bản hiến pháp mới có thể đảm bảo một ngành tư pháp độc lập. Hiện nay hiến pháp hứa hẹn rằng nhà nước “không ngừng tăng cường tính hợp pháp về xã hội chủ nghĩa”. Một số người cũng đã hy vọng về sự thay đổi quy định tại Điều 4, trong đó đặt vai trò của Đảng Cộng sản Việt Nam là “lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội” trong một hệ thống độc đảng. Và điểm thứ ba mà dư luận quan tâm và cho rằng đã lỗi thời cũng như gây nguy hại là nội dung của Điều 19, trong đó nêu rằng “khu vực kinh tế nhà nước đóng vai trò chủ đạo trong nền kinh tế quốc gia”. Việt Nam hiện đang bị ảnh hưởng mạnh từ cuộc khủng hoảng nợ nần một phần vì sự hoang phí đến từ các doanh nghiệp nhà nước do chính phủ quản lý. Tăng trưởng kinh tế ở khoảng 5% vẫn còn quá thấp để cung cấp việc làm cho một quốc gia có lượng dân số trẻ khá cao, và nền kinh tế khó có thể đạt mức tăng trưởng cao hơn trong những năm tiếp theo.

Làm trong sạch khu vực kinh tế nhà nước, có lẽ bằng cách tư nhân hóa các doanh nghiệp và cắt các khoản đầu tư không mang về lợi nhuận, là điều kiện tiên quyết để giúp Việt Nam có mức tăng trưởng mạnh hơn trong thời gian tới. Nếu gia nhập thành công thỏa thuận thương mại tự do, tức Hiệp định Đối tác Kinh tế Chiến lược xuyên Thái Bình Dương, do Hoa Kỳ lãnh đạo thì sẽ giúp nền kinh tế Việt Nam rất nhiều. Nhưng tháo gỡ “khu vực kinh tế nhà nước” đang gây lo sợ cho nhiều người. Việc lo sợ không chỉ đối với các cán bộ tham nhũng trong hệ thống kinh doanh mà còn ngay trong hệ thống chính trị độc đảng của nước này.

Sau hội nghị trung ương, Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp sẽ tiếp tục sửa thêm các từ ngữ trong bản hiến pháp. Cho đến nay thì có nhiều điểm đã rõ ràng rằng Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục né tránh những điều mấu chốt cần sửa đổi. Việt Nam vẫn sẽ tiếp tục giữ lại những đặc quyền dành cho một đảng và điều này không thể vận hành với chính sách Đổi mới được đưa ra vào năm 1986, cho phép đất nước chuyển mình nhanh chóng về kinh tế và hội nhập quốc tế.

Những ví dụ của Trung Quốc hiện nay không thể giúp ích nhiều cho trường hợp ở Việt Nam, mặc dù chủ đề về hiến pháp cũng đã từng được đưa ra thảo luận ở Trung Quốc. Sự khác biệt quan trọng là ở Trung Quốc, các nhà phê bình của đảng đơn giản chỉ muốn tiếp tục tôn trọng hiến pháp hiện hành. Hiến pháp hứa hẹn bình đẳng, quyền tự do ngôn luận, hội họp và tôn giáo, và tư pháp độc lập – tất cả các điều mà Đảng Cộng sản chẳng bao giờ quan tâm đến. Ngay cả vai trò lãnh đạo của đảng chỉ được nhắc đến trong lời mở đầu chứ không phải là trong phần nội dung chính. Vì vậy, trong những tháng gần đây truyền thông nhà nước Trung Quốc chính thức đưa ra các bài chống lại “chủ nghĩa hợp hiến” – một khái niệm thái quá rằng hiến pháp cần phải được tôn trọng – như cách mới nhất mà phương Tây đang thực hiện để làm suy yếu một quốc gia nào đó bằng cách đề cập đến những khái niệm tự do mà các nước độc tài cho là nguy hiểm.

Điều 4 trong Hiến pháp ở Việt Nam sẽ không phải là vấn đề nếu Đảng Cộng sản Việt Nam được người dân tôn trọng. Điều này là hậu quả của sự quản lý yếu kém đối với kinh tế trong những năm gần đây. Một phần hệ thống này phản ánh sự ghê tởm của nạn tham nhũng mà hầu như phổ biến trong mọi ngõ ngách, thậm chí ngay ở trong đầu não của chính phủ. Đây là một trong những lý do tại sao mà trong một cuộc bỏ phiếu tín nhiệm hồi mùa xuân vừa qua một phần ba đại biểu Quốc hội đã bỏ phiếu tín nhiệm thấp đối với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Điều này rất khác so với tình trạng ở Trung Quốc.

Tức giận với nạn tham nhũng cũng là một trong nhiều lý do dẫn đến trường hợp đau buồn của Đoàn Văn Vườn, một nông dân nuôi cá ở phía Bắc Việt Nam bị chính quyền bỏ tù năm năm hồi tháng Tư vừa qua, và ông lập tức trở thành một anh hùng dân gian trong dư luận. Tội ác mà chính quyền cáo buộc đối với ông Vươn là chính ông đã dùng súng tự chế để bảo vệ mảnh đất của mình khi các quan chức địa phương đến cưỡng chế. Nạn cưỡng chế đất đai trái phép là một nguyên nhân khá phổ biến dẫn đến nhiều cuộc biểu tình tại Trung Quốc và cải cách hệ thống đất đai nuôi dưỡng những hành vi vi phạm này có thể (hoặc, đúng hơn là cần phải) được đưa ra thảo luận tại hội nghị trung ương đảng lần này.

Đấu đá nội bộ

Ở Trung Quốc cũng vậy, những người đứng lên thường nối kết thông qua các phương tiện truyền thông xã hội. Ở Việt Nam cũng như ở Trung Quốc, các cuộc đàn áp đã liên tục diễn ra trong năm nay nhắm đến các nhân vật bất đồng chính kiến
​​trc tuyến vi hàng chục người bị bắt giam nhằm giới hạn thông tin truyền đi trên mạng. Tại Việt Nam, một nghị định mới nêu rằng chỉ có “thông tin cá nhân” chứ không phải tin tức mới có thể được trao đổi trực tuyến trên mạng. Đây dường như là một nỗ lực đen tối để lấy lại sự độc quyền trong ngành thông tin đại chúng mà Đảng Cộng sản Việt Nam đã từng có trước khi người dân biết đến Internet. Ngay cả khi các cuộc đàn áp đã được thi hành thì cũng sẽ quá muộn để dập tắt sự hoài nghi đang mỗi ngày một ầm ỉ về đảng và chính phủ tại Việt Nam cũng như ở Trung Quốc .

Sự hoài nghi được thúc đẩy bởi sự nhận thức rằng các lãnh đạo cộng sản rất ít quan tâm đến lợi ích quốc gia và họ chỉ quan tâm bảo vệ quyền lực cá nhân trong cá cuộc đấu đá phe nhóm nội bộ. Tại Trung Quốc, sự sụp đổ của Bạc Hy Lai – một lãnh đạo tỉnh đầy tham vọng – đã thu hút nhiều sự chú ý hiếm hoi của công chúng liên quan đến cuộc chiến nội bộ trong giới chính trị cao cấp của nước này. Tại Việt Nam thì có các cuộc đấu đá giữa hai nhân vật cấp cao trong Đảng Cộng sản là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Sự khác biệt là các cuộc đấu đá giữa các phe nhóm ở Trung Quốc đã cho thấy ông Tập Cận Bình, lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc, là người đang chiến thắng rất rõ ràng. Trong khi vấn đề ở Việt Nam thì dường như không ai biết chắc chắn người thực sự chịu trách nhiệm hay thắng thế là nhân vật nào.
Đặng Khương.

Gửi Em...Cô Gái Bình Long !


Nhớ theo Hổ Xám vào An Lộc
Đội pháo trên đầu như đội mưa
Múa kiếm đứng ngăn thù cửa Bắc
Mà tưởng mình là Nguyễn Huệ xưa.

Trong tiếng đạn reo mù khói trận
Bỗng gặp em, cô giáo như mơ
Em ngồi rũ tóc trong hầm tối
Đọc tiếng kinh cầu, như đọc thơ.

Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Nhưng tin có Chúa ngự trên trời
Chúa ơi, Biệt Kích là thi sĩ
Thi sĩ cầm gươm như đi chơi.

"An Lộc địa sử lưu chiến tích
Biệt Kích Dù vị quốc vong thân"
Lời thơ hôm ấy sao hay quá
Nghĩa trang buồn như tiếng lá rơi.


Pha hỡi, bây chừ em đâu nhỉ ?
Cô giáo hôm xưa đã lấy chồng ?
Chúc em hạnh phúc răng long bạc
Còn anh hôm nay vào Phước Long.

Anh theo quân vào nơi hiểm địa
Hét tiếng xung phong đến vỡ trời
Bắn cháy xe tăng như uống rượu
Mà tưởng em đang rót chén mời.


Bóng địch chập chùng nơi cửa ngõ
Ba trăm quân đánh một sư đoàn
Mãnh hổ nan địch quần hồ bại
Anh thối binh về mà thấy oan.

Nửa chừng lại gặp cơn bão lửa
Toán Delta bị kích giữa đàng
Ôi lại Phước Long lưu chiến tích
Anh bị trúng đạn giữa rừng hoang.


Và chừ giờ đang ngồi bó gối
Tay xích chân xiềng trong trại giam
Máu bụng vẫn tuôn ra như suối
Anh biết mình thôi thế là tan.

Nhưng giây phút cuối anh vẫn nhớ
Màu áo hoa dù nón mũ xanh
Nhớ dáng em xưa cô giáo nhỏ
Họa bút thành thơ như tiếng oanh.


"Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lại chinh chiến kỷ nhân hồi"
Xá gì một cõi đi về đất
Biệt Kích lưu danh, Biệt Kích đời"

Thơ Người Lính Cũ /Liên Đoàn 81 Biệc Kích Nhảy Dù.

fredag 25. oktober 2013

Chó Chết Nhưng Chưa Hết Chuyện


Kính mời quý vị vào Link dưới đây:

http://www.youtube.com/watch?v=9j7j5ZVao3U

 Ðể nghe: Chó Chết Nhưng Chưa Hết Chuyện.

**********************   

Cáo Lỗi ! Cáo Lỗi !

Kính thưa quý đồng hương !

Vì có những sai xót về kỹ thuật, do đó kể từ hôm nay 25.10.2013 trang Blogger Những Sự Thật sẽ không chịu trách nhiệm về phần Quảng Cáo này.

Mọi sự liên quan đến các sản phẩm trong trang Quảng Cáo dưới đây, xin quý đồng hương liên lạc với người trách nhiệm qua số phone: 0047 41 58 41 14. ( Trịnh Ly )

Chân thành cám ơn quý đồng hương.

Những Sự Thật.

==========================

  Những sản phẩm của công ty: Nu Skin và Pharmanex

Hân Hạnh Giới Thiệu Cùng Quý Ðồng Hương
 Những sản phẩm của công ty:
 Nu Skin và Pharmanex
 Ðể biết rõ thêm những hữa ích về những sản phẩm của hai công ty Nu Skin và Pharmanex.
Xin mời vào Link dưới đây:
Quý đồng hương cần tìm hiểu và trao đổi thêm xin liên lạc về Trịnh Ly qua số phone: 0047 41 58 41 14 sẽ được hướng dẫn tận tình.
Ngoài ra còn hưởng được giá cả phải chăng với tình đồng hương, mỗi sản phẩm sẽ bớt 20 % từ giá chính thức trên thị trường.
Trân trọng kính mời.
Trịnh Ly.      

Cuộc Ðời Thiếu Mẹ Thì Vô Nghĩa


Khi bạn ra đời, mẹ bồng bế bạn trong lòng,
Bạn cám ơn bằng cách ré lên như một tên quỷ sứ !
Khi bạn 1 tuổi, mẹ cho bạn ăn và tắm rửa bạn,
Bạn cám ơn bằng cách la khóc suốt đêm.
Khi bạn 2 tuổi, mẹ dạy bạn bước đi,
Bạn cám ơn bằng cách bỏ chạy khi mẹ gọi.
Khi bạn 3 tuổi, mẹ nấu ăn cho bạn với cả tấm lòng,
Bạn cám ơn bằng cách đổ hết thức ăn xuống sàn nhà.
Khi bạn 4 tuổi, mẹ cho bạn một hộp bút màu,
Bạn cám ơn bằng cách vẽ bậy bạ ngay trên mặt bàn ăn.
Khi bạn 5 tuổi, mẹ mặc cho bạn đồ đẹp ngày lễ,
Bạn cám ơn bằng cách nhảy ngay vào một vũng bùn đầu tiên.
Khi bạn 6 tuổi, mẹ đưa bạn đến trường,
Bạn cám ơn bằng cách thét lên: “Con không đi học !”
Khi bạn 7 tuổi, mẹ mua cho bạn quả banh,
Bạn cám ơn bằng cách ném vào cửa kính nhà bên cạnh.
Khi bạn 8 tuổi, mẹ trao cho bạn cây kem,
Bạn cám ơn bằng cách để nước kem rây rớt lên áo khoác.
Khi bạn 9 tuổi, mẹ đóng tiền cho bạn học dương cầm,
Bạn cám ơn bằng cách chẳng thèm tập luyện gì cả.
Khi bạn 10 tuổi, mẹ lái xe đưa bạn đi khắp mọi nơi,
Từ sân đá bóng đến những bữa tiệc sinh nhật liên tiếp của bạn bè,
Bạn cám ơn bằng cách nhảy khỏi xe mà không buồn ngoái lại.
Khi bạn 11 tuổi, mẹ đưa bạn cùng lũ bạn đi xem phim,
Bạn cám ơn bằng cách yêu cầu mẹ ngồi riêng hàng ghế khác.
Khi bạn 12 tuổi, mẹ dặn bạn đừng xem một số chương trình truyền hình,
Bạn cám ơn bằng cách chờ chực cho mẹ mau ra khỏi nhà.
Khi bạn 13 tuổi, mẹ ngỏ ý rằng đã đến lúc cắt tóc,
Bạn cám ơn bằng cách bảo rằng mẹ chẳng có tý óc thẩm mỹ nào.
Khi bạn 14 tuổi, mẹ đóng tiền cho bạn đi dự một tháng trại hè,
Bạn cám ơn bằng cách quên, không viết cho mẹ được một chữ.
Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi làm về và mong được hôn bạn,
Bạn cám ơn bằng cách khóa trái cửa phòng riêng.
Khi bạn 16 tuổi, mẹ dạy bạn lái xe,
Bạn cám ơn bằng cách lấy xe của mẹ mà dùng khi nào có dịp.
Khi bạn 17 tuổi, mẹ chờ đợi một cú điện thoại quan trọng,
Bạn cám ơn bằng cách ôm cái điện thoại mà chuyện phiếm suốt đêm.
Khi bạn 18 tuổi, mẹ khóc khi bạn tốt nghiệp phổ thông,
Bạn cám ơn bằng cách đi chơi thâu đêm suốt sáng cho bõ.
Khi bạn 19 tuổi, mẹ đóng tiền cho bạn lên đại học,
Lái xe đưa bạn đến khu nội trú, xách hành lý cho bạn,
Bạn cám ơn bằng cách chào từ biệt bên ngoài ký túc xá,
Để cho bạn khỏi bối rối ngượng năm trước bạn bè.
Khi bạn 20 tuổi, mẹ hỏi bạn có quen biết ai chưa,
Bạn cám ơn bằng cách bảo: “Không việc gì đến mẹ !”
Khi bạn 21 tuổi, mẹ gợi ý về nghề nghiệp tương lai,
Bạn cám ơn bằng cách nói: “Con không muốn giống mẹ !”
Khi bạn 22 tuổi, mẹ hôn bạn khi bạn vừa tốt nghiệp đại học,
Bạn cám ơn bằng cách xin tiền đi du lịch Âu Châu.
Khi bạn 23 tuổi, mẹ mua sắm đồ đạc cho căn hộ đầu tiên của bạn,
Bạn cám ơn bằng cách nói với bạn bè: “Những đồ đạc ấy mới tởm làm sao !”
Khi bạn 24 tuổi, mẹ gặp hôn thê bạn và hỏi về dự định tương lai,
Bạn cám ơn bằng cách nguýt mẹ và cằn nhằn: “Thôi đi mẹ !”
Khi bạn 25 tuổi, mẹ phụ với bạn tính toán những chi phí cho đám cưới,
Mẹ khóc lên và bảo rằng mẹ yêu bạn hết lòng,
 Bạn cám ơn bằng cách đi cưới xong là biến mất tăm.
Khi bạn 30 tuổi, mẹ gọi bạn để khuyên nhủ về việc nuôi con,
Bạn cám ơn bằng cách nói: “Bây giờ khác xưa rồi, bà ơi !”
Khi bạn 40 tuổi, mẹ điện thoại để nhắc bạn sinh nhật một người thân,
Bạn cám ơn bằng cách nói rằng bạn đang bận đến bù đầu đây này.
Khi bạn 50 tuổi, mẹ lâm bệnh và cần bạn chăm sóc,
Bạn cám ơn bằng cách than thở rằng mẹ đã trở thành gánh nặng cho con.
Rồi một ngày,  mẹ chết đi trong yên lặng,
Và mọi sự bạn chưa hề làm cho mẹ, bỗng vỡ ra như sét đánh ngang tai !
Hãy ru mẹ ngủ, con ơi,
Hãy ru mẹ ngủ trọn đời con yêu !
Khi ấy, bạn mới chợt nhận ra một điều:
Bàn tay ru chiếc nôi kia, có khả năng... rung chuyển cả địa cầu!

Tác Giả: Trần Duy Nhiên.

Con Cái Là Quà Tặng Vô Giá Thiên Chúa Dành Cho Cha Mẹ


Đám cưới đã qua đi ba mùa xuân đầy ắp yêu thương, nhưng hoa quả của tình yêu vẫn là một sự mong đợi của gia đình nội ngoại hai bên, mặc dù ông bà tôi đã có rầt nhiều cháu. Bằng đời sống cầu nguyện với lòng cậy trông, cha mẹ tôi đã được Thiên Chúa yêu thương nhậm lời. Thế là một hình hài bé nhỏ bắt đầu dần hình thành trong dạ mẹ. Khi đó mẹ tôi đã bước sang tuổi 32, biết chuyện ai cũng đều e ngại cho đứa con đầu lòng như tôi, và quả thật là thế !

Tháng thứ ba của thai kỳ, bỗng nhiên mẹ tôi bị ra huyết rất nhiều. Bác sĩ bảo rằng mẹ tôi có thai ngoài tử cung và yêu cầu phẫu thuật bỏ thai. Niềm vui với đứa con vừa hoài thai trong lòng chưa được bao lâu lại bỏ đi ư ? Cả nhà tôi rất lo lắng và xin bác sĩ cố gắng xem lại bệnh tình của mẹ tôi. Nhờ ơn Chúa, mẹ tôi tai qua nạn khỏi và tôi được giữ lại.

Tháng thứ tư qua đi trong êm đềm. Tháng thứ năm, một lần nữa mẹ tôi lại bị ra huyết. Lần này không nghiêm trọng lắm, nhưng bác sĩ khuyên nên cẩn thận vì thai nhẹ, rất yếu. Tới tháng thứ sáu cũng qua đi trong sự lo lắng của gia đình.

Một chiều Chúa Nhật trong tháng thứ bảy của thai kỳ, tôi đã được khoảng 29 tuần tuổi, một lần nữa mẹ tôi lại ra huyết. Huyết ra lênh láng. Mẹ tôi được đưa vào bệnh viện trong cơn mưa chiều tầm tã nặng hạt. Cùng với mẹ tôi, lúc đó cũng có một ca của một thai phụ tương tự như mẹ tôi. Sau khi bác sĩ khám cho mẹ tôi và thai phụ kia, ông ấy trao cho cả hai bà mẹ cùng một loại thuốc đen mun nhỏ như hạt tiêu và dặn rằng uống rồi, khi nào đau bụng thì kêu ông ấy đến để lấy thai nhi ra. Khi đó mẹ tôi rất hoang mang lo lắng.

Khoảng một giờ sau khi uống thuốc, người thai phụ kia đau bụng dữ dội và bác sĩ đã lấy thai nhi vừa chết ra khỏi cung lòng của mẹ bé. Nhìn thấy cảnh tượng đó mẹ tôi vô cùng sợ hãi. Sau khi hoàn tất công việc cho thai phụ kia, quay sang mẹ tôi, ông ấy hỏi thăm sức khỏe mẹ tôi. Mẹ tôi nói không có cảm giác đau đớn gì cả, Với nụ cười trên môi, vị bác sĩ nói với mẹ tôi: ”Chúc mừng bà vì bà đã giữ lại được cháu”. Một giấc ngủ êm đềm đến với mẹ. Những tuần lễ sau đó là thời gian chuẩn bị cho tôi được chào đời.

Một ngày trong tuần thứ ba mươi tư của thai kỳ, mẹ tôi vỡ ối nhưng mãi đến 12 tiếng đồng hồ sau, khi nước ốc đã cạn sạch, tôi mới lọt lòng mẹ. Trường hợp này là một ca sinh khó, nhưng tôi và mẹ đã được an toàn và khỏe mạnh, như một phép lạ kỳ diệu. Mẹ tôi bế con cân nặng 2,8kg trên tay, hai hàng lệ lăn dài trên gò má vì sung sướng và hạnh phúc.

Lạy Chúa, con quả thật hạnh phúc được sinh ra trong sự quan phòng kỳ diệu của Chúa, được cha mẹ đón nhận bằng cả tình yêu. Con có được một mái nhà, một mái nhà yên ấm thật sự để đi về mỗi ngày, với mâm cơm nóng hổi thơm ngon tình gia đình. Con hạnh phúc vì có cha mẹ luôn bên cạnh mình vực con dậy và tiếp tục dẫn dắt con sau những lần vấp ngã xót đau khi con bước chập chững vào đời. Cảm tạ Chúa đã cho con trái tim biết yêu, biết rung động trước cái đẹp và biết cảm thông chia sẻ với những mảnh đời bất hạnh. Cảm tạ Chúa đã thương con, cho con sống trong tình yêu của Chúa, cho con biết ca tụng tình yêu thương của Chúa.

Lạy Chúa, giờ đây lời kinh con dâng lên Chúa là một lòng thờ kính Chúa, là một niềm cậy trông đặt tất cả niềm tin nơi Chúa. Cuộc sống này dù có gian nan vất vả, chúng con vẫn xin nguyện chúc cho cha mẹ luôn có được hạnh phúc và niềm vui. Nguyện xin tình yêu của Chúa đến ở trong gia đình con, cho cha mẹ được muôn phúc lành. Xin Chúa ban cho con biết ý thức và luôn giữ trọn đạo hiếu với cha mẹ trong mọi hoàn cảnh. Xin cho con nhận ra rằng những gì con có được hôm nay chính là tình yêu của Chúa cho con thông qua hai bậc sinh thành là cha và mẹ con.

Tác Giả: LÊ TRẦN CHÍ HIẾU.

Ba Cách Ðối Phó Với Vợ Nói Nhiều


Phụ nữ nói khoảng 20.000 từ/ngày trong khi đàn ông chỉ sử dụng 7.000 từ/ngày.
Một người đàn ông thông minh sẽ biết tiếp chuyện phụ nữ đúng cách.
Việc bắt một người phụ nữ ngừng nói cũng khó như việc yêu cầu người đàn ông ngừng xem trận bóng đá giữa chừng.
Các chuyên gia tâm lý đã so sánh như thế về việc nói nhiều của phụ nữ. Nếu đàn ông chơi bóng để rèn luyện sức khoẻ thì nói là một môn thể dục với phái đẹp.
Ở phe trái dấu, bạn luôn thắc mắc tại sao chị em nói nhiều thế, và không bao giờ hết chuyện?
Chủ đề của các nàng phong phú vô cùng, từ chuyện nấu ăn, may vá đến các vấn đề của mình, của hàng xóm đều được đem ra bàn luận rôm rả. Nói có tầm quan trọng chẳng kém gì so với việc ăn, uống, mặc, ở.
Một khi đã thuộc nằm lòng hai điều ở trên thì chắc hẳn bạn sẽ nhận ra việc chữa bệnh nói nhiều ở chị em là nhiệm vụ gian nan. Vì vậy, nên chăng hãy tự mình học cách sống chung với lũ với một vài gợi ý dưới đây:
1. Gật gù, gật gù
Nàng vừa mới đi chơi cùng nhóm bạn về và có hàng tá chuyện để kể cho bạn. Nào là cái Hương vừa mua xe mới, cái Thu sắp đi du lịch Thái Lan, vợ chồng nhà Lan - Minh trông thế mà chẳng hạnh phúc... Có những người trong số đó bạn còn chưa một lần nghe tên, gặp mặt. Nhưng nàng đâu biết và cũng chẳng quan tâm quá nhiều đến điều đó. Nàng đang cao hứng và mong muốn duy nhất là được nói. Vậy thôi!
Trong trường hợp này, vẫn biết bạn chẳng thể xen vào câu chuyện của nàng nhưng cũng đừng làm nàng giận dỗi vì thái độ dửng dưng của bạn. Vì thế, hãy gật gù cái đầu như thể bạn đang chăm chú theo dõi những lời nàng nói. Bạn không tốn nhiều công sức mà nàng lại hài lòng.
2. Tiếp chuyện bằng những phản hồi ngắn gọn
Câu trả lời "Có", "Không" hoặc những câu đơn âm khác là một gợi ý để bạn đối phó với một nàng nói nhiều. Với hành động này, nàng sẽ tin rằng bạn đang thực sự lắng nghe. Câu trả lời ngắn gọn cũng thể hiện thái độ điềm tĩnh của bạn nếu cả hai đang tranh luận.
3. Trốn trong phòng tắm
Một nghiên cứu gần đây được thực hiện ở Anh cho biết có khoảng 1/2 nam giới thừa nhận nhà tắm là không gian yêu thích.
Các chàng trốn vào trong đó để chơi game, nghe nhạc, thư giãn, tránh sự quấy nhiễu của những đứa con hiếu động và các bà vợ cằn nhằn.
Vì vậy, hãy xin lỗi ngắt lời giữa chừng với lý do đi vệ sinh là một cách để né "khẩu súng liên thanh" đang chĩa vào phía bạn. Chẳng ai có thể từ chối một lý do như thế.
Đây cũng là kế hoãn binh để cơn thịnh nộ của nàng giảm xuống. Mọi việc đều được giải quyết tốt hơn khi cả hai bình tĩnh.

Tác Giả: Theo Ngôi Sao.

Vấn Nạn Tập Thể Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hoà/Hải Ngoại

Tập Thể là của chúng ta
Công khó anh em làm ra
Anh, tôi phải gìn giữ lấy
Vẻ vang Người Lính Cộng Hòa

Thưa Quý Vị quan tâm,
Thưa Quý Cựu Quân Nhân/QLVNCH.
Vừa rồi đọc trên liên mạng toàn cầu, bản tin của báo Người Việt, bài viết của bà Hoàng Dược Thảo và một số bình luận của vài Cựu Quân Nhân/QLVNCH, nhân vụ GS Nguyễn Xuân Vinh trên cương vị là Chủ tịch Hội đồng Đại diện Tập thể Chiến sĩ QLVNCH, tổ chức cái gọi là- “10 năm kỷ niệm TTCS” ngày 29.09.2013 tại Nam California.
Bài viết này nguyên thủy được gửi vào diễn đàn Nước Việt và Phố Nắng vào tháng 12 năm 2012, nhưng tôi đã bỏ bớt một số dữ kiện lỗi thời, để thích nghi với tình hình hiện tại.
Tôi sẵn sàng lắng nghe lời chỉ dạy của Quý Vị nếu những gì tôi viết có sai sót hay nhầm lẫn.
Tôi, người viết bài này với tư cách một cựu quân nhân QLVNCH, Y sĩ đại úy Tôn-thất Sơn, cư ngụ ở Nauy, từng ” được ” GS Nguyễn Xuân Vinh mời vào trong Hội Đồng Tư Vấn ngay sau đại hội Quân nhân QLVNCH tại Nam Cali vào năm 2003. Cho đến nay tôi không biết vị chủ tịch HĐTV là ai, và tôi cũng không rõ có còn là thành viên của hội đồng đó không ? Tôi sẽ trình bày vấn đề ngắn gọn và thẳng thắn một vài ” vấn nạn ”.
1.Tập Thể CSVNCH/hải ngoại hay Tập Thể Cựu Quân Nhân?
Sau đại hội Toàn Quân 2003, tên Tập Thể Chiến Sĩ VNCH và Hậu Duệ/Hải Ngoại được thành hình với cơ cấu Hội Đồng Đại Diện mà chủ tịch là giáo sư Nguyễn Xuân Vinh, cựu đại tá/Tư lệnh Không Quân VNCH, Chủ tịch Trung tâm Điều hợp Trung ương là Thiếu tướng Lê Minh Đảo và phụ tá là Trung tá Lê văn Trang. Bên cạnh, có hai tổ chức phụ thuộc là Hội Đồng Giám sát và Hội đồng Tư Vấn.
Tôi không nêu ra ” thành tích ” mà HĐĐD đã đạt được vì bài phỏng vấn GS Nguyễn Xuân Vinh được chuyển lên các diễn đàn Việt ngữ hôm 27.03.2012 cho biết quá dư thừa ” thắng lợi ” rồi, mà chỉ nêu khía cạnh danh xưng với vấn đề pháp lý và những sinh hoạt kể từ 2007.
1a.Môn bài số #2705014 cầu chứng tại TB California ngày 09.09.2004, do LS Đỗ Phủ thừa ủy nhiệm Hội Đồng Đại diện TTCSVNCH Hải ngoại qua trung gian tướng Lê Minh Đảo.
- Danh xưng: The Assembly of the Republic of Vietnamese Veterans (Tập thể Chiến sĩ VNCH)
- Mục đích: educate the republic about the role of South Vietnamese veterans during the Vietnam war, assist Vietnamese Veterans, and together, report the rights of individuals whose human rights are being violated in Vietnam.
1b.Môn bài số #2951804 do GS Nguyễn Xuân Vinh, trong trách vụ chủ tịch Hội đồng Đại diện Tập thể Cựu Quânnhân Việt Nam, cầu chứng tại TB California ngày 20.12.2007:
- Danh xưng: Assembly of Vietnamese veterans (Tập thể cựu quân nhân Việt Nam)
- Mục đích: The specific purpose of this corporation is to promote and foster the development of democracy in Vietnam.
Lời bàn: qua 2 sự kiện trên, tôi có thể hiểu như sau:
- Mục đích của TTCSVNCH cầu chứng tại TB California năm 2004 là: khẳng định vai trò của quân nhân VNCH trong chiến tranh VN, cổ vỏ và vận động nhân quyền cho VN đồng thời lên án hành động phi dân chủ của tà quyền VNCS.
- Trong khi đó mục đích của Tập Thể Cựu Quân Nhân Việt Nam là vận động và tán trợ cho sự phát triển dân chủ tại VN .
2.GS Nguyễn Xuân Vinh với Tập thể Cựu Quân Nhân kể từ tháng 12.2007
Kể từ tháng 12 năm 2007, GS Nguyễn Xuân Vinh đã cầu chứng tại tiểu bang California một tên mới cho tập thể quân nhân QLVNCH bằng tiếng Anh, đó là Assembly of Vietnamese veterans mà dịch ra tiếng Việt là Tập thể Cựu Quân nhân Việt Nam. Và như thế có nghĩa là The Assembly of the Republic of Vietnamese veterans mà chúng ta hay gọi là Tập thể Chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa/Hải ngoại đã bị xóa sổ.
Tôi suy luận như sau:
- hoặc là GS NXV, bằng giấy tờ, khai tử TTCSVNCH rồi thay thế bằng một tổ chức khác;
- hoặc là GS NXV đã thành lập ra một tổ chức khác có tên TTCQN Việt Nam sinh hoạt song song với TTCSVNCH, và ban chấp hành gồm chủ tịch Nguyễn Xuân Vinh, thư ký Th/tá cảnh sát Phan Quang Nghiệp và Thủ quỷ Tr/tá Cảnh sát Trần Quan An.
- Mặc dù danh xưng bằng tiếng Anh bị thay đổi, song trong mọi đại hội sau 2007, ngoài phòng họp luôn luôn có tấm biển đề ” TTCSVNCH ”. Đối với TB California cái tên TTCSVNCH đã bị NXV khai tử với, mục tiêu khác hẳn với mục tiêu năm 2003.
Trong tình cờ, tướng Hồ văn Kỳ Thoại khám phá ra môn bài dưới danh xưng Tập thể Cựu Quân Nhân Việt Nam bi rút giấy phép từ 02.05.2011!
Việc làm thay đổi danh xưng bằng tiếng Anh xẩy ra âm thầm không ai hay biết. Lâu nay, tôi đoán số lớn cựu quân nhân QLVNCH luôn tưởng rằng mình sinh hoạt dưới danh nghĩa TTCSVNCH đã cầu chứng với TB California như từ khởi thủy, không hề biết rằng trên mặt pháp lý nó đã thay đổi kể từ 2007. Nói như thế, có nghĩa là ngoại trừ vài kẻ trong cuộc ra thì hầu hết quân nhân VNCH đều bị ông Chủ tịch HĐĐD dắt vào mê hồn trận (?!)
3.Những sinh hoạt của TTCSVNCH/Hải Ngoại sau tháng 12.2007 đến tháng 03.2012.
Được biết:
- Vào tháng 10 năm 2010, phó đề đốc Hồ văn Kỳ Thoại được bầu vào trách vụ Chủ tịch Hội đồng Đại diện thay thế GS Nguyễn Xuân Vinh từ chức, bởi đại hội bất thường tại tiểu bang California.
- Vào tháng 09 năm 2011, một đại hội bất thường khác được triệu tập tại Houston để bầu chủ tịch Hội đồng Điều hành vì trách vụ này khiếm khuyết. Trong ĐH này tướng Hồ văn Kỳ Thoại nói ” từ chức ” vì ý muốn thay đổi một vài điều trong sinh hoạt nhưng không được sự đồng lòng của tham dự viên, mà ông ta cũng không làm văn thư từ nhiệm, khiến tình trạng đình trệ, nhưng trên nguyên tắc ông ta vẫn là CT/HĐĐD. Trong ĐH này, Đ/tá Mai Viết Triết được bầu chủ tịch Hội đồng Điều hành, vì không còn ứng viên nào khác. Cựu Quân nhân QLVNCH tại California phản đối ĐH này, cho bất hợp lệ, vì ” ĐH phải đýợc tổ chức tại California mới đúng luật v.v…”
- Ông Nguyễn văn Ức, Chủ tịch Hội đồng Giám sát triệu tập một ĐH bất thường khác tại Nam California vào các ngày 17, 18 tháng 3 năm 2012. Tướng Hồ văn Kỳ Thoại và Đại tá Mai Viết Triết không tham dự với lý do là theo điều lệ/nội quy của TTCSVNCH, chủ tịch HĐGS không có tư cách triệu tập ĐH. Mặc dù vậy người tổ chức vẫn tiếp tục cuộc bầu cử. GS Nguyễn Xuân Vinh và Tr/tá cảnh sát Trần Quan An được ” đại hội ”, với 02 tướng là Nguyễn Khắc Bình và Trần văn Chơn cùng rất ít tham dự viên, bầu vào trách vụ chủ tịch và phó chủ tịch HĐĐD.
Vài trích dẫn từ e-mail của tướng Hồ văn Kỳ Thoại 19.03.2012 gửi trong nội bộ TTCS/VNCH:
- Ngày 22.02.2012 … để giúp niên trưởng …có tài liệu pháp lý chính xác về hiện trạng của tập thể, tôi có gửi một điện thư riêng cho thiếu tá Cảnh sát
Phan Quang Nghiệp là tổng thư ký của HĐĐD để hỏi một số vấn đề có tính cách hành chánh và pháp lý và cũng để giải tỏa trách nhiệm của tôi trên phương diện pháp lý. Thay vì trả lời thẳng cho tôi mà thôi, Th.tá Nghiệp gửi cho toànTập Thể (sau đó được TTĐH Âu châu phổ biến khắp năm châu), một điện thư hỗn xược …
-…Th.tá Nghiệp cho biết là luật lệ của tiểu bang California là vị chủ tịch … phải là công dân Mỹ và phải sinh sống tại Mỹ… Và các buổi họp của Tập Thể phải được tổ chức trong tiểu bang California.
-…tôi không còn cách nào khác hơn là liên lạc thẳng với chính quyền California… Và Department of
State của tiểu bang California cho biết những điểm sau đây:
+Không có điều khoản nào bắt buộc các buổi họp phải được tổ chức trong tiểu bang California…
+Chủ tịch HĐĐD và chủ tịch điều hành không bắt buộc là công dân Mỹ hay sinh sống trên đất Mỹ;
( Các thông báo này hoàn toàn ngược lại với thông tin của thư ký Phan Quang Nghiệp, chứng tỏ một hoặc là ông PQN nói không đúng, hai hoặc là ông thư ký HĐĐD không có bất cứ hiểu biết nào về luật lệ thành lập Hội tại TB California ).
Tóm lại:
Sau những khám phá tình cờ mới đây của tướng Hồ văn Kỳ Thoại, có những sự thật bị lấp liếm nay mới lòi ra.
a. Đứng trên phương diện pháp lý đối với tiểu bang California, thì TTCS VNCH đã bất hợp pháp từ khi GS Nguyễn Xuân Vinh khai tử tổ chức này mà thay thế bằng một tổ chức khác có tên TT Cựu Quân Nhân VN ( TTCQNVN) vào ngày 20.12.2007;
b. Đứng trên phương diện pháp lý đối với tiểu bang California, TTCQNVN bất hợp pháp kể từ 02.05.2011.
c. Đứng trên phương diện pháp lý đối với TB California, các trách vụ mang danh xưng TTCSVNCH kể từ 20.12.2007 đều là ẢO.
d.Đứng trên phương diện pháp lý đối với TB California, mọi kết quả bầu bán dưới danh xưng TTCQNVN đều là ẢO.
e. Đọc bản tin trên các diễn đàn liên mạng nói đến ” Tiệc Kỷ Niệm 10 Năm Thành Lập TTCS ”, tôi tự hỏi không biết TTCS được sống dậy từ hồi nào và có giấy tờ chứng minh hợp pháp chưa? Lý do :
- Qua sự tìm hiểu của Phó Đề Đốc Hồ văn Kỳ Thoại thì GS Nguyễn Xuân Vinh đã Khai tử tên TTCS VNCH vào năm 2007 và khai sinh một danh xưng mới bằng Anh ngữ 20.12.2007;
- Qua sự tìm hiểu của Phó Đề Đốc Hồ văn Kỳ Thoại thì danh xưng mới bằng Anh ngữ đã bị rút giấy phép cách đây hơn 02 năm.
g. Qua hình ảnh do nhật báo Người Việt đưa lên NET ngày 30.10.2013, tôi thấy sự tiếp xúc với nhân viên báo Người Việt của GS Nguyễn Xuân Vinh và tướng tình báo Nguyễn Khắc Bình rất thân mật .
KẾT LUẬN :Tôi đặt câu hỏi và trách nhiệm thẳng với CT/HĐĐD/TTCS (?)/TTCQN(?) ô. Nguyễn Xuân Vinh:
- Danh xưng Tập Thể Chiến Sĩ VNCH đã bị ông khai tử từ năm 2007 để thành lập Tập Thể Cựu Quân Nhân VN với mục tiêu khác hẳn với mục tiêu năm 2003, vậy thì tại sao ông lại đứng ra tổ chức 10 năm thành lập TTCS, là một hội không có giấy phép sinh hoạt tại Nam California ? Hay là TTCS đã có giấy phép tái hoạt động mà tôi không được cập nhật ?
-Ông Nguyễn Xuân Vinh phải thừa biết vào khoảng 150 tổ chức/hội đoàn từng ký tên tẩy chay nhật báo Người Việt vì hành vi không thân thiện với QLVNCH, vậy tại sao giấy mời báo Người Việt với tên ông được gửi đến họ, vậy thì với vị trí Chủ tịch/HĐĐD, ông là người chịu trách nhiệm cao nhất.
Đề nghị:
- Yêu cầu GS Nguyễn Xuân Vinh giải thích với hồ sơ chứng minh điều mà tôi cho là ” vấn nạn TTCS ”.
- Một đại hội toàn thể cựu quân nhân QLVNCH trên thế giới với mục đích: bàn cờ xóa đi để chấn chỉnh lại toàn bộ cơ cấu và nhân sự.
Nauy, 08 tháng 10 năm 2013
BS.QY Tôn-thất Sơn.

Bao Nhiêu Năm Rồi Mà Vẫn U Mê


Khi đoàn quân của tướng Giáp tiến vào Hà Nội, hàng triệu đồng bào công giáo miền Bắc bỏ xứ đạo ra đi trong khóc than uất hận. Khi những quân đoàn của Ông vây hãm Sài gòn, người Sài gòn tức tưởi trong sinh ly tử biệt. Hôm nay, Ông trở về cát bụi. Người ta khóc Ông. Tôi nhận ra những bi kịch và cả những nghịch lý trong từng giọt nước mắt của mỗi nạn nhân.
Những chàng trai chân đất cần cù đã nén bỏ những khát khao thầm kín, nhân bản, để trở thành những con người thép, rực lửa căm thù, quăng mình vào lửa đạn. Chiến tranh kết thúc, vòng nguyệt quế cho người chiến thắng là chiếc khung xe đạp trên vai, chiếc đồng hồ ba cửa sổ trên tay về quê lấy vợ sinh con. Những đứa con sơ sinh được quấn trong mớ tã lót còn vương mùi thuốc súng, được nghe tiếng ru của cha là những bài ca của người chiến thắng.
Tuổi tới trường, chúng lại được nhuộm đỏ thêm lần nữa bởi nền giáo dục đã được chính trị hóa đến từng nét chữ.
Tiếng bom càng lùi xa thì tiếng loa truyền thanh càng gần. Tin tức bị thao túng. Lịch sử được nhào nặn. Văn – nghệ chỉ được sáng tạo theo định hướng. Đảng được tôn lên bậc chí thánh. Việc điều khiển quốc gia diễn ra trong bóng đêm. Phẩm hàm được ban phát cho những ai biết ngoan ngoãn vâng lệnh. Quả đấm chuyên chính tung ra cho những kẻ cứng đầu.
Tất cả gia đình, nhà trường, và xã hội như một giàn giao hưởng hùng vĩ để dệt lên những công dân “sùng bái”. Thế hệ cha anh sùng bái đến cuồng tín sẵn sàng nhẩy vào vạc dầu để được ơn của đảng. Thế hệ con em sùng bái đến cả tin. Tin vào những điều mà mình chưa hiểu.
Tôi sẽ buồn, nếu con trai tôi chọn thần tượng là một thiên tài quân sự, bởi chiến tranh là những cuộc chinh phạt tha nhân.
Điều làm tôi xót xa hơn tất cả là nạn sùng bái không thể sinh ra một thế hệ công dân tự tin, trong sáng, giỏi giang, tháo vát. Sùng bái chỉ sinh ra những bầy tôi vâng lời, khúm núm qụy lụy, và nhu nhược. Những cuộc “lên đồng” than khóc tập thể chỉ thấy ở những quốc gia độc tài, bưng bít và lạc hâu.
Có người đánh giá công của Ông bằng số người đến dự đám tang, bằng số giọt nước mắt lăn trên gò má. Nhưng người ta lại quên rằng nếu có một sân chơi công bằng, số người phản đối Ông cũng chẳng kém gì. Nỗi đớn đau của nhiều người dân nước Việt chưa hẳn đã khôn nguôi.
Có người còn sùng bái đến mức phải kiến nghị với đảng để tấn phong Nguyên soái, phong Anh hùng dân tộc, hiển thánh, lập miếu thờ để Ông được ngang tầm với Trần Hưng Đạo. Tại sao chúng ta không chấp nhận một sự thực rằng có đến hơn nửa công dân nước Việt coi đội quân của Ông là đạo quân xâm lược, và những cuộc chiến tranh mà Ông phát động là cuộc áp đặt chủ nghĩa cộng sản và giành độc quyền lãnh đạo quốc gia.
Xin bạn đừng nổi nóng, buộc tôi vào tội khi quân. Việc đánh giá di sản của tướng Giáp để lại cho dân tộc chưa bắt đầu. Những gì bạn biết đều rất phiến diện bởi nó được viết ra bởi nhóm người quá sùng bái Ông. Chỉ khi nào quê hương chúng ta có được một nền dân chủ lành mạnh, mọi nhận thức đều được lắng nghe, mọi sự kiện phải được nhìn qua nhiều lăng kính, mọi khoảnh khắc phải được tái hiện, mọi vùng tối phải được chiếu sáng, mọi bằng chứng phải được khai quật, lúc đó mới ngã ngũ.
Chiến thắng không luôn có nghĩa là “Đúng”. Chiến bại không luôn đồng nghĩa với “Sai”.
Rất nhân bản khi chúng ta khóc cho một người vừa mất. Nhưng có lẽ cũng nên giành nước mắt cho những nấm mồ không hương khói của cả hai bên. Và, nhất là giành lại chút nước mắt khóc cho chính số phận mình đang chìm đắm nơi bờ mê bến lú.

Trần Hồng Tâm.
Cựu trung úy QĐND.