tirsdag 3. mai 2011

"Chống Cộng Bằng Mồm!"



"Chống Cộng Bằng Mồm!" Ai nghe câu phê phán này mà thấy nản lòng, xin mời đọc bài sau. Câu chót "thà chống cộng bằng mồm còn hơn bưng bô cho cộng sản bằng mồm", độc mà chí lý!

Chính vì sự chống Cộng bằng MỒM của chúng ta mà bọn Cộng Sản Việt Nam đi đến đâu cũng phải trốn lui, trốn lủi, phải luồn cửa hông, phải chui cửa hậu, phải nhờ cảnh sát Mỹ bảo vệ.

Chính vì sự chống Cộng bằng MỒM của chúng ta mà cờ MÁU của bọn Cộng Sản Việt Nam, ngoi lên được cái nào là bị giật bỏ cái đó, trái lại, cờ VÀNG ba sọc đỏ của chúng ta thì không những luôn luôn được đồng bào chúng ta trang trọng giương cao và càng ngày càng nhiều.
Ngay cả một số những người đã và đang sống dưới chế độ Cộng Sản Việt Nam và cả những người đã từng là đảng viên Cộng Sản VN cũng mong muốn một ngày nào đó, ngọn cờ vàng ba sọc đỏ của chúng ta sẽ tung bay trở lại trên bầu trời Việt Nam. Chính vì vậy mà ngụy quyền Cộng Sản Việt Nam phải đề ra Nghị Quyết 36 để chống lại.

Đọc qua bản Nghị Quyết này, chúng ta nhận thấy ngụy quyền Cộng Sản Việt Nam đã đánh gía “rất cao” người Việt tỵ nạn Cộng Sản mà chúng khôn ngoan gọi là “người Việt Nam ở nước ngoài”. Chúng không những đã chỉ thị cho các cơ quan, các tổ chức của chúng ở hải ngoại cũng như ở trong nước phải phối hợp chặt chẽ với nhau dụ dỗ người Việt Hải Ngoại về giúp nước hoặc làm ăn buôn bán với bọn chúng mà còn phải có biện pháp đấu tranh với “những biểu hiện cố tình đi ngược lại lợi ích dân tộc”.

“Những biểu hiện cố tình đi ngược lại lợi ích dân tộc” ở đây là gi ? Đó chính là những hành động chống đối bọn chúng của chúng ta như biểu tình, mít ting, hội luận, hội thảo để chống đối bọn chúng cũng như những bài tham luận, bình luận phê bình chỉ trích bọn chúng trên đài phát thanh, trên vô tuyến truyền hình hoặc trên diễn đàn internet hay những sự chống đối, phản kháng của người dân bằng những bài thơ, câu vè, những câu chuyện tiếu lâm. Tóm lại đó là tất cả những gì mà bọn người vô ý thức, bọn ViệtGian Công Sản và bọn Cộng Sản nằm vùng gọi là “CHỐNG CỘNG BẰNG MỒM”.

Còn biện pháp đấu tranh của bọn chúng là gì ? Sở trường của bọn Cộng Sản VN là xâm nhập để lèo lái; nếu không được thì xúc xiểm để chia rẽ và mua chuộc.
Cả hai phương pháp này, đối với Việt Cộng đều qúa dễ bởi vì các đảng phái, đoàn thể và hội đoàn của người Việt tỵ nan Cộng Sản ở hải ngoại đều qúa lỏng lẻo, tài chánh thì lại không có. Người có khả năng, có uy tín thì phần lớn lại không muốn xuất đầu lộ diện vì sợ bị chụp mũ, bị bôi nhọ. Hội đoàn nào cũng phải tự đóng góp và sống nhờ vào các Mạnh Thường Quân. Báo chí, truyền thông cũng vậy, phải sống nhờ vào quảng cáo. Mạnh Thường Quân mà không có, Quảng Cáo mà ít thì rất dễ lọt vào tay Cộng Sản hoạc bị bọn chúng lèo lái bởi vì tiền bạc thì bọn chúng nhiều, mà bọn Việt Gian Cộng Sản ham danh hỗ trợ bọn chúng lại không ít. Vì thế chúng ta không lấy làm lạ khi thấy nhiều hội đoàn bị chia rẽ và có khi còn bị tách làm đôi. Nam Cali, một hồi chúng ta đã thấy có hai Cộng Đồng. Hết Nam Cali nay lại tới Bắc Cali, cũng có hai Cộng Đồng, hai hội Ái Hữu Đồng Hương Quảng Ngãi v.v…Cái lưu manh của bọn Cộng Sản là không bao gìơ xuất đầu lộ diện trừ phi bị lộ tẩy. Chúng chuyên môn khích bác người này, xúc xiểm người kia. Nếu chúng có viết bài đưa lên nét hay lên báo chí thì cũng chỉ đề bút hiệu hoặc tên giả, không bao giờ dám để tên thật cho nên chúng không ngần ngại dùng những ngôn từ của kẻ vô học để chỉ trích người khác. Nhưng có lúc chúng cũng tỏ ra rất lịch sự và khách quan, làm cho người đọc, nếu không theo dõi ngay từ đầu, thật khó biết chúng thuộc hạng người nào, Quốc Gia hay Cộng Sản. Chúng tung hỏa mù để chúng ta không còn biết đường nào mà đánh, không còn biết ai là chánh, ai là tà, làm cho chúng ta nhiều khi đang chống Cộng trở thành chống lẫn nhau.

Nhưng dù sao ở hải ngoại, bọn chúng cũng chỉ là thiểu số, chúng lại không có quyền bắt ai, giam ai một cách vô cớ như chúng đã làm ở trong nước. Chính vì sợ cha Lý chống Cộng bằng MỒM mà bọn Cộng Sản Việt Nam đã phải bịt miệng cha Lý ngay tại phiên toà tại Huế ngày 30/3/07. Chính vì sợ chúng ta chống Cộng bằng MỒM mà bọn Cộng Sản Việt Nam đã phải mở cả một MẶT TRẬN VĂN HOÁ bằng nghị Quyết 36 để xâm nhập vào các hội đoàn, các đoàn thể, các cơ quan truyền thông, báo chí, các diễn đàn v.v…để gây chia rẽ và phá hoại. Chưa đủ, chúng còn phải cho bọn tay sai, bọn Việt Gian Cộng Sản gọi những CHIẾN SĨ đang chiến đấu trong MẶT TRẬN VĂN HÓA CHỐNG CỘNG là những người CHỐNG CỘNG BẰNG MỒM.

Vì vậy, chúng ta không việc gì phải sợ, phải xấu hổ (mắc cở) hay khó chịu khi có những kẻ vô ý thức và bọn bưng bô cho Việt Cộng bằng mồm đã gọi chúng ta là những người CHỐNG CỘNG BẰNG MỒM, mà trái lại, chúng ta phải hãnh diện về mấy chữ đó vì NHỮNG NGƯỜI CHỐNG CỘNG BẰNG MỒM chính là NHỮNG CHIẾN SĨ BIỆT KÍCH TRONG MẶT TRẬN VĂN HÓA CHỐNG CỘNG. Còn bọn chúng mới chính là bọn bưng bô cho Cộng Sản bằng mồm.

LS.Lê Duy San.

Cuộc Ðột Kích Hạ Sát Bin Laden



Cuộc Ðột Kích Hạ Sát Bin Laden.

Mọi chuyện khởi đầu từ danh tánh của một “giao liên.”

Giới chức cao cấp Tòa Bạch Ốc, khuya Chủ Nhật, rạng sáng thứ Hai, nói rằng, toàn bộ chiến dịch theo dõi bin Laden được khởi sự từ trước vụ “9/11,” trước cả các cuộc tấn công khủng bố đưa tay này lên hàng “trùm.”

Và chiến dịch theo dõi này “nóng” hẳn lên vào mùa Thu 2010, khi giới hữu trách khám phá một căn nhà khả nghi tại Pakistan.

Giao liên dẫn đến ông trùm:

“Kể từ thời điểm chúng ta biết chắc rằng bin Laden là mối đe dọa, chính phủ Hoa Kỳ bắt đầu thu thập thông tin liên quan đến mọi nhân vật thân tín của y, kể cả các giao liên.” Một giới chức cao cấp của chính phủ Hoa Kỳ cho biết.

Sau vụ khủng bố 9/11, 2001, “những tay khủng bố bị bắt đã khai ra thông tin liên quan đến các tay giao liên thân cận của bin Laden. Trong số này, có một giao liên được để ý nhiều nhất, và chúng ta liên tục theo dõi tay này. Các đồng chí của hắn khai ra bí danh, đồng thời cho biết hắn nằm trong số những giao liên thân cận nhất của ông trùm.”

Đến năm 2007, phía Hoa Kỳ tìm ra tên thật của y.

Đến năm 2009, “chúng ta khám phá ra địa bàn mà tay giao liên này cùng người anh trai của y hoạt động, bên trong Pakistan. Hai anh em cực kỳ cẩn trọng. Và điều này khiến chúng ta càng xác tín: chúng ta đang lần đúng đầu mối.”

Căn nhà bạc triệu:

Đến tháng Tám, 2010, “chúng ta tìm ra căn nhà nơi chúng trú ngụ, tại Abbottabad,” một địa điểm hẻo lánh.

“Nhìn thấy căn nhà này thì chúng tôi sốc!” Làm sao không sốc được, “căn nhà đặc biệt chưa từng thấy, nó là duy nhất, là ngoại hạng.”

Diện tích của căn nhà thì rộng gấp 8 lần các căn nhà khác trong địa phương. Nhà xây năm 2005, nằm ở ven thị trấn. Theo thời gian, một số căn nhà khác mọc lên, kế bên.

“Về mặt an ninh thì khỏi phải nói: Ngoại hạng; các bức tường cao 12 đến 16 foot; toàn bộ khu vực được bao quanh bởi tường là tường. Đường vào nhà phải thông qua 2 cái cửa an toàn.”

Còn một điểm rất khác biệt giữa cư dân trong căn nhà này với cư dân khác trong địa phương: Rác phải luôn luôn được đốt đi. Chưa hết, các mặt nhà ngó ra đường không có cửa sổ.

Căn nhà này chắc hẳn trị giá nhiều triệu Mỹ kim. Thế mà nó không hề có điện thoại và Internet.

Giới tình báo Mỹ kết luận, cái nhà lạ lùng này chắc chắn phải là nơi trú ngụ của một ai đó “hết sức quan trọng.”

Ngoài hai anh em tay giao liên, phía Mỹ còn phát hiện thêm, “một gia đình thứ ba cũng sống tại đây. Dựa vào số người sống tại đây, và thành phần các gia đình trong căn nhà, chúng tôi tin chắc, cái gia đình thứ ba ấy phải là bin Laden. Tin tình báo cho biết, bin Laden trú tại đó, cùng người vợ trẻ nhất của y.”

Mặc dầu không thể chứng minh, mọi thứ có vẻ quy về một đầu mối, và liên hệ chặt chẽ với nhau: an ninh căn nhà, nhân thân của mấy tay giao liên, và kiến trúc của toàn bộ khu vực.

“Các chuyên viên phân tích của chúng ta xăm soi từ mọi góc cạnh: Chẳng có “ứng cử viên” nào sáng giá hơn là bin Laden, cho căn nhà này.”

“Điểm then chốt của tất cả các lượng giá tình báo là, chúng ta rất tự tin rằng căn nhà này chắc chắn đang chứa chấp một tay khủng bố có hạng. Nếu nói theo ngôn ngữ xác suất thống kê: bin Laden có xác suất cao nhất.”

Mọi thông tin đều được giữ kín, “không chia sẻ cho bất cứ quốc gia nào,” một quan chức Hoa Kỳ tiết lộ. “Chỉ một nhóm rất nhỏ trong chính phủ Hoa Kỳ biết về chiến dịch này.”

Cuộc bố ráp:

Toàn bộ chiến dịch bố ráp diễn tiến hoàn hảo, ngoại trừ một trục trặc cơ khí của một chiếc trực thăng. Không một ai trong nhóm quân nhân Hoa Kỳ bị hề hấn gì. Tất cả đã kịp rút lui trên những chiếc trực thăng khác. Quan chức Hoa Kỳ từ chối tiết lộ loại trực thăng tham gia chiến dịch. Họ cũng không cho biết có bao nhiêu quân nhân đảm nhiệm chiến dịch này.

“Chiến dịch này là một cuộc đột kích do một nhóm nhỏ đảm nhiệm. Nhóm nhỏ là để giảm đến tối thiểu mức thiệt hại có thể có. Nhóm đặc nhiệm chỉ có mặt tại căn nhà này chưa đầy 40 phút, rồi rút đi, không hề giáp mặt với chính quyền địa phương.”

Bản thân bin Laden cũng tham chiến:

“Bin Laden bị hạ sát trong cuộc nổ súng, khi nhóm đặc nhiệm của chúng ta áp sát vào căn cứ.”

“Ông ta có bắn trả không?” Một phóng viên đặt câu hỏi.

“Ông ta có chống cự, và ông ta đã bị hạ sát trong cuộc bắn trả.” Một quan chức Hoa Kỳ cho biết.

Có cả thảy 4 người đàn ông thiệt mạng trong cuộc đột kích này: Bin Laden, con trai bin Laden, và hai giao liên.

“Một phụ nữ cũng bị giết chết khi người ta dùng bà này làm bia đỡ đạn.” Thêm một phụ nữ khác bị thương. Giới hữu trách không tiết lộ danh tánh 2 phụ nữ này; và không rõ người vợ nhỏ của bin Laden có trong số này không.

Giới hữu trách Hoa Kỳ nói rằng sẽ “bảo đảm quản lý thi hài bin Laden theo đúng truyền thống và tập quán Hồi Giáo.”

Giới hữu trách cũng khuyến cáo, “có thể các đe dọa đối với nước Mỹ sẽ tăng. Chính phủ sẽ tiến hành mọi biện pháp phòng ngừa.”

Bộ Ngoại Giao vừa ra lệnh cấm du lịch Pakistan.

Đông Bàn.

Osama Bin Laden Bị Giết Tại Pakistan




Osama Bin Laden Bị Giết Tại Pakistan.

Năm 2001 tổng thống George Bush sau khi biết Osama Bin Laden là thủ phạm chủ mưu cuộc khủng bố ngày 11 tháng 9, đã tuyên bố: “Anh có thể chạy, nhưng anh không thể trốn” (You can run but you cannot hide). Lời tuyên bố đã thành sự thật.

Giữa đêm ngày 1 tháng 5, khi tin đồn tràn ngập trên thế giới Osama Bin Laden đã bị giết tại Pakistan, tổng thống Obama xuất hiện tại Bạch Ốc chính thức loan báo thủ lãnh al Qaeda là Osama bin Laden đã bị một toán biệt kích Hoa Kỳ tấn công và giết chết trước đó mấy giờ đồng hồ. Một cách tóm tắt tổng thống Obama nói:

“Osama bin Laden người cầm đầu khủng bố từng giết hàng ngàn người Mỹ vô tội đã chết. Không ai trong chúng ta quên 10 năm trước hai Tòa Cao Ốc tại New York và Ngũ Giác Đài bốc lửa bởi bàn tay của Osama bin Laden.

Từ ngày đó chúng ta như một cùng quyết tâm đưa thủ phạm ra trước pháp luật. Chúng ta đã ngăn được những cuộc khủng bố khác nhưng vẫn chưa tóm được thủ phạm.

Sau khi nhậm chức tổng thống tôi ra lệnh cho giám đốc CIA Leon Panetta đặt ưu tiên vào việc bắt hay giết Osama bin Laden.

Sau nhiều ngày tháng theo dõi và biết chắc anh ta đang ở đâu, hôm nay tôi ra lệnh mở cuộc tấn công Osama Bin Laden. Một toán biệt kích nhỏ đã hành động một cách đẹp mắt và can đảm và đã giết được Osama bin Laden và chiếm giữ xác anh ta.

Hoa Kỳ không tuyên chiến với Hồi giáo. Osama bin Laden không phải là một lãnh tụ Hồi gíáo. Anh ta chỉ là một tên khủng bố. Cái chết của anh ta đánh dấu một bước thắng lợi của chúng ta trong cuộc chiến chống khủng bố.

Tuy nhiên Osama Bin Laden chết không phải là hết. Dư đảng của anh ta sẽ còn đánh chúng ta, và chúng ta cần cảnh giác nhiều hơn nữa. Tôi từng nói rằng nếu Osama bin Laden ở trong nước Pakistan, chúng ta cũng sẽ không ngần ngại đánh bắt anh ta. Và chúng đã hợp tác chặt chẽ với tình báo Pakistan trong công tác này. Phải lẽ thôi vì Osama bin Laden cũng là kẻ thù của Pakistan. Nhiều người Pkistan đã chết vì anh ta.

Vừa rồi tôi đã gọi tổng thống Zardari và ông ta đồng ý với nhận định rằng hôm nay là một ngày đáng ghi nhớ trong quan hệ giữa hai nước.

Hoa Kỳ không chọn chiến tranh mà bị đẩy vào cuộc chiến. Mười năm qua chúng ta biết cái giá của chiến tranh. Nhưng dù phải trả giá bao nhiêu chúng ta cũng không từ bỏ việc bảo vệ công dân Hoa Kỳ và đồng minh.

Sau cùng với các gia đình nạn nhân của Osama Bin Laden, hôm nay chúng ta có thể nói: “Công lý đã được thực thi, gieo gió thì gặt bão” (Justive have been done)”

Sau đó các phụ tá an ninh của tổng thống tiết lộ với báo chí các chi tiết của cuộc tấn công. Đây là thành quả của công tác tình báo trong 10 năm qua, từ ngày 11 tháng 9 năm 2001 khi Osama bin Laden ra lệnh cướp máy bay dân sự Hoa Kỳ đâm vào hai tháp cao của Trung tâm Thương mãi Hoa Kỳ ở New York.

Các phụ tá của tổng thống cho biết, qua điều tra tù nhân Al Qaeda bắt được và giam tại nhà tù Guantanamo, 4 năm trước Hoa Kỳ truy ra tung tích – và theo dõi – một số vệ sĩ thân tín của Osama Bin Laden. Trên nguyên tắc Osama bin Laden không thể ở quá xa các vệ sĩ thân tín này. Vòng theo dõi thu hẹp dần, và hai năm trở lại đây tình báo Hoa Kỳ biết Osama bin Laden đang sống tại một nơi không xa thủ đô Islamabad của Pakistan.

Đến tháng Tám 2010 tình báo Hoa Kỳ xác định được chỗ ở của Osama bin Laden tại Abbottabad , một thị trấn dành cho giới thượng lưu gồm đa số là tướng lãnh hồi hưu ở phía đông bắc thủ đô Islamabad chừng 50 km. Ông ta ở trong một ngôi nhà đồ sộ lớn gấp 8 lần các nhà khác chung quanh có tường cao 5 mét bao bọc . Để bảo mật ngôi nhà không có điện thoại, không có internet và không có thùng bỏ rác ra ngoài. Các sự kiện khá bất thường này đã lôi kéo sự chú ý của tình báo (TBN: người Việt thường nói đùa “bí mật – bật mí”). Từ tháng 8/2010 đã có 21 phiên họp tại tòa Bạch ốc để duyệt xét tin tình báo và cách tấn công diệt Osama bin Laden. Tổng thống Obama tham dự 9 phiên họp.

Tổng thống đã quyết định dùng bom cực mạnh san bằng tòa nhà để giết Osama Bin Laden, nhưng sau đổi ý dùng một đội biệt kích gồm người Nhái Hải quân tấn công để lượm xác của Osama bin Laden trong trường hợp ông ta bị giết tại chỗ.

8 giờ 20 phút sáng sớm Thứ Sáu 29 tháng 4 (giờ đông bộ Hoa Kỳ), tổng thống Obama quyết định tấn công, trước khi ông lên đường đi Alabama thăm các vùng bị bão lốc tàn phá. Cuộc đi thăm bão lụt đúng lúc, đúng thời bỗng nhiên có công dụng đánh lạc hướng của Al Qaeda. Một toán đặc nhiệm gồm nhiều nhân viên an ninh cao cấp của tổng thống được thành hình do cố vấn an ninh quốc gia Tom Donilon cầm đầu.

Ngày 30/4 tổng thống đến tham dự và đọc diễn văn tại buổi cơm tối thường niên với Hội Ký giả như không có gì bận bịu. Ngày Chủ Nhật 1/5 là ngày hành động, tổng thống gặp các phụ tá lần cuối cùng lúc 2:00PM.

Đồng hồ chạy lùi điểm giờ G bắt đầu tích tắc:

7:00 PM tình báo bảo đảm lần chót Osama bin Laden có mặt tại ngôi nhà đã chấm định.

8:30PM tổng thống bật đèn xanh, trong khi Phó tổng thống Joe Biden đích thân thông báo cho vài lãnh tụ lãnh tụ quốc hội.

9:00PM giờ Hoa Thịnh Đốn tức 6 giờ sáng ngày 2/5 giờ Pakistan biệt kích đổ bộ từ 3 trực thăng võ trang đánh nhau trong 40 phút với toán vệ sĩ của Osama Bin Laden. Một trực thăng bị bắn hạ, nhưng không có tổn thất nhân mạng. Osama Bin Laden và con trai đích thân tham dự trận đánh và đều bị giết. Osama Bin Laden bị bắn vào đầu chết ngay tại chỗ.

Sau khi chụp hình, lấy máu thử DNA, xác Osama Bin Laden được thủy táng. Thủy táng để không còn biểu tượng gì làm nguồn cảm hứng cho các hành động khủng bố của dư đảng.

Cuộc tấn công hạ sát Osama Bin Laden thành công đã đem đến cho tổng thống Obama một lợi điểm chính trị lớn, nhất là sau khi ông cho công bố giấy Khai sinh xác nhận ông sinh tại bang Hawai bịt miệng được những thành phần đảng Cộng hòa ác ý nói ông sinh tại nước ngoài không đủ điều kiện hiến định để làm tổng thống Hoa Kỳ.

Tổng thống Bush trong 8 năm theo dõi vết chân Osama Bin Laden vẫn không thành công. Và đảng Cộng hòa khó có thể nói ông Obama yếu kém về ngoại giao và giữ gìn an ninh quốc gia. Vào lúc dân chúng Hoa Kỳ đang gặp khó khăn vì kinh tế vẫn trì trệ, giá dầu xăng cao, sự việc Hoa Kỳ giết được Osama bin Laden đã mang đến cho tổng thống Obama một lợi thế trong cuộc tái tranh cử tổng thống của ông.

Tuy nhiên việc giết được Osama Bin Laden chưa chắc đã mang đến an ninh cho Hoa Kỳ. Các toa` đại sứ Hoa Kỳ trên thế giới đã được lệnh tăng cư`ng phòng thủ . Giám đốc sở Cảnh sát Quốctế Interpol Ronald K. Noble báo động rằng các hành động trả thù sẽ gia tăng. Trong năm 2011, 2012 mức độ khủng bố trên thế giới sẽ là một trong những thước đo thành bại của cuộc tranh cử của tổng thống.

Viễn ảnh trước mắt là sự ra đi của Osama bin Laden không làm cho phong trào Al Qaeda mất lãnh đạo. Bao nhiêu năm trốn tránh lưới bủa vây của Hoa Kỳ, Al Qaeda đã đào tạo được nhiều phụ tá có kinh nghiệm có thể thay thế Osama Bin Laden.

Vấn đề là người kế nghiệp có hoàn toàn theo bước chân của Osama bin Laden không. Và một câu hỏi quan trọng hơn là chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ trong 10 năm tới có đủ khả năng thay đổi tư duy của những người Hồi giáo quá khích không.

Trần Bình Nam.

Hình Ảnh Khắp Thế Giới Ngày Quốc Hận 30 tháng 04 năm 2011

Hình Ảnh Khắp Thế Giới Ngày Quốc Hận 30 tháng 04 năm 2011.

Những hình ảnh và video clips ghi nhận những sinh hoạt của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia tại hải ngoại.
Truy Điệu, Tưởng Niệm và Biểu Tình trước tòa đại sứ của cộng sản Việt Nam, nhân Quốc Hận Thứ 36, năm 2011.
Từ Châu Úc, Canberra, Thủ đô Úc Đại Lợi, đến Châu Âu, tại Den-Haag, Hòa Lan, Frankfurt, Đức Quốc, Đan Mạch, Paris, Pháp Quốc, đến Bắc Mỹ, Hoa Kỳ từ California về đến vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn.

Xin mời Quý Vị click vào những links dưới đây:

Canberra - Thủ Đô Úc Đại Lợi - Tưởng Niệm Quốc Hận 2011
http://www.lyhuong.net/uc/index.php/shcd/852-852

Frankfurt, Germany - Tưởng Niệm Quốc Hận 2011.
http://ireport.cnn.com/docs/DOC-599789
https://picasaweb.google.com/111432590823654280502/QuocHan30042011InFrankfurt?authkey=Gv1sRgCK3pwr3S7e3p0gE&feat=email#

Den-Haag, Hòa Lan - Tưởng Niệm Quốc Hận 2011.
http://www.lyhuong.net/uc/index.php/shcd/854-854

Đan Mạch - Tưởng Niệm Quốc Hận 2011.
http://www.lyhuong.net/uc/index.php/shcd/859-859

Paris - Tưởng Niệm Quốc Hận 2011 - Hình Ảnh.
https://picasaweb.google.com/101309148761983948855/PARIS30042011#5601497350773212002

Paris - Tưởng Niệm Quốc Hận 2011 - Video Clip.
http://www.youtube.com/watch?v=T5523rL_6Mw

San Jose - Bắc California - Tưởng Niệm Quốc Hận 2011.
https://picasaweb.google.com/neqdu08/20110430TuongNiemQuocHan?feat=email#

Dallas / Fort Worth (DFW), Texas - Tưởng Niệm Quốc Hận 2011
https://picasaweb.google.com/caovung/DFWTexasLeQuocHan30042011?authkey=Gv1sRgCPuilIycvu3b-AE&feat=email#5601833307599095154

Washington, D.C - Lễ Truy Điệu Anh Hùng Tử Sĩ VNCH, ngày 29-04-2011.
https://picasaweb.google.com/118244542887071843924/SinhHoat3042011?authkey=Gv1sRgCInbg8qflNvKdg&feat=email#

Washington, D.C - Chào Cờ Ngày Quốc Hận & Biểu Tình Trước Tòa Đại Sứ VC , ngày 30-04-2011
https://picasaweb.google.com/118244542887071843924/SinhHoat3042011Phan2?authkey=Gv1sRgCLqOx-fb0Pb_FA&feat=email#

Video Clip: Biểu Tình Trước Tòa Đại Sứ VC tại Hoa Thịnh Đốn ngày 30-04-2011.
http://www.youtube.com/watch?v=Wo7fQVpysYk&feature=player_embedded

BMH.
Washington.

Biệt Hải Hoa Kỳ Tiêu Diệt Bil Laden



Biệt Hải Hoa Kỳ Tiêu Diệt Bil Laden.

Cuộc hành quân chớp nhoáng, rất ngoạn mục, rất quí mô của lực lượng biệt kích, biệt hải (Navy Seals) Hoa Kỳ vào hôm qua, Chủ Nhật 1-5-2011, hạ sát trùm khủng bố Bin Laden, đã làm cho thế giới khâm phục. Tin tức trên các phương tiện truyền thông Hoa Kỳ cho biết, thi thể Bin Laden được thủy táng, sau khi thử nghiệm DNA, phù hợp với tục lệ Hồi giáo là phải chôn trong vòng 24 giờ. Việc thủy táng là diệt trừ hậu hoạn vì “ngôi mộ” có thể trở thành một “thánh”địa cho đám ủng hộ họ Laden.

Chi tiết về cuộc đột kích này được tóm gọn như sau: một lực lượng đặc nhiệm khỏang 1 trung đội, gồm 4 trực thăng vận Blackhaw, bay thấp, mang 40 quân nhân thuộc Biệt hải Hoa Kỳ, tiến hành cuộc đột kích ngoan mục trong khoảng 40 phút. 26 biệt kích nhảy xuống căn cứ khá kiên cố của Bin Laden, trong khi 14 quân nhân khác ở trên trực thăng lo yểm trợ. Cuộc đụng độ cũng xảy ra trong chớp nhoáng. Khi nhận dạng được Bin Laden, Biệt Hải đã nổ súng vào đầu, hạ sát y ngay tức khắc. Ba tên khác cũng đã bị giết trong cuộc tấn công này, gồm con trai của Bin Laden và hai cận vệ. Tin nói thêm là một phụ nữ cũng thiệt mạng khi bà này làm bình phong ngăn chận và có hai người phụ nữ khác bị thương.

Một trực thăng đã bị hỏng máy do trục trặc kỹ thuật và đã được phá hủy. Cuộc hành quân tiêu diệt Osama Bin Laden bắt đầu lúc 22:30 giờ địa phương (tức 17:30 GMT), được mô tả là thành công, không một quân nhân nào thiệt mạng.
Tổng thống Obama nói: “sau một cuộc chạm súng, quân đội chúng ta đã có trong tay thi thể Bin Laden, người sáng lập ra mạng lưới khủng bố Hồi giáo”.
Xin mời quy độc giả theo dõi bản tin chi tiết khá đầy đủ dưới đây:

TRÙM KHỦNG BỐ OSAMA BIN LADEN ÐÃ BỊ TIÊU DIỆT


Hoa Thịnh Ðốn - Tổng thống Barck Obama đích thân loan báo quân đội Hoa Kỳ ở Pakistan đã đem lại công lý, giết chết Osama bin Laden và lấy được thi hài. Osama bin Laden là người lãnh đạo al Qaeda và đã chỉ đạo thực hiện vụ tấn công ngày 11 tháng 9 năm 2001 ở New York và Hoa Tịnh Ðốn.

Tổng thống Obama tuyên bố rằng Hoa Kỳ đã thực hiện cuộc hành quân tiêu diệt Osama bin Laden, người lãnh đạo al Qaeda, là một tên khủng bố đã giết chết hàng ngàn người, có cả phụ nữ và trẻ em. Ðây là chiến thắng lớn của Tổng thống Obama và lực lượng an ninh quốc gia Hoa Kỳ. Nhiều người đã cho rằng Hoa Kỳ không bao giờ có thể tìm được Osama bin Laden.

Dân chúng ở thủ đô đã tập trung trước cổng Toà Bạch Ốc để ăn mừng trước tin tên trùm khủng bố quốc tế đã bị tiêu diệt. Người tiền nhiệm của Tổng thống Obama là Tổng thống George W. Bush đã thề đem Bin Laden ra công lý dù sống hay chết, sau khi al Qaeda tấn công New York và Hoa Thịnh Ðốn làm gần 3000 người chết, nhưng Tổng thống George W. Bush đã không thể thực hiện lời thề trước khi rời Toà Bạch Ốc vào đầu năm 2009.

Giới chức Hoa Kỳ nói rằng sau khi người lãnh đạo al Qaeda tuyệt tích ở Afghanistan cuối năm 2001, sự truy lùng trở nên vô vọng, nhưng cuối cùng đã tiêu diệt được tên lãnh đạo khủng bố và lấy được xác. Việc lấy xác mới có thể chứng minh đây là sự thực, nhiều người hay nghi ngờ có thể không tin việc lực lượng Hoa Kỳ đã có thể hạ sát tên trùm khủng bố này. Osama bin Laden đã trốn thoát trong lúc quân đội Hoa Kỳ và dân quân Afghanistan hành quân qui mô, tấn công vùng rừng núi Tora Bora trong năm 2001 và từ đó y mất tích. Tình báo Hoa Kỳ tin tưởng Bin Laden ẩn trốn trong vùng rừng núi Pakistan , nhưng cả thập niên qua, đã không thể truy tầm dấu vết.

Trong lúc ẩn tránh, thỉnh thoảng Bin Laden đưa ra những khúc video đe doạ Tây phương và kêu gọi dân quân Hồi giáo tấn công các mục tiêu mong muốn. Ngoài vụ tấn công 911, Bin Laden cũng liên hệ trong các vụ tấn công các toà đại sứ Hoa Kỳ trong năm 1998 ở Kenya và Tanzania, đánh bom chiếc tàu USS Cole ở Yemen năm 2000.

PHẢN ỨNG CỦA DÂN CHÚNG HOA THỊNH ÐỐN , NEW YORK
VÀ CÁC NƠI SAU KHI NGHE TIN BIN LADEN BỊ TIÊU DIỆT

Hàng ngàn người đã tập trung trước Toà Bạch Ốc vẫy quốc kỳ, hô to USA , USA để ăn mừng tin tức tiêu diệt được trùm khủng bố Osama bin Laden. Ông Aaron Gregory ở Maryland nói ông ta tin tưởng mọi người cũng đang xúc động như ông ta, sau 10 năm khó ai còn tin tưởng có thể tiêu diệt được bin Laden, ông cũng đã không thể tin, và lúc này ông ta đang rất tự hào.

Người Hoa Thịnh Ðốn tự động từ các nơi kéo tới Toà Bạch Ốc bày tỏ vui mừng mà không có ai huy động, kêu gọi. Nhiều người trèo lên cây để treo quốc kỳ và để có thể nhìn rõ đám đông hơn. Không khí buổi tập trung đầy ngạc nhiên, khó tin, thích thú và vui mừng. Một sinh viên của trường đại học George Washington nói rằng Bin Laden là sự lo ngại của người Hoa Kỳ trong nhiều năm, ngày tên này đền tội cuối cùng cũng đã đến và đây là điều rõ ràng làm cho mọi người có thể tập trung để ăn mừng.

Ông Jake Diliberto là một cựu quân nhân Thủy quân lục chiến đã từng tham gia chiến trường Afghanistan và Iraq nói ông ta vội vã tới Toà Bạch Ốc sau khi nghe tin. Ðây là một ngày vui mừng. Hoa Kỳ đã truy lùng con ma bin Laden ở Afghanistan, Pakistan, Iraq, Yemen và cuối cùng có thể đưa quân đội về nước, dùng chế độ pháp trị bảo vệ biên giới, chống lại các vụ tấn công khủng bố khác mà không cần phải đưa quân đội đến các nước. Dân biểu John Larson của tiểu bang Connecticut nói Osama bin Laden đã đền tội trước công lý, đền tội với những gia đình mất người thân ngày 11 tháng 9 và đền tội cho mọi quân nhân đã phải hy sinh chỉ vì muốn đưa tên khủng bố này ra công lý.

TẠI NEW YORK

Tin tức Osama bin Laden đã bị tiêu diệt đã tạo nên sự xúc động, vui mừng, ngạc nhiên tại khu Trung tâm Thương mại Thế giới. Hàng ngàn du khách và người New York đã tập trung tại nơi bị tấn công trong ngày 11 tháng 9 để ăn mừng tin tức tiêu diệt được Bin Laden. Ông Mike Carden là người Tân Tây Lan nói ông ta cảm thấy mừng, nhưng cũng cảm thấy buồn, không thể diễn tả cảm xúc đang đứng tại nơi hiện giờ gọi là Ground Zero. Ông Grishby Webster nói ông cảm thấy như được giải phóng, trút bỏ một gánh nặng. Ðây là một sự thành công lớn của quốc gia Hoa Kỳ.

Bà Mary Kimbrough Ashcraft nói bà nghĩ không bao giờ bắt được Bin Laden, đây là điều ngạc nhiên, cảm thấy như được giải thoát. Tại khu vực còn đang xây cất, đám đông vẫy quốc kỳ, chụp hình, nhiều người giơ cao lon beer để ăn mừng. Bà Emma Hao nói bà ta vội chạy tới khu Ground Zero khi nghe tin, bà rất mừng, rất thích thú khi nghe tin. Một người nói đây là điều tuyệt diệu, người Hoa Kỳ đã đoàn kết trở lại.

Ðây là lần đầu tiên ông Lamont Smith quay trở lại khu Ground Zero nói rằng đêm nay ông không còn cảm thấy nơi này là khu Ground Zero nữa mà đây là khu Trung tâm Thương mại Thế giới. Ðây là một chiến thắng cho tất cả người Hoa Kỳ, chiến thắng của tất cả mọi người trên thế giới. Ðang có hàng ngàn người ở đây, đang có hàng ngàn người tập trung ở Hoa Thịnh Ðốn và nhiều nơi trên thế giới, cho nên đêm hôm nay có thể nói là đêm tuyệt vời. Vụ tấn công ngày 11 tháng 9 năm 2001 đã làm 2 toà nhà chọc trời tại khu Trung tâm Thương mại Thế giới sụp đổ, làm trên 2700 người chết.

TIMES SQUARE UPDATE

Sáng nay người dân New York đã đổ tới công trường Times để ăn mừng tin tức đã giết được Osama bin Laden ở Pakistan. Tổng thống Obama loan báo Bin Laden đã chết trong một trận chiến với lực lượng Hoa Kỳ ở Pakistan , kết thúc 10 năm truy lùng kẻ chủ mưu vụ tấn công ngày 11 tháng 9. Ông Shawn Lukaszewicz nói ăn mừng một người chết trông giống như điên rồ, nhưng Hoa Kỳ đã bị chết quá nhiều người và đây là lúc có thể ăn mừng sự thành công.

Bà Diana Diponio nói cuối cùng công lý đã được đáp ứng, thời gian 10 năm quá dài, đáng lẽ phải diễn ra sớm hơn, nhưng đây là một điều ngạc nhiên, một thiên hùng ca và lịch sử đang ở trước mắt. Ðám đông tập trung đã đốt nến, nhiều người đốt hình bin Laden, nhiều người la to USA , USA . Một người ở Queens nói ngày hôm nay ông ta rất tự hào được làm người Hoa Kỳ, ông ta rất mừng vì không biết bao nhiêu gia đình, quân nhân đã phải hy sinh.

Các buổi lễ mừng cũng đang diễn ra ở khu Ground Zero, là nơi vụ tấn công 911 diễn ra tại Trung tâm Thương mại Quốc tế. Một giới chức Hoa Kỳ cho biết Bin Laden cùng 3 người đàn ông, trong đó có một người con trai của Bin Laden đã bị chết trong trận chiến. Một phụ nữ đã bị một dân quân dùng làm lá chắn sống cũng đã phải tử nạn. Cuộc hành quân diễn ra trong vòng 40 phút, một chiếc trực thăng bị rơi vì lý do kỷ thuật, nhưng mọi người trên phi cơ đều được cứu thoát an toàn. Giám đốc CIA Leon Panetta đã đích thân theo dõi cuộc hành quân tiêu diệt Bin Laden.

BÁO CHÍ KHẮP THẾ GIỚI

Báo chí khắp nơi trên thế giới trong ngày hôm nay đều đưa lên trang đầu tin tức Osama bin Laden đã bị giết chết trong một trận chiến với quân đội Hoa Kỳ ở Pakistan . Sau khi Tổng thống Barack Obama thông báo kết thúc cuộc truy lùng Osama bin Laden trong 10 năm, báo chí và độc giả trên thế giới đều cùng lên tiếng bày tỏ ý kiến của họ. Bin Laden đã bị tiêu diệt trong một cuộc hành quân có trực thăng yểm trợ trong đêm Chủ Nhật, tại một nơi chỉ nằm cách thủ đô Islamabad chưa đầy 2 giờ lái xe; điều này đang trở thành áp lực buộc chính phủ Pakistan phải giải thích tại sao Osama bin Laden có thể trốn tránh tại một nơi nằm gần thủ đô như vậy. Giới chức cho biết Bin Laden đã bị giết trong một toà lâu đài kiên cố nằm gần một học viện quân sự tại thị trấn Abbotabad. Ấn Ðộ đã nhanh chóng đưa ra lời bình luận, nói rằng từ lâu Ấn Ðộ đã quan tâm tới việc nhiều tổ chức khủng bố đã dùng Pakistan để đặt căn cứ.

PHẢN ỨNG CỦA THẾ GIỚI

Thủ tướng Anh David Cameron đã lập tức lên tiếng sau khi Tổng thống Obama thông báo người lãnh đạo al Qaeda đã bị tiêu diệt, nói rằng tin tức này được cả nước Anh hoan nghênh, nhưng dĩ nhiên đây không phải là lúc chấm dứt đe doạ khủng bố, mà là lúc cần gia tăng đề cao cảnh giác trong thời gian tới. Osama bin Laden là kẻ phải chịu trách nhiệm đối với hàng ngàn người vô tội bị chết trên khắp thế giới, gồm có phụ nữ và trẻ em, không phân biệt chủng tộc và tôn giáo.

Ông ta muốn chúc mừng lực lượng (biệt hải, biệt kích) Hoa Kỳ đã thực hiện cuộc hành quân can đảm, ông cũng muốn cảm ơn Tổng thống Obama đã chỉ thị thực hiện cuộc hành quân, và ông nghĩ rằng đây là giây phút cần phải cảm ơn những người đã làm việc ngày đêm nhưng không ai biết tới để bảo vệ an ninh cho mọi nguời trước đe doạ của khủng bố; và trên hết cũng cần phải tưởng nhớ đến nạn nhân của chủ nghiã cực đoan độc hại mà Osama bin Laden là kẻ trách nhiệm. Không thể nào phục hồi lại tính mạng của người thân của những gia đình đã bị chết vì chủ nghiã khủng bố, nhưng ít nhất hiện giờ kẻ chịu trách nhiệm gây ra đã không còn nữa.

IRAQ

Dân chúng Iraq đã bày tỏ vui mừng trước tin kẻ thành lập và lãnh đạo al Qaeda đã bị tiêu diệt. Al Qaeda đã hoạt động tích cực ở Iraq trong nhiều năm qua, chúng đã thực hiện nhiều vụ đánh bom tự sát và các vụ tấn công lớn ở thủ đô và nhiều thành phố trong nước. Ông Abdul Zahra Muttar là một kỷ sư sống ở Karrada nói nếu đây là một tin chính xác, sẽ tạo phản ứng của người Iraq và người Hồi giáo vì al Qaeda đã làm ô nhục Hồi giáo.


Hồi giáo là một tôn giáo hoà bình, nhân đạo, thương yêu nhưng những phong trào cực đoan trong đó có al Qaeda do Osama bin Laden lãnh đạo đã làm cho không biết bao nhiêu người Hồi giáo bị chết, tạo nên xung đột giáo phái và chia rẽ ở Iraq .

Việc quân đội Hoa Kỳ thu được xác của Bin Laden sẽ giúp đánh tan nghi ngờ Bin Laden chưa thật sự chết. Ông Ali Hussein nói ông ta tin tưởng đây là sự thực. Huyền thoại Bin Laden không bao giờ bị bắt đã chấm dứt, Hoa Kỳ đã có thể giết chết hắn. Những quốc gia vô tội đã phải trả giá quá đắt vì tên quái ác này. Bin Laden cũng đã bóp méo hình ảnh của Hồi giáo và người Hồi giáo, những người dân vô tội không liên hệ gì với hắn đã phải trả giá vì việc làm của hắn. Bạo động ở Iraq đã giảm nhiều so với thời kỳ xung đột giáo phái trong năm 2006 và 2007, nhưng al Qaeda và các tổ chức dân quân người Sunni vẫn còn thường xuyên đánh bom ở thủ đô Baghdad và các thành phố trong nước.

A PHÚ HÃN

Tổng thống Hamid Karzai tuyên bố hôm nay là một ngày quan trọng với một biến cố rất quan trọng, mọi người đã nghe qua radio và các đài truyền hình tin tức lực lượng Hoa Kỳ đã tiêu diệt được Osama Bin Laden trong đêm hôm qua, tại thị trấn Abbotabad, nằm gần thủ đô Islamabad. Tổng thống Karzai đã đưa ra lời bình luận vài giờ sau khi Tổng thống Obama loan báo kẻ chủ mưu tấn công Hoa Kỳ ngày 11 tháng 9 năm 2001 đã bị hạ sát. Việc Bin Laden bị tiêu diệt là một biến cố quan trọng.

Tuy nhiên, khó thể biết đây là một bước ngoặc lớn trong trận chiến chống khủng bố hay không và có thể giúp sớm kết thúc chiến tránh chống Taliban ở Afghanistan và Pakistan hay không. Tổng thống Karzai nói thêm rằng Afghanistan đã đau khổ vì chủ nghiã khủng bố trong nhiều năm, cho tới hôm nay người dân Afghanistan vẫn còn phải hy sinh vì nạn khủng bố và Afghanistan còn đang ở trong tình trạng chiến tranh chống khủng bố. Ông ta hy vọng chủ nghiã khủng bố cũng sẽ cáo chung như tính mạng của Osama bin Laden. Taliban đã tuyên bố sẽ bắt đầu mở chiến dịch tấn công mùa xuân từ ngày hôm qua với những đợt đánh bom tự sát nhắm vào người ngoại quốc, lực lượng an ninh và giới chức chính quyền Afghanistan . Các vụ tấn công trong ngày hôm qua ở miền trung và đông nam Afghnistan đã làm ít nhất 11 người chết.

Trong khi đó, những người sùng bái Osama bin Laden đang cầu nguyện tin tức hắn ta bị giết chết không phải là sự thực. Nhưng nhiều người trong thế giới Á Rập coi việc Bin Laden bị tiêu diệt là nhấc bỏ được một gánh nặng quá lớn và phải chịu đựng quá lâu.

Một số người nói rằng người thành lập al Qaeda bị giết chết là một sự trùng hợp thích đáng, hiện giờ người dân Á Rập đang đứng lên đòi dân chủ tự do, lật đổ các chế độ độc tài, không còn ai muốn theo chủ nghiã giáo quyền Hồi giáo.

Nhiều người ở Trung Ðông đã coi Bin Laden là một nhà lãnh đạo Hồi giáo đứng lên chống lại ảnh hưởng Tây Phương. Trên đường phố thủ đô Amman người Jordan đã có phản ứng phức tạp trước tin Bin Laden đã bị giết chết. Ông Ahmad Abu Hassan nói tin tức sáng nay là một tin tức rất đáng ngạc nhiên, Hoa Kỳ đã từng truy lùng Bin Laden trong nhiều năm. Tuy nhiên, ông nghĩ rằng sau khi Bin Laden bị chết, al Qaeda sẽ gia tăng hoạt động để trả thù cho người lãnh đạo.

Một người khác nói ông ta không tin đây là sự thực, chỉ là một màn kịch không hơn, không kém. Ông Marwan Shehadeh là một nhà nghiên cứu nói trong lúc dân chúng trong vùng đang nổi lên tranh đấu một cách hoà bình, các tổ chức Hồi giáo mới sẽ xuất hiện, được thành lập thể hiện ý muốn cuả người dân và sẽ tránh xa chủ trương Thánh chiến, bạo động và khuynh hướng này sẽ làm cho al Qaeda không còn cơ sở hoạt động. Tin Osama bị giết chết là một tin mừng cho người Hồi giáo đang đòi dân chủ, tự do.

NGA

Người Nga đã hoan nghênh tin tức Osama bin Laden đã bị lực lượng đặc biệt của Hoa Kỳ ở Pakistan hạ sát. Phòng báo chí Ðiện Cẩm Linh đã đưa ra một bản tuyên bố nói rằng đây là kết quả của nỗ lực chống chủ nghiã khủng bố trên toàn cầu. Người dân Moscow đã tỏ ra dè dặt trong việc phát biểu ý kiến. Một người nói ông ta nghĩ quân đội Hoa Kỳ đã may mắn giết được Bin Laden, và ông ta cũng không chắc chắn kẻ bị giết có phải là Bin Laden hay không.

Nhưng khi thực tế các vụ tấn công khủng bố tiếp tục xảy ra, thì người khác sẽ lên thay thế Bin Laden. Một phụ nữ nói Bin Laden là một tên khủng bố, bà nghĩ hoạt động khủng bố ở Nga có liên quan với Bin Laden, cho nên Nga cần phải ủng hộ Tổng thống Obama trong cuộc chiến chống khủng bố. Một người khác tỏ ra bi quan, nói rằng Nga đã tiêu diệt nhiều băng đảng khủng bố, nhưng chúng giống như một con rắn, chặt đầu này sẽ mọc lên đầu khác. Nga đang phải đối phó với loạn quân vùng Bắc Caucasus và nói rằng thành phần loạn quân Hồi giáo trong vùng có liên hệ với al Qaeda.

ẤN ĐỘ

Người Ấn Ðộ trong tiểu bang Jammu và Kashmir đã lên án việc giết chết Osama bin Laden, nói rằng Bin Laden là người lãnh đạo Hồi giáo và sẽ không thể tìm được người thay thế. Tại thủ phủ Srinagar của vùng Kashmir , người dân ở đây đã tỏ ra đau đớn khi nghe tin Bin Laden bị giết. Ông Zahoor Ahmed Mallik nói đây là một tin buồn vì Bin Laden là một người tốt của cộng đồng Hồi giáo, của người Hồi giáo. Vùng Kashmir có đa số người Hồi giáo là trung tâm tranh chấp giữa Ấn Ðộ và Pakistan . Hai nước lân bang này đã từng xảy ra chiến tranh 3 lần và đã được Liên hiệp quốc hoà giải.

Hai nước đều tuyên bố chủ quyền vùng đất Kashmir . Ấn Ðộ đã cho rằng Pakistan xúi giục bạo động trong vùng Kashmir, trong lúc Pakistan nói rằng họ chỉ ủng hộ tinh thần cho những người không vũ trang đứng lên tranh đấu chống đàn áp, kỳ thị và đòi độc lập. Ông Waseem Mushtaq là một người Kashmir nói đây là một điều đau đớn, người dân Kashmir đã mất một người lãnh đạo, Bin Laden là một nhà lãnh đạo cộng đồng và tôn giáo. Tuy nhiên, ông Javed Khan cũng là một người điạ phương nói theo tôn giáo và theo pháp luật không có lý do gì phát triển chủ nghiã dân quân trên khắp thế giới, nên việc giết chết Bin Laden là một điều tốt. Chính phủ Pakistan đã chưa lên tiếng trước cuộc hành quân của Hoa Kỳ. Tổng thống Obama tuyên bố đã gọi điện thoại nói chuyện với Tổng thống Asif Ali Zardari, nhưng không cho biết rõ nội dung cuộc nói chuyện. Các chuyên viên nói rằng việc giết chết Osama bin Laden sẽ tạo ảnh hưởng tinh thần rất lớn cho thành phần al Qaeda, nhưng Laden là người không còn giữ vai trò thực sự nào trong tổ chức và al Qaeda cũng đã tản quyền cho các tổ chức điạ phương trong nhiều năm qua, nên ảnh hưởng của việc Bin Laden bị hạ sát sẽ rất giới hạn.

TRUNG CỘNG

Người Trung Quốc đã vui mừng trước tin Bin Laden bị tiêu diệt, nhưng nói rằng các tổ chức khủng bố vẫn còn tồn tại. Nhiều người Trung quốc nói đây là một bước tiến tích cực, nhưng một sinh viên tên là Hùng Nhất Ðộ nói rằng khi nghe tin Bin Laden bị giết anh không lấy làm vui mừng, người lãnh đạo khủng bố đã chết, nhưng không có nghĩa là sẽ không còn khủng bố. Thành công chống khủng bố là chinh phục lòng người. Anh ta nghĩ các nước trong đó có Trung Cộng cần có một hệ thống xã hội rất tốt, phát triển kinh tế thì chủ nghiã khủng bố mới không còn đất sống. Giới chức Hoa Kỳ cho biết thi hài Bin Laden đã được tìm thấy trong một toà nhà trị giá nửa triệu mỹ kim ở thị trấn Abbottabad, chỉ nằm cách thủ đô Islamabad 60 cây số.

Bin Laden đã bị bắn trúng đầu. Ông Từ La Sâm là một người ở Bắc Kinh nói Bin Laden bị giết sẽ có ảnh hưởng nhiều tới người Hoa Kỳ, nhưng cần nhớ rằng dù Bin Laden bị giết cũng còn các tổ chức khủng bố khác. Tuy nhiên, đây là một sự thành công lớn, một tiến bộ lớn, có thể làm nãn lòng các tổ chức khủng bố. Các nhà lãnh đạo trên thế giới đã ca ngợi việc tiêu diệt được Bin Laden, mặc dù nhiều nhà phân tích vẫn còn tỏ ra dè dặt, nói rằng còn quá sớm để kết luận việc tiêu diệt Bin Laden là một bước ngoặc lớn trong cuộc chiến chống khủng bố có quá nhiều tổ chức và nhiều thành phần.

YEMEN

Ở thủ đô Sanaa của Yemen người dân tiếp tục xuống đường đòi Tổng thống Ali Abdullah Saleh từ chức và người biểu tình đã có cảm nghĩ phức tạp trước tin Bin Laden bị lực lượng đặc biệt Hoa Kỳ tại Pakistan tiêu diệt. Ông Lotfi Ebrahim đang theo dõi tin tức bên trong căn lều biểu tình nói Osama bin Laden đáng lẽ phải bị giết chết từ lâu, hắn ta đã làm thiệt hại hình ảnh Hồi giáo. Hắn chết đi là một tin mừng cho Hồi giáo vì Hồi giáo là một tôn giáo hoà bình. Ông Bassam al Bnna nói rằng giết chết Bin Laden sẽ không ảnh hưởng tới al Qaeda.

Ngược lại, có thể làm cho thành phần al Qaeda gia tăng tấn công Hoa Kỳ để trả thù. Bà Om al Braa nói bà ta không quan tâm tới việc giết chết Osama bin Laden. Ðây là chuyện của Hoa Kỳ. Ðiều quan tâm chính của Yemen lúc này là làm sao cách mạng có thể chiến thắng, lật đổ được chính phủ tham nhũng, bất công của Tổng thống Saleh.

LE-BĂNG

Một đạo trưởng Hồi giáo Sunni cực đoan ở Lebanon tuyên bố việc giết chết Bin Laden sẽ đưa tới những vụ tấn công trả thù có tầm vóc như vụ tấn công ngày 11 tháng 9 năm 2001. Ông đạo Sheikh Omar Bakri là người sinh ra ở Syria, đã sống ở Anh trong nhiều năm và bị Anh trục xuất trong năm 2005 đã nói rằng đây là tin buồn của người Hồi giáo, nhưng là niềm vui của Osama là người đã chết vì Chúa Trời và Chúa trời đang chấp nhận sự tử đạo của Osama. Ðối với nhiều người Hồi giáo Sunni, Bin Laden không chỉ là một nhà lãnh đạo Hồi giáo mà còn là một nhà lãnh đạo chống lại sự ngự trị của Tây phương. Ông Bakri nói thêm rằng sự trả thù sẽ giống như vụ tấn công 911, Bin Laden và huynh đệ của Bin Laden sẽ tiếp tục tạo nguy hiểm cho an ninh Hoa Kỳ. Ông Bakri đã bị Anh trục xuất trong năm 2005 vì đã đưa ra những lời tuyên bố ủng hộ al Qaeda sau vụ tấn công hệ thống giao thông Anh vào ngày 7 tháng 7.

AI CẬP

Anh quốc đã chỉ thị các toà đại sứ duyệt xét lại tình trạng bảo vệ an ninh, đề phòng al Qaeda tấn công trả thù sau khi Osama bin Laden bị bắn chết. Ngoại trưởng William Hague nói rằng Osama bin Laden không còn tạo khủng bố, đau thương trên thế giới, nhưng không có nghĩa là đe doạ của al Qaeda không còn nữa, mà ngược lại, nên ông ta yêu cầu các toà đại sứ, lãnh sự Anh trên toàn thế giới trong sáng nay phải lập tức duyệt lại các biện pháp an ninh và tuyệt đối đề cao cảnh giác. Một tổ chức như al Qaeda sẽ muốn chứng tỏ chúng có khả năng trả đũa sau sự thiệt hại.

Ngoại trưởng Hague đã mở cuộc họp báo chung với ông Tổng thư ký Liên đoàn Á Rập Amr Moussa ở thủ đô Cairo của Ai Cập. Ngoại trưởng Hague đã đến Cairo để thảo luận với ông Moussa các vấn đề trong vùng như tình hình ở Libya và Syria cũng như tiến trình chuyển quyền ở Ai Cập. Ông Moussa là người đang muốn ra ứng cử, thay thế Tổng thống Hosni Mubarak, đã nói rằng Liên đoàn Á Rập không bao giờ ủng hộ bạo động chống thường dân, và đã có quan điểm hoàn toàn không chấp nhận chủ nghiã khủng bố. Ông Moussa cũng lên tiếng chúc mừng các phe phái Palestine đã đồng ý thành lập chính phủ liên hiệp, chấm dứt chia rẽ, đây là một bước tiến quan trọng của người Palestine, và đặc biệt là của Fatah và Hamas.

http://www.thegioimoionline.com

søndag 1. mai 2011

Chuyện Người Nghĩa Quân



Chuyện Người Nghĩa Quân.

Rừng thiêng sơn trại không hò trận,
Chỉ thấy tiêu điều những bóng ma.

Tết năm đó tôi về Việt Nam ghé thăm bạn bè. Đến miền Trung, tôi được một người bạn rủ thăm mộ một người bạn khác. Từ một thị trấn miền biển, chúng tôi ra quốc lộ Một, theo hướng bắc, lên một đèo nhỏ, đến đỉnh đèo, thay vì xuống dốc, bạn tôi cho xe chạy vào một đường mòn dọc theo chân núi. Đây là một vùng hoang vắng, cằn cỗi, toàn đá, cây lưa thưa, cao không quá đầu người. Chiếc xe gắn máy cứ nhảy chồm chồm, như con ngựa trở chứng, mấy lần suýt ngã xuống vực. Cuối cùng chúng tôi cũng đến được một nơi, hơi bằng phẳng, có mười mấy ngôi mộ đất, nằm rải rác trên một diện tích khoảng một cái sân lớn. Bạn tôi chỉ một mô đất có miếng gỗ nhỏ ghi chữ Tư bằng hắc ín bạc màu.
- Nó nằm đây!
Chúng tôi lấy nhang, đốt lên, đứng trước mồ bạn, khấn vái mấy câu. Trong giây phút tưởng niệm, tôi như hình dung rõ bạn tôi trong những ngày cùng ngồi chung lớp, chung trường. Bạn tôi vui tươi, khỏe mạnh, yêu đời, lúc nào cũng nói chuyện tếu được, khiến cho dù ai có chuyện buồn cũng phải bật cười... Rồi cảm tưởng như tất cả những người nằm trong các ngôi mộ rải rác chung quanh đều là bạn thân thiết, vong linh họ đang đứng bên cạnh, tò mò nhìn xem chúng tôi làm gì? Ý nghĩ đó khiến tôi thêm ngậm ngùi, thương cảm. Tôi khấn lầm thầm. “Chúng tôi rất hãnh diện có được những người bạn đã chọn một cái chết hào hùng để bảo vệ tự do, bảo vệ đồng bào. Sự hy sinh của các bạn càng thêm ý nghĩa sau khi cộng sản Bắc Việt chiếm đóng Miền Nam. Dân chủ, tự do không còn nữa!” Tôi cũng trấn an người bạn học quá cố của chúng tôi khi nói về cuộc sống ổn định của vợ và các con của bạn “Anh em đồng môn luôn tìm cách an ủi, giúp đỡ chị và các cháu”. Khấn xong, chúng tôi đem nhang cắm lên tất cả các ngôi mộ.
- Chỉ thằng nầy là dân hành chánh, còn mấy cậu nằm chung quanh toàn quân nhân. Nhảy dù với nghĩa quân.
- Có lẽ phải xây một cái khung cho tất cả các ngôi mộ nầy, rồi đổ đất lên mới không bị mồ xiêu mả lạc.
- Lần trước, lên đây, tôi có gặp anh chàng sống một mình trong mái tranh đằng kia, mình có thể nhờ anh ta lo vụ nầy...Chắc không tốn bao nhiêu.
Mới buổi sáng mà nắng đã gay gắt. Tôi đứng nhìn quanh. Một bên là núi cao, một bên là sườn núi thoai thoải, chạy đến một rừng cây xanh có lẽ là điểm nước, thấp thoáng sau hàng cây là quốc lộ Một, mấy chiếc xe đang chạy trên một cây cầu nhỏ, bắc qua một con suối, về mùa hè nên nước cạn, chỉ thấy lấp loáng ánh nắng qua những gộp đá nhỏ. Bạn tôi chỉ tay về hướng bên kia đồi.
- Nhà anh ta dưới tàng cây lớn kia kìa, nếu để ý, quá khỏi tàng cây, có cái gò cao, giống hình người đang ngồi. Bạn thấy chưa? Đó là cái gò mối, nhưng người ta đồn đãi là mộ của một cô gái rất linh thiêng. Bây giờ mình thử đến đó xem sao.
Chúng tôi đi băng qua đồi. Đường rất khó đi nên phải đẩy bộ chiếc xe gắn máy, có khi phải khiêng qua những những tảng đá lớn chắn lối hay những rãnh sâu. Cuối cùng thì chúng tôi cũng đến nơi. Đó là một căn nhà tranh vách ván, nằm dưới một cây mít có tàng lớn che gần hết mái nhà. Sau nhà là một khu vườn vuông vức mỗi cạnh độ vài trăm thước, trồng cây lưu niên làm hàng rào, trong vườn là những luống khoai lang, khoai mì và bắp, góc vườn có một giàn bầu hay bí gì đấy. Nhà vắng tanh. Chúng tôi lên tiếng.
- Có ai trong nhà không?
Một người đàn ông từ sau bếp bước ra.
- Có tôi!
Anh ta khoảng trên bốn mươi, người hơi ốm nhưng rắn rỏi, da sạm nắng, tóc cắt ngắn, đôi mắt chơn chất sáng lên niềm vui của kẻ sống cô độc được có người đến thăm.
- Chào quí anh. Quí anh có chuyện gì mà lên chỗ hẻo lánh nầy?
- Chúng tôi đi thăm mấy cái mộ đằng kia, nhân tiện ghé thăm anh, định nhờ anh chút chuyện.
Anh ta cười, đưa hàm răng vàng khè vì khói thuốc.
- Lúc mấy anh đi lên, tôi đã thấy rồi. Vậy chứ mấy anh có thân nhân, bạn bè gì nằm ở đó?
- Có ông bạn học...Lên thăm, và định xây cho nó cái mộ cho tươm tất, để mộ đất, lâu ngày, gió mưa trôi hết, sau nầy tìm không ra.
- Mời hai anh vô nhà ngồi uống nước.
Chúng tôi bước vào. Đó là một ngôi nhà tranh nhỏ tầm thường. Nhà ba gian, giữa là bàn thờ, có tấm màn che. Bên trái là chiếc giường nhỏ, có lẽ là chỗ ngủ của chủ nhà, bên gối tôi thấy có mấy quyển sách, vì phép lịch sự tôi không nhìn kỹ sách gì nhưng như thế chứng tỏ chủ nhà là người có học và có thú vui đọc sách. Bên phải là một căn buồng đóng cửa. Trước bàn thờ là bàn nước bằng gỗ mộc, cũ kỹ, để một bình tích trong trái dừa khô, giúp cho nước giữ nóng được lâu, mấy cái ly thủy tinh trên một dĩa lớn. Có bốn cái ghế dựa để tiếp khách. Anh kéo ghế mời chúng tôi rồi xuống bếp thổi lửa nấu nước, pha trà. Chúng tôi ngồi nhìn quanh, hỏi vọng xuống bếp.
-Anh sống một mình sao?
Anh ta đi lên nhà trên.
- Tôi sống một mình. Cũng hơn mười năm.
- Không buồn à? Kiếm một bà về ở chung để có người chuyện trò, ốm đau còn nương tựa nhau.
- Tôi có vợ rồi, nhưng vợ mất, tôi ở vậy...thờ vợ.
Tôi pha trò.
- Anh có hiếu với vợ dữ! Cô vợ anh chắc sẽ mỉm cười nơi chín suối khi có được người chồng chung tình như anh.
Anh ta chỉ cười, xuống bếp lấây ấm nước lên, mở nắp bình tích, bỏ trà, chế nước sôi vào.
- Sống một mình cũng quen. Xuống phố thấy xe cộ, người nói, ồn ào, chỉ muốn về nhà cho yên tĩnh.
- Đất vùng nầy cằn cỗi, sao vườn anh tươi tốt vậy?
-Phải xuống suối móc sình lên đắp, mấy đời như thế nên mới trồng trọt được. Mấy anh đi thăm mộ ai ở đằng đó?
- Thăm người bạn, tử trận hồi bảy lăm. Bởi vậy mới định nhờ anh...
Anh ta ngồi lên giường, gác tréo chân, thong thả vấn điếu thuốc lá.
- Thỉnh thoảng tôi có ghé thăm chừng, thắp nhang, dọn cỏ mấy ngôi mộ đó. Mấy anh định xây cho mộ nào?
- Có ông bạn học nằm đó. Cũng định xây luôn cái khung chung quanh tất cả các ngôi mộ rồi đắp thêm đất lên cho mưa lũ khỏi trôi mất. Anh có thể giúp được không?
- Có phải mấy anh định xây mộ cho ông phó hành chánh nằm đó không?
- Sao anh biết?
- Tôi là lính phòng thủ quận hành chánh. Nghĩa quân tụi tôi với ông phó thân lắm. Đúng ra thì ông phó không có nhiệm vụ tác chiến, thiếu tá quận trưởng bảo ông đưa gia đình về Sài gòn, mục đích để khỏi phải đánh nhau, nhưng ông phó chỉ gửi vợ con đi còn ông ta thì ở lại. Ôâng phó bảo đã tốt nghiệp sĩ quan Thủ Đức mà lại trốn chui trốn nhủi thì nhục lắm. Mời mấy anh dùng trà.
Vẻ dè dặt không còn trong cách đối xử của anh ta.
- Các anh yên tâm. Nếu các anh muốn xây thêm cái “khuỷnh” cho tất cả các ngôi mộ thì tôi cũng xin góp chút công. Tôi chỉ tính vật liệu thôi, không tính tiền công. Bây giờ tôi đề nghị thế nầy. Các anh ở lại đây nghỉ trưa, chúng ta sẽ có thì giờ bàn lại kỷ hơn chuyện mồ mả. Tôi xin mời các anh một bữa trưa. Chỉ kẹt là không có rựợu, chớ còn mồi thì lúc nào cũng sẵn sàng. Bắt con gà rồi quơ bậy mớ rau thơm là có ngay một nồi cháo. Hai anh cứ ngồi chơi, đợi tôi. Hay là ra sau hè, có gió, mát hơn ở trong nhà.
- Tụi tôi đâu biết nhậu, có cháo gà mà húp cũng đủ khoái rồi.
Hai đứa tôi ra sau hè, tôi nằm đong đưa trên võng, người bạn ngồi trên cái ghế dài, tựa vào vách nhà. Gió biển thổi lên mát rượi, mấy con chim sâu hót trong bụi rậm, tiếng gió rì rào trong cảnh vắng vẻ, tĩnh mịch... Đúng là cõi thần tiên nơi góc núi. Hai đứa tôi chuyện trò linh tinh một lúc, độ hơn nửa giờ thì anh ta bưng nồi cháo ra, đặt trên một cái bàn nhỏ, thêm mớ chén, đũa, vậy là chúng tôi vừa sì sụp vừa chuyện trò.
- Bây giờ anh kể vụ bảy lăm, ở đây, xảy ra những chuyện gì? Tụi tôi chỉ nghe mang máng có đánh nhau dưới cầu kia, anh có tham dự không?
- Có chứ! Khi có vụ di tản từ Cao Nguyên xuống thì ở quận, tụi tôi được lịnh ứng chiến. Ông phó hành chánh, tức bạn của hai anh, dẫn trung đội nghĩa quân tụi tôi lên chốt trên kia. Tụi tôi đóng ở đó được mấy ngày thì có một đại đội dù đến tăng cường. Ông phó phối hợp với bên dù cho gài mìn dưới cầu đằng kia, chờ tụi hắn đến thì giật sập cầu và chận đánh. Một toán nằm dọc bờ suối, phục ở đó, chờ địch. Tôi và một anh nhảy dù lo việc giật mìn. Nhiệm vụ tôi hễ bấm xong mìn thì lên chỗ gò kia nằm, theo dõi và gọi máy báo cáo khi thấy địch xung phong lên núi. Thế rồi, địch xuất hiện, chạy một dọc cả chục chiếc xe lớn chở đầy bộ đội. Tôi bấm mìn giật sập cầu, mấy anh nhảy dù thụt M72, cháy mấy chiếc xe đi đầu, rồi xả súng như mưa. Từ ngày tôi đi nghĩa quân, thỉnh thoảng có hành quân lùng sục du kích, nhưng việt cộng chỉ bắn mấy phát rồi bỏ chạy, chứ chưa thực sự đụng độ bao giờ. Đến lúc đó tôi mới biết thế nào là đánh nhau. Ôi thôi! Súng nổ khắp nơi, rầm trời, rầm đất. Tôi bò lên chỗ gò mối nằm dòm chừng để báo cáo tình hình. Đến chiều thì xe tăng tụi nó đến. Đại bác của xe tăng thụt phe ta chạy tứ tán, phải núp sau mấy tảng đá, hi vọng tụi nó xung phong theo bờ suối thì nhào ra. Vậy mà chúng chỉ bắn cầm chừng, đến tối, chúng vào giở nhà dân bắt cầu, suốt đêm, sáng hôm sau chúng đi mất tiêu. Coi bộ chúng không thiết đánh nhau, chỉ lo chạy vô phía Nam mà thôi. Sáng đó tụi tôi cũng thu dọn chiến trường, chôn mấy người chết, băng bó người bị thương rồi cũng di chuyển theo đường núi về hướng Nam. Đến tháng Năm thì tan hàng, ai về nhà nấy. Tôi về trình diện chính quyền cộng sản, đi học tập, nghĩa là đi nghe chửi, lao động sản xuất rồi được về nhà. Tôi về đây phụng dưỡng ông bà già. Được năm năm hai ông bà qua đời, tôi vẫn ở đây lo hương khói, chăm nom mồ mả cha mẹ, vợ con cho đến bây giờ.
Ăn xong chúng tôi phụ nhau dọn dẹp chén đũa. Anh đem bình trà và ly ra.
- Trưa nào tôi cũng ra đây làm một giấc. Gió mát lắm!
Tôi nhìn lên đồi, thấy cái gò mối giống hình người ngồi xây lưng về phía chúng tôi.
- Tôi có nghe kể về chuyện cô gái chết nhưng linh thiêng lắm. Anh biết chuyện đó không?
- Chuyện linh thiêng thì tôi không tin, vì đôi khi chỉ là sự trùng hợp tình cờ. Nhưng chuyện về cô gái đó thì tôi biết rõ. Vì nó xảy ra cùng lúc với vụ đụng độ mà tôi vừa kể cho mấy anh nghe đó.
- Anh có thể kể vắn tắt cho tụi nầy nghe được không?
- Chuyện chẳng có gì lạ lùng cả. Lúc đụng độ thì cái gò mối chưa cao và to như vậy...
Tôi đoán chừng.
- Sau đó cái gò mới nổi lên giống hình cô gái ngồi nên người ta thêu dệt nên một chuyện linh thiêng, phải không?
- Cũng gần như thế. Trong toán nghĩa quân, có một anh chàng là chồng của cô gái ở nhà nầy, nên ông phó giao cho hai vợ chồng cái chốt đằng kia, canh chừng địch. Coi như vừa làm việc nhà vừa làm việc nước. Hai người mới cưới nhau được có nửa năm.
Anh ta trầm ngâm.
- Cô ta có bầu được ba bốn tháng. Lúc đụng độ, cô ta không ở trên chốt mà ở nhà, ở đây. Cô với cha mẹ nấp dưới hầm nên vẫn bình yên. Sáng hôm sau, sau vụ đụng độ, cả đơn vị, dù và nghĩa quân theo đường núi vào Nam. Anh chàng nghĩa quân có hẹn với vợ là sẽ quay lại. Nếu tình hình khó khăn, nguy hiểm thì anh ta sẽ về ban đêm, điểm hẹn là cái gò đó. Thế nên, khi thành phố bị địch chiếm, làng xã bị kiểm soát, cô ta không hi vọng gặp chồng ban ngày nên buổi tối cô ta thường mang chiếc võng, mùng mền ra ngoài chốt kia ngủ để chờ chồng. Thường thì cô ngủ lại ở đó đến gần trưa mới vô. Cha mẹ thấy cô mang bầu, thương con, cứ để cho cô ngủ, khi nào thức dậy thì vô nhà. Bữa đó đến chiều, không thấy cô vào, bà mẹ mới ra đánh thức con. Không ngờ ra đến nơi thì chỗ con gái nằm, mối đã đùn lên ngập xác cô, như một nấm mộ. Hai ông bà chưa biết tính sao thì hôm sau, mối phủ cao lên nữa, đành để vậy. Hôm trước đó, cô gái đã than là trong người khó ở, bị sốt, không chịu ăn uống. Cha mẹ cản ngăn nhưng cô vẫn lên chốt ngủ chờ chồng. Có lẽ cô bị trúng gió hay trở bịnh bất ngờ, không ai cứu giúp nên phải chết, vừa lúc mối đùn gò ngập luôn xác của cô.
- Nhưng nghe nói cô linh thiêng lắm, anh có biết tại sao không?
- Số là một năm sau đó, có chuyện xảy ra dưới quốc lộ, chỗ đường mòn mà mấy anh dẫn xe vô lúc nãy. Chuyện như thế nầy. Một buổi tối, trời mưa to, có chiếc xe khách chạy lên đèo. Vì mưa quá lớn không thấy đường sá gì cả, anh tài xế phải lái rất cẩn thận. Lúc xe vừa định quẹo cua, đổ đèo thì thấy một chị đàn bà, bụng mang bầu, đi băng qua đường. Anh tài xế hoảng kinh, vội thắng gấp rồi thò đầu ra cửa xe chửi thề chị đàn bà là đui, là ngu. Chị ta không nói năng gì cả, cứ lẳng lặng đi qua rồi khuất trong mưa. Chửi xong anh ta cho xe chạy. Nhưnh chưa kịp sang số thì thấy một chiếc xe tải chết máy, nằm lù lù một đống, không đèn đóm, không dấu hiệu gì cả. Nếu không vì chị đàn bà băng qua đường mà phải thắng gấp, anh ta đã cho xe húc vào đít chiếc xe tải chết máy nằm đó rồi, chắc chắn là xe phải rớt xuống đèo. Thật hú vía! Anh tài xế xuống xe, cứ hướng chị đàn bà đã đi khuất mà vái lạy rối rít. Không hiểu nghe ai kể mà anh tài xế, ít lâu sau, ra kêu người nhờ xây cái miếu chỗ khúc quanh suýt xảy ra tai nạn. Không may cho anh ta, mới đổ gạch xuống đó thì gặp mấy ông công an xã đi ngang. Họ dừng lại hỏi lý do xây miếu, hỏi giấy phép. Anh tài xế kể lại chuyện xảy ra hôm trước, nhưng chẳng ai tin. Vụ xây miếu bị ngưng. Mấy ông công an kéo nhau lên chỗ gò mối, ông trưởng công an xã rút súng bắn vào cái mộ để thị uy “Chết là hết. Không có ma quỉ, thần thánh gì cả. Cái mộ nầy sẽ bị san bằng nay mai” Vì mấy ông đó đi nhậu về, say quá nên khi xuống đồi, xe bị lọt hố, ông trưởng công an xã bị gãy tay. Thế là người ta đồn rầm lên là ông ta bị “Cô” vật.
- Tôi có đọc một truyện ngắn tương tự. Có lẽ người ta dựa theo đó, cùng với lòng thương cảm cô ta mà thần thánh hóa câu chuyện để người đời truyền tụng.
Anh ta như không để ý lời tôi, kể tiếp.
- Ít lâu sau, anh tài xế được nhắn ra, cho phép tiếp tục xây cái miếu, nhưng không ai dám giúp vì sợ bị bắt. Vừa may gặp tôi, tôi thầu luôn. Xây xong miếu, tôi vào chùa, xin thầy trụ trì viết cho một bài vị bằng chữ nho. Phần trên để mấy chữ thật lớn Anh Hùng, Liệt Nữ. Dưới đó là tên cô gái và tên mấy anh lính chết trận. Tôi đem đến thợ đá nhờ chạm cho một bia nhỏ để thờ trong miếu. Thành ra, ngày rằm, mồng một, xe cộ ngang qua đấy thường dâng lễ vật, khấn vái, xin “Cô”â phù hộ đi đường bình an.
- Bộ anh nhớ hết tên mọi người chết trên đó sao?
- Nghĩa quân là đồng đội, cùng đơn vị bao nhiêu năm. Với các anh bên nhảy dù, sống với nhau hàng tuần lễ, chỉ cần nghe tiếng nói tôi cũng biết là ai, tên gì. Vả lại phải nhớ tên mấy người đã chết, để sau nầy thân nhân đi tìm mà chỉ cho họ.
Thấy trời đã về chiều, tôi bàn đến chuyện xây mả, anh ta đề nghị.
- Nên xây từ từ, không cho chính quyền biết, hết tiền tôi sẽ ghé nhà quí anh lấy thêm.
- Anh đừng lo, tôi là Việt kiều, anh cứ tính công vào cho sòng phẳng. Chẳng bao nhiêu mà ngại. Tôi để tiền lại, anh cứ ghé bạn tôi mà lấy.
Tôi nhờ anh ta đưa chúng tôi ra thăm gò mối là mộ của cô gái. Trông không khác bất cứ gò mối nào ở trong rừng, nhưng rất to, kích thước cũng cỡ một ngôi nhà nhỏ. Đứng gần thì không hình dung được, nhưng nếu lùi ra xa, đi vòng phía bên kia, sẽ thấy giống hình một người đàn bà với mái tóc dài, ngực lớn, ngồi xây mặt vô núi. Có một cái nấm nhỏ hơn, giống đứa bé ngồi tựa vào lòng mẹ. Tôi hỏi.
- Trông giống Hòn Vọng Phu, nhưng sao Hòn Vọng Phu nầy lại xây mặt vô núi?
Anh ta có vẻ đăm chiêu.
- Hai mẹ con chờ người trong núi ra.
Buổi chiều âm u, cảnh vật im lìm, tôi cảm thấy rờn rợn, tưởng chừng cái nấm mộ vĩ đại giống hình người kia cũng có linh hồn, có cảm giác và đang lắng nghe chúng tôi chuyện trò. Tôi nói.
- Đáng lẽ phải đem nhang ra đây.
- Vô nhà cúng cũng được. Trong đó có thờ cô ta.
Khi vào nhà, chúng tôi xin được thắp nén nhang, lễ trước bàn thờ tổ tiên, thân nhân của chủ nhà. Anh ta vén tấm màn che bàn thờ lên và lấy nhang, quẹt diêm đốt, trao cho chúng tôi. Tôi thấy trên bàn thờ có để hình hai người lớn tuổi, có lẽ là cha mẹ anh ta. Phía trước là hình một cô gái, diện mạo bình thường, hơi mập, mặt tròn, nụ cười hiền lành, chất phác. Cạnh hình cô ta là hình một người thanh niên.
- Có phải hình thờ bên cạnh là chồng cô ta không?
-Đúng rồi! Vợ chồng phải thờ bên nhau cho có đôi.
Tôi nhìn hình người đàn ông, thấy ngờ ngợ như gặp ở đâu? Nghĩ mãi một lúc, quay nhìn anh ta, hóa ra là hình của chính anh.
-Ủa, anh chưa chết mà sao lại thờ, hay là hình người khác?
- Hình của tôi đó! Cô ta là vợ tôi. Khi cô ấy mất, tôi về đây phụng dưỡng cha mẹ vợ.
- Nhưng sao anh lại thờ chính mình?
Anh cười buồn, đôi mắt xa xăm.
- Khi học tập cải tạo, cán bộ bảo rằng nước Việt Nam Cộng Hòa không còn nữa. Tối đó, tôi nằm khóc suốt một đêm. Tôi biết, thế là hết. Đất nước tôi, quê hương, bản quán của tôi đã bị người ta chiếm mất rồi! Cán bộ nói rõ là chúng tôi đáng tội chết, chúng tôi không còn là người dân nước Việt Nam nữa. Chúng tôi sẽ bị kiểm soát, theo dõi như những người tù.
Bạn bè, đồng đội, đứa nào cũng buồn, không muốn gặp mặt nhau! Tôi như người lính duy nhất còn sống sót, lang thang giữa một vùng quen thuộc nhưng không còn nơi để trở về. Cảm tưởng rõ rệt nhất là khi tôi đứng trước quận hành chánh nhìn vào. Quận đường vẫn nguyên vẹn, vọng gác trước cổng, nơi tôi thường ngồi gác vẫn còn đó, nhưng tôi không còn quyền yêu thương nơi đó nữa. Tôi đã bị xua đuổi khỏi quê hương tôi.
Tôi sống một mình ở đây nhưng lại cảm thấy được gần gũi với bao người thân yêu chung quanh. Thỉnh thoảng tôi ra ngồi tâm sự với vợ con tôi ở gò mả ngoài kia. Khi thì tôi qua bên kia đồi, cạnh các ngôi mộ, chuyện trò với đồng đội nằm dưới đó. Tôi nghe được, hiểu được những gì các bạn nói với tôi. Tôi nghe cả tiếng cười đùa của họ, nghe cả tiếng lách cách của súng đạn va chạm nhau, ngửi được cái mùi lính, mùi quen thuộc của mồ hôi thấm vào áo trận. Tôi ngồi đó để cảm thấy được an toàn đồng đội như những lúc hành quân, những ngày đóng chốt cũng như khi đụng độ với giặc.
Tôi ngồi đó để tưởng nhớ nước Việt Nam Cộng Hòa thân yêu của tôi.
Tôi để hình tôi trên bàn thờ là coi như mình đã chết theo với nước Việt Nam Cộng Hòa của tôi. Tôi chỉ sống lây lất, lo nhang khói cho đồng đội, cho cha mẹï, vợ con. Khi nào thực sự nhắm mắt thì tôi đã có sẵn cái huyệt mộ, gần vợ con tôi, ngoài kia.

Phạm Thành Châu.

Cần Thơ Treo Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ



30/4/1975, ngày quốc hận ấy Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ của người Việt quốc gia đã bị hạ xuống bởi những người Cộng Sản khát máu, vô nhân, từ ngày vắng bóng Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trên quê hương miền Nam Việt Nam thì ngày đó không còn tự do. Trong ngày Quốc Hận 30/04 thứ 36 năm nay, cờ Vàng Ba Sọc Đỏ lại tung bay ở miền Tây do thanh niên sinh viên Cần Thơ treo lên ở thành phố Cần Thơ để nhớ lại những ngày sống trong không khí thanh bình của tự do của đời người.

Từ ngày có lá cờ Đỏ Sao Vàng trên quê hương Việt Nam, là ngày mà người dân bắt đầu cuộc sống trong không khí đầy ngột ngạt, khó thở, thanh niên sinh viên Cần Thơ đâu có muốn hít thở không khí độc tài ngột ngạt ấy. Hôm nay những người Thanh Niên Sinh Viên Cần Thơ phải đi tìm không khí tự do ngày nào.

Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ biểu tượng của tự do bay trên đường phố Cần Thơ sau 36 năm vắng bóng. Chắc đồng bào Cần Thơ tim đập mạnh hồi hộp khi thấy bóng dáng biểu tượng này đừng ngạc nhiên sẽ có ngày cờ này tung bay trước mọi nhà, trên đường phố, lúc ấy tràn đầy không khí tự do để hít thở.

Ngày này, 36 năm về trước cờ Vàng Ba Sọc Đỏ bị hạ xuống, giờ đây đang sừng sững trở về phất phới trên đường phố thơ mộng Cần Thơ. Thanh niên sinh viên Cần Thơ chỉ mong sao dân tộc Việt Nam được tự do và hạnh phúc. Tự do và hạnh phúc đích thực có được khi chế độ độc tài không còn ngư trị trên quê hương Việt Nam mộng ước của tuổi trẻ bao giờ cũng ước mơ cho tương lai của dân tộc đi lên, mộng ước của người thanh niên sinh viên đến trường để mở rộng kiến thức, để có tầm nhìn ra xa thế giới văn minh không thể cúi đầu sống trong ao tù của nô lệ độc tài mãi mãi được.

Đêm nay cờ Vàng Ba Sọc Đỏ tung bay trên đường phố Cần Thơ là một biểu tượng tự do đang đến với đồng bào Cần Thơ, đang đến với người Việt. Xin các bạn thanh niên sinh viên, xin mọi mọi người hãy đón nhận nó như một biểu tượng tự do chứ không phải của một kẻ thù như sự tuyên truyền thiếu lương thiện.

http://thanhniensinhviencantho.tuoitreyeunuoc.com