onsdag 28. oktober 2015

Ðừng Tưởng ( Thơ )


Đừng tưởng cứ núi là cao.. Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu.. Cứ trên là sáng cứ tu là hiền
Đừng tưởng cứ đẹp là tiên.. Cứ nhiều là được cứ tiền là xong
Đừng tưởng không nói là câm.. Không nghe là điếc không trông là mù.
Đừng tưởng cứ trọc là sư.. Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang.. Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây
Đừng tưởng cứ uống là say.. Cứ chân là bước cứ tay là sờ
Đừng tưởng cứ đợi là chờ.. Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần.
Đừng tưởng cứ mới là tân.. Cứ hứa là chắc cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh.. Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to
Đừng tưởng cứ quyết là nên.. Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Đừng tưởng cứ lớn là khôn... Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng.
Đừng tưởng giàu hết cô đơn.. Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo
Đừng tưởng cứ gió là mưa.. Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè
Đừng tưởng cứ hạ là ve.. Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn…
Đừng tưởng thu lá sẽ tuôn.. Bao nhiêu khao khát con đường tình yêu.
Đừng tưởng cứ thích là yêu.. Nhiều khi nhầm tưởng bao điều chẳng hay
Đừng tưởng vua là anh minh.. Nhiều thằng khốn nạn, dân tình lầm than.
Đừng tưởng đời mãi êm đềm.. Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân.
Đừng tưởng cười nói ân cần.. Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương.
Đừng tưởng trong lưỡi có đường.. Nói lời ngon ngọt mười phương chết người
Đừng tưởng cứ chọc là cười.. Nhiều khi nói móc biết cười làm sao
Đừng tưởng khó nhọc gian lao.. Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng tưởng cứ giỏi là hay.. Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần.
Đừng tưởng nắng gió êm đềm.. Là đời tươi sáng hóa ra đường cùng
Đừng tưởng góp sức là chung.. Chỉ là lợi dụng lòng tin của người
Đừng tưởng cứ tiến là lên.. Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm
Đừng tưởng rằm sẽ có trăng.. Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu-
Đừng tưởng cứ khóc là sầu.. Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng
Đừng tưởng cứ nghèo là hèn.. Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong.
Đừng tưởng quan chức là rồng
Đừng tưởng dân chúng là không biết gì.
Tác giả: Nhà thơ Bùi Giáng.

mandag 26. oktober 2015

Cảnh Giác Cà Phê: Trung Nguyên


Cách đây ít lâu, tôi tình cờ đọc được một nghiên cứu thị trường, trong đó thể hiện rằng người Việt Nam rất tự hào là có một ly cà phê "đậm, đắng, đặc quẹo mà người nước ngoài không uống được". 
Thế nhưng, họ không biết rằng niềm tự hào của họ được xây từ những điều dối trá. 

Để mở đầu, tôi có thể nói sơ lược như sau: về nguyên thuỷ thì ly cà phê thường được uống nóng. Rồi dân ta, đặc biệt dân Nam, với thói quen thưởng thức dễ dãi của mình, chuyển qua uống đá . Từ đây, loại cà phê nguyên chất không còn được ưa chuộng nữa: trong nước đá, nó loãng ra và không đủ đắng, còn mùi hương thì bị ức chế bởi nhiệt độ thấp. 


Và thế là các nhà sản xuất tìm đủ mọi cách để tăng đắng và tăng mùi hương. 
Nhưng cuối cùng, Trung Nguyên đã trở thành nhà phát minh vĩ đại nhất trong lịch sử chế biến cà phê Việt Nam, với việc cho thuốc ký ninh vào cà phê với liều lượng cao. Một biện pháp hết sức rẻ tiền và hiệu quả.

Song song đó, Trung Nguyên đã tiên phong trên con đường trộn hương nhân tạo nồng độ cao vào cà phê để tăng hương. Xét về mặt sức khoẻ, điều này cũng không hại lắm, nếu như không có mặt của một chất cầm hương, đó là gelatin. Vốn dĩ gelatin được sản xuất từ da và xương trâu - bò, và đủ tiêu chuẩn làm thực phẩm thì rất đắt, nên Trung Nguyen đã sử dụng gelatin Trung Quốc làm nền cầm hương. Thứ này thì hiển nhiên là không dùng được cho thực phẩm, vì nó chứa rất nhiều preservatives.

Thế nhưng, những điều đó của riêng Trung Nguyên thì không có gì đáng nói. Điều đáng nói là khi ly cà phê Trung Nguyên được coi là tiêu chuẩn, thì tất cả các cơ sở sản xuất cà phê khác đều noi theo tấm gương sáng này, nếu không thì không bán được. 

Và như thế, không ngoa khi nói rằng, Trung Nguyên đã đẩy ly cà phê Việt vào một ngõ cụt dối trá.

P/S: Nếu bạn không tin, cứ dùng phin pha một ly cà phê Trung Nguyên bằng nước lạnh, rồi nếm thử cà phê nước ấy xem có vị gì ?!.

Ký ninh từ lâu đã được sử dụng làm tác nhân gây đắng trong thực phẩm, và với hàm lượng nhỏ thì nói chung là an toàn. Tuy nhiên, lượng ký ninh được sử dụng trong cà phê TN nói riêng và TẤT CẢ CƠ SỞ cà phê ở Việt Nam nói chung là ở mức khoảng 0,06~0,08 g/kg thành phẩm, tức khoảng 0,0015g~ 0,002g cho mỗi phin.

Ở mức này, thì việc uống cà phê lâu dài sẽ dẫn tới triệu chứng cinchonism, tức ngộ độ ký ninh, bao gồm dị ứng trên da, ù tai, chóng mặt, giảm chức năng nghe và nhiều triệu chứng mang tính cơ hội khác.
Còn chuyện bạn hỏi về "tại sao không có ai lên tiếng" - well, Chi cục Y tế dự phòng Đaklak biết rõ mọi chuyện n ày - nhưng ở Việt Nam nói chung trong mọi vấn đề đều rất khó lên tiếng, và luôn luôn có một kênh nào đó để "bịt". Cho nên, điều nhỏ nhất mà tôi nghĩ có thể làm được là tự mình không uống cà phê, và khuyến khích những người mình biết không uống cà phê. 

Tôi chỉ nói những gì tôi chắc chắn hiểu rõ. Tôi không có ý vơ đũa cả nắm. Và cũng hy vọng các bạn không nghĩ thế .

Nhưng về sự giả dối trong ly cà phê Việt Nam, có lẽ các bạn cần hiểu rõ hơn một chút.

So với cách uống cà phê ở phương Tây, thì ly cà phê Việt được uống theo kiểu dễ dãi: cứ mỗi phin cà phê pha ra khoảng 40 ml, được đổ vào một ly nước đá khoảng 180 ml. 

Và chính nước đá mới là nguồn gốc của mọi tai hoạ.

Một ly cà phê nguyên chất không đủ đắng để có thể cảm nhận được vị đắng trong chừng ấy nước đá. Nhiệt độ thấp sẽ ức chế sự bay hơi của hương cà phê tự nhiên. Và cảm quan nó không đủ độ sánh để không bị tan loãng ra trong chừng ấy nước đá.

Cho nên, trước Trung Nguyên từ lâu, thì cách hoàn thiện một ly cà phê đá đã bao gồm 3 việc: tăng đắng cho cà phê, tăng mùi hương cho cà phê, và tăng độ sánh cho cà phê. 

Cách chế biến truyền thống như sau:Để tăng đắng, người ta thường dùng hạt cau rang.

Để tăng mùi, người ta thường dùng nước mắm nhĩ.
Còn để tăng độ sánh, người ta dùng đường nấu thành caramel.

Trung Nguyên chỉ là nhà sản xuất đưa ra những giải pháp hiệu quả nhất, và biến nó thành chuẩn mực "cà phê ngon" mà thôi.
Điều đáng nói nhất là khi nó đã thành chuẩn mực, thì sự giả dối nghiễm nhiên lộng giả thành chân.

Về phía các cơ sở sản xuất, thì họ nghĩ - khi những chỉ tiêu chất lượng quan trọng bậc nhất của cà phê - độ đắng, mùi hương, độ sánh - đều là hàng giả, thì việc gì họ phải dùng cà phê thật làm gì ?!.

Về phía người uống, khi đã quen với thuốc ký ninh và đường caramel, họ mất khả năng thưởng thức cà phê ngon thực sự. Và tôi tin chắc rằng, nếu được uống một ly cà phê Blue Mountains hay Hawaii Kona, họ sẽ chửi thề. 
Thế là người Việt, đa phần, đều gật gù trước một ly nước màu đen, pha từ đậu nành hay bắp rang, trộn với caramel, hương liệu, thuốc ký ninh và nghĩ rằng họ đang uống thứ ca` phê " có văn hoá đặc biệt nhất ". 

Hoa Mai.

torsdag 22. oktober 2015

Cảnh Báo Xì Dầu Trung Cộng


Dù là một chuyện xó bếp nhưng chắc là quan trọng vì nó ảnh hưởng tới sức khỏe của mọi người, xin mời quý vị vào link dưới đây để xem Xì Dầu của Trung Cộng: 


http://www.duongsinhthucphap.org/page1/xi-dau-do-tq-lam-vo-chai-tai-vn-ma-ghi-made-in-france

Những Sự Thật.


mandag 19. oktober 2015

Giảm Cân Và Mỡ Thừa Vùng Bụng


Nhiều người quan niệm sai lầm rằng nhịn ăn càng nhiều thứ thì càng giảm cân nhanh, nhưng có nhiều nghiên cứu khoa học chứng minh rằng nhịn ăn để giảm cân là quan niệm phản khoa học, không có hiệu quả giảm cân lâu dài và có hại cho sức khoẻ.

Đậu đen giảm cân:
Một chén đậu đen chỉ chứa 15 gram protein mà không chứa chất béo nên rất an toàn cho giảm cân. Nhâm nhi một chén đậu đen vừa giúp bổ sung chất, chống đói, chống thèm ăn từ đó bạn có thể kiên trì giảm cân. Có thể ninh nhừ đậu đen và lấy nước để uống hàng ngày cũng có tác dụng giảm cân.
Nước đậu đen:
Nước đậu đen được xem như một thần dược giúp loại bỏ phần mỡ thừa tích lũy trong cơ thể từ đó giúp cải thiện cân nặng một cách đáng kể.
Dùng khoảng 200g đậu đen cho vào nồi ninh nhừ. Thông thường các món chè thường có vị ngọt nhưng nếu bạn đang trong chế độ giảm cân thay vì bỏ đường bạn hãy cho muối tinh vừa phải, uống hàng ngày đều đặn để nhanh chóng có kết quả như mong muốn. Loại nước này không chỉ giúp ngăn ngừa tình trạng tích lũy mỡ mà còn giải độc gan.
Uống nước đậu đen bỏ muối rất dễ uống giúp không chóng ngán như bỏ đường, đồng thời lượng muối trong còn kiềm chế hoạt động của tuyến mồ hôi khiến cơ thể luôn giữ nước đầy đủ và cơ thể sẽ khỏe hơn. Đây cũng được xem là thực đơn giảm cân nhanh.
Chè đậu đen:
Nhắc tới chè đậu đen thì thật là quá quen thuộc với người dân Việt Nam chúng ta rồi. Tuy nhiên ăn chè đậu đen để giảm cân thì không phải mấy ai biết cách giảm cân với nó. 
Chè đậu đen hãy cứ ăn như bình thường nhưng phải giảm đường, chỉ cho một lượng đường vừa phải. Trước bữa ăn trưa và tối, có thể ăn một chén chè đậu đen để giảm lượng thức ăn trong bữa cơm của mình là cách giảm cân tiêu mở bụng.
Sư Tầm.

Thanh Lọc Phổi


Nếu bạn không muốn đến bệnh viện, chúng tôi xin hướng dẫn cho bạn một cách chỉ trong vòng 72 giờ, phổi của bạn sẽ nhanh chóng được làm sạch mà không tốn một viên thuốc nào.
Uống hỗn hợp tỏi + gừng + bột nghệ.
Nguyên liệu:
– 400gr tỏi. Bóc vỏ, rửa sạch và cắt làm tư.
– 1 lít nước sạch.
–  400gr đường nâu.
– 2 thìa cà phê bột nghệ, nếu không có bột nghệ, hãy dùng nghệ tươi, giã nát, vắt lấy nước.
– 1 miếng gừng tươi.

Cách làm:
Cho đường nâu và nước đã chuẩn bị vào trong nồi, bắc lên bếp nấu sôi.
Khi nước bắt đầu sôi, hãy cho thêm tỏi và gừng, cuối cùng mới cho bột nghệ.
Vặn lửa nhỏ và canh sao cho lượng nước trong nồi giảm còn một nữa rồi hãy tắt bếp, để nguội hoàn toàn rồi cho vào tủ lạnh.
Hướng dẫn sử dụng:
* Ngày uống 2 lần, mỗi lần 2 muỗng canh.
Buổi sáng ngay sau khi thức dậy, uống trước khi ăn sáng và uống sau bữa tối khoảng 2 tiếng.
Loại nước uống này hoàn toàn tốt cho sức khỏe và phổi của bạn, do đó, chỉ trong vòng 3 ngày, bạn sẽ cảm nhận được sự khác biệt, lượng nước còn dư, hãy uống tiếp tục đến khi nào hết, thực hiện trong 2 tuần sẽ giúp bạn làm sạch phổi khỏi tác hại của thuốc lá.
Bên cạnh đó, cũng đừng quên các bài tập thể dục thể thao, đi bộ 30 phút mỗi ngày là cách đơn giản nhất giúp cơ thể và phổi khỏe mạnh. Ngoài ra, nên tắm nước ấm sẽ giúp thải độc tố rất tốt.
Sưu Tầm.

Cách Thanh Lọc Sỏi Mật


Sỏi mật là một căn bệnh khá phổ biến ở người trung niên và cao tuổi. Đau nhức là triệu chứng đầu tiên của sỏi mật, bên cạnh đó, nó còn khiến người bệnh có biểu hiện vàng da, thậm chí sinh ra ung thư nếu không điều trị kịp thời.

Các triệu chứng điển hình của sỏi mật gồm có:

– Cảm giác đầy bụng sau bữa ăn. Sau đó, sẽ có cảm giác như dạ dày không hoạt động để tiêu hóa thức ăn.

– Thậm chí, những trường hợp nặng sẽ cảm thấy đau ở vùng gan.

Nếu đã bị sỏi mật và áp dụng rất nhiều cách nhưng vẫn không thuyên giảm, hãy áp dụng với phương pháp sau đây.
Thực hiện:
Từ ngày 1 đến ngày thứ 5.

Năm ngày đầu tiên, mỗi ngày hãy uống 4 ly nước ép táo, nếu không thích, có thể thay thế bằng cách ăn trực tiếp 4-5 quả táo.

Nước ép táo có tác dụng làm mềm sỏi mật, đừng quá lo lắng, trong 5 ngày này, vẫn ăn uống như bình thường.


Ngày thứ 6.
Nhớ không được ăn trong ngày này ( Rất quan trọng ).
Vào 6:00 sáng, hãy trộn 1 muỗng cà phê muối Epsom (magnesium sulfate) với 1 cốc nước ấm và uống. Loại muối này có thể tìm mua tại các cửa hàng chuyên bán tinh dầu hoặc các địa chỉ phân phối uy tín khác bằng cách tra cứu thông tin trên mạng internet.
Vào 8 giờ tối, uống thêm 1 ly nước muối ấm Epsom tương tự như 6 giờ sáng.
Tiếp theo lúc 10 giờ tối,  trộn hỗn hợp bao gồm: dầu oliu với nước cốt chanh theo tỷ lệ 1:1, mỗi thứ 115ml. Khuấy đều và uống, dầu oliu có tác dụng bôi trơn và tống sỏi ra ngoài.

Sáng hôm sau, khi đi đại tiện sẽ thấy các hạt sỏi màu xanh lá cây trong phân của mình.
Lưu ý: Công thức này không áp dụng cho người đau dạ dày.
Rất nhiều người đã tống được 40 đến 50 viên sỏi trong mật khi áp dụng theo cách này, thậm chí, có người tống được 100 viên.
Ngoài ra, nếu không có bất kỳ các triệu chứng của sỏi mật vẫn có thể áp dụng theo cách trên để làm sạch, thanh lọc mật.
Hy vọng, với bài thuốc này, hãy áp dụng cho mình và người thân trong gia đình đang bị sỏi mật.

Sưu Tầm.

Vị Thuốc Thanh Lọc Gan



Gan nhiễm độc khiến cơ thể mệt mỏi, mụn nhọt, ngứa ngáy,…vô cùng khó chịu. 

Do đó, cần phải có chế độ ăn uống lành mạnh để giải độc gan.

Ngoài dùng nước ép chúng ta có thể ăn sống khổ qua để giải độc gan.
Khổ qua rửa thật sạch, loại bỏ phần hạt và ruột. Sau đó, ướp khổ qua với đường trắng trong khoảng 1-2 tiếng đồng hồ.

Cho khổ qua đã ướp đường vào máy ép để lọc lấy phần nước uống. Hoặc cũng có thể xay khổ qua với nước rồi lọc lấy phần nước. Sau đó, cho thêm mật ong và đường phèn vào uống.

Thêm một bật mí nhỏ cho các bạn gái muốn làm đẹp da là ngoài uống nước ép khổ qua, các bạn gái cũng có thể dùng nước ép khổ qua thoa lên mặt để tránh lão hóa da, sáng da và ngăn ngừa mụn.
Bài thuốc này không tốn kém hãy tranh thủ ngày cuối tuần để thanh lọc gan.

Sư Tấm.

torsdag 15. oktober 2015

Giải Ðộc Gan Mà Không Cần Tới Thuốc

Gan là một trong những cơ quan quan trọng nhất trong cơ thể chúng ta, vai trò chính của nó bao gồm thanh lọc, loại bỏ độc tố và chuyển hóa chất béo.

Vì vậy, khi chức năng gan bị rối loạn và suy giảm sẽ gây tổn hại không nhỏ cho tất cả các cơ quan khác trong cơ thể. Gây giảm khả năng chuyển hóa thuốc, giảm sản xuất protein, thậm chí giảm luôn hoạt động chức năng của mật.
Do đó, làm sạch, thanh lọc gan là công việc bạn cần phải thực hiện định kỳ, nếu không muốn hoạt động của sức khỏe và cơ thể trở nên trì trệ, hãy thực hiện theo công thức dưới đây.
Cần tây được biết đến với rất nhiều công dụng tốt cho sức khỏe, trong loại rau này chứa nhiều tinh dầu limonene và các nguyên tố vi lượng, do đó, chữa bệnh viêm gan mạn tính rất tốt.
Bắp cải lại có tác dụng gián tiếp tới gan khi chữa được căn bệnh rối loạn mỡ máu, chất xơ bên trong liên kết với acid mật, ngăn chặn sự hấp thụ của các cholesterol, giãm mỡ máu.
Không nhắc tới lê trong tác dụng bảo vệ, thanh lọc gan là một điều sai lầm cực kỳ lớn,  loại quả mềm, chứa nhiều nước và các vitamin B1, B3, C… và các khoáng chất như sắt, phốt phô, caroten, vitamin dưỡng ga, lợi tiểu cực tốt
Do đó, công thức mà có kết hợp tất cả các thành phần trên tạo thành một loại nước uống rất tốt cho gan.
Vì các thành phần đến từ tự nhiên nên chúng hoàn toàn không gây ra tác dụng phụ cho sức khỏe và cơ thể, bạn hãy an tâm sử dụng nhé.
Không những vậy, loại nước uống này còn rất tốt cho người cao huyết áp, mỡ máu.
Nguyên liệu:
– 125 gr bắp cải tươi.
– 1 trái chanh.
– 25 gr cần tây.
– 250gr lê tươi.
– 1 miếng gừng nhỏ 2cm.
– 500ml nước sạch.
– 4-5 lá bạc hà.


Cách thực hiện:

Rửa sạch toàn bộ các nguyên liệu rồi tiến hành gọt vỏ lê, cạo vỏ gừng và cắt thành từng miếng nhỏ.
Sau đó cho tất cả vào máy xay sinh tố trừ chanh và lá bạc hà, thêm vào 250ml nước rồi xay đều.
Hỗn hợp thu được lọc lấy nước, thêm chanh, phần nước còn lại trộn đều 1 lần nữa.
Đặt lá bạc hà lên trên và thưởng thức.
Sử dụng trong 1 ngày, bảo quản trong tủ lạnh để hỗn hợp nước uống này được tươi mát nhất.
Mỗi tuần thực hiện 3 lần, kiêng trì trong 3 tuần bạn sẽ thấy sự thay đổi của cơ thể, nhất là gan.
Theo Mogo.

søndag 11. oktober 2015

Chuyện Lạ Ðời Chỉ Có Ở Việt Nam


Đơn xin "mặc quần":
Chuyện dở khóc dở cười này vừa xảy ra tại một bệnh viện thuộc vùng Đồng Bằng Sông Cửu Long (ĐBSCL).
Để nghiêm túc thực hiện chủ trương “chỉnh đốn phong cách, trang phục” của Sở Y tế, bệnh viện này quyết định toàn thể cán bộ, công nhân viên phải “chuẩn hóa trang phục”, trong đó nữ giới phải mặc váy ngắn.
Nói cho rõ “trang phục phải chuẩn hóa” ở đây có nghĩa là tất cả các nhân viên phải mặc đồng phục giống như nhau, chẳng khác nào học trò ở các trường học.
Tất nhiên phải là loại trường học ở những nơi “văn minh” còn học trò ở nông thôn, nhất là vùng đồi núi thì có được cái quần cái áo lành lặn đã là may rồi. Nhiều làng, nhiều bản may mắn được vài nhà làm từ thiện giúp đỡ, các em mặc đủ kiểu quần áo thuộc loại hàng “si đa”, chữ Anh, chữ Tàu loạn xạ trên ngực trên lưng, trông như đám múa rối.
Còn ở Bệnh viện này thì tất cả già trẻ phái nữ đều phải mặc một kiểu giống nhau. Với các nữ y tá (hay còn gọi là nữ hộ lý), nữ bác sĩ trẻ tuổi, chân còn dài, cơ bắp còn tròn trĩnh thì mặc váy có khi còn quyến rũ hơn. Nhưng với các bà lớn tuổi, thân hình không còn mi nhon, bắp chân đã quá khổ thì bắt mặc váy chẳng khác chi… đày đọa !
Họ mất ăn mất ngủ, chủ tịch công đoàn phải mở cuộc họp lắng nghe ý kiến của các nữ đoàn viên. Nhiều bà đã khẩn khoản đề nghị cho chúng tôi tiếp tục mặc thứ quần áo nào hợp với tuổi tác của chúng tôi hơn. Mặc quần vừa tiện, vừa kín đáo cho con cháu nó khỏi chê cười.
Kết thúc cuộc họp, nguyện vọng chính đáng của chị em được chuyển lên Ban Giám đốc.
Để có cơ sở giải quyết, giám đốc yêu cầu phải có “đơn”.
Thế là một lá đơn ký tên tập thể có tên là “Đơn xin… mặc quần” do công đoàn chuyển lên cấp trên !
Muốn thi hành chỉ thị một các “nghiêm túc” hơn, có lẽ cấp trên phải làm một cuộc “khảo sát” xem bà nào mới được phép mặc quần. Có thể các bà lại có dịp đứng một hàng ngang cho Ban Giám Đốc “thẩm tường” và “thẩm định”.
Bạn Bùi Hoàng Tám nhớ đến cái mấy câu ca dao từ ngày xưa, nói về chuyện “cấm quần không đáy” thời vua Minh Mạng:
“ Tháng sáu có chiếu vua ra
Cấm quần không đáy, người ta hãi hùng
Không đi thì chợ không đông
Đi thì phải mượn quần chồng sao đang ”.
Nhưng chuyện làm đơn ở VN từ lâu đến này đã thành một “tiền lệ”, làm bất cứ cái gì cũng phải có đơn, đủ kiểu đơn, kể cả đơn xin được nộp phạt, quyền công dân cũng phải làm đơn xin, trình bày ý kiến với ông Đại biểu Quốc Hội cũng phải làm đơn.
Cử tri phải làm đơn cho ngài đại biểu dân
Cụ thể là trong cuộc tiếp xúc cử tri thông báo kết quả của kỳ họp Quốc hội vừa qua, cử tri Tạ Quang Hưng ở phường Tân Định, Q1. TP. Sài Gòn, thẳng thừng thể hiện sự bực tức của mình về khiếu nại kéo dài, nhất là phần “thủ tục”. Ông kể:
“Tôi gặp một Đại biểu Quốc Hội (ĐBQH) trình bày nguyện vọng của gia đình mình.
Đại biểu này nghe xong bảo: “Ông làm đơn gửi cho tôi!”.
Tôi mừng quá, về viết đơn kèm thêm một bộ hồ sơ photo, và cầm đến văn phòng ĐBQH cách nhà hơn một cây số.
Tới nơi nhân viên văn phòng bảo: “Không nhận đơn trực tiếp, phải gởi qua bưu điện”. Thế là tôi phải trở ra, tìm bưu điện gửi !
Vậy mà cho đến nay đã cả năm trời chưa thấy kết quả giải quyết, chưa ai hồi âm cho tôi biết đơn của tôi đi đến đâu rồi.”
Ông Hưng băn khoăn: “Tôi không hiểu vì sao chúng ta lại bày ra thủ tục rườm rà nhiêu khê và rất vô lý là việc gì cũng phải bắt đầu từ cái “đơn xin”! Trong khi khiếu nại, tố cáo là quyền của công dân”.
Với cơ quan của Quốc hội, tức đại diện cho nhân dân còn như vậy, còn các cơ quan hành chính, nạn “đơn xin” còn nặng nề hơn gấp bội.
Có thể nói hầu như trong quan hệ với cơ quan công quyền, quan hệ dân sự hay tranh chấp, tất cả đều phải làm “Đơn” và “Đơn xin”. Một kiểu biến tướng dẫn đến “vấn nạn xin cho” rất quen thuộc ở VN, cơ quan hành chính theo kiểu “hành dân là chính” chứ không phải là cơ quan công quyền lập ra để giúp dân.
Đủ thứ đơn, đủ kiểu đơn:
Nếu cái đồng hồ điện nhà bạn bị hỏng hoặc chạy quá nhanh, dù là khách hàng của “ông” điện lực thì việc đầu tiên của bạn là phải làm “Đơn xin” để được kiểm tra hoặc thay đồng hồ mới! Hoặc đồng hồ nước chạy sai cũng như vậy…
Ở thành phố, nếu nhà bị hỏng, bị giột vào mùa mưa, muốn sửa chữa thì cũng phải có “Đơn” gửi phòng quản lý đô thị. Nếu không, khi bao xi măng vừa về tới lập tức đã có người của cơ quan chức năng xuất hiện lập biên bản vì “không xin phép”!
Nếu bạn là thanh niên, mới tốt nghiệp và muốn đi làm, việc đầu tiên không thể thiếu là phải có “Đơn xin việc”.
Khi đã vào cơ quan làm việc, nạn “Đơn xin” cũng chạy theo. Muốn nghỉ một buổi vì việc riêng, phải làm “Đơn xin phép”.
Thích được phạt:
Bạn đọc ở nước ngoài nghe có vẻ “quái đản”, ông già này lẩm cẩm viết chuyện dóc chứ trên thế giời làm gì có chuyện ngược đời như thế. Người ta còn phải xin xỏ để không bị phạt. Sao lại có chuyện “xin được phạt”. Rõ là anh già lẩm cẩm thật rồi.
Nhưng xin bạn hãy nhìn vào thực tế sẽ thấy ngay là chuyện xin được phạt là… rất hợp lý, dù nó có hợp pháp hay không, không thành vấn đề ở VN chúng tôi.
Mới đây, tại cuộc họp của Hội đồng nhân dân (HĐND) TP Sài Gòn, một vị “lãnh đạo” Q.1 đề nghị tăng mức phạt hành chính vì mức phạt hiện nay quá thấp khiến nhiều người vi phạm sẵn sàng vi phạm nữa, sẵn sàng trả thêm tiền phạt để tiếp tục “giải quyết” nhu cầu tiểu tiện nơi góc phố, lề đường! Người dân ta có vẻ thích được “phạt”, thậm chí rất nhiều trường hợp làm đơn “xin được phạt”!
Ở nhiếu thành phố, không thiếu trường hợp “chạy” để được phạt. Đó là trường hợp những người xây nhà trái phép, cất nhà trên đất quy hoạch treo, làm nhà trên đất mua bằng giấy tay...
Nếu xử theo đúng luật thì vô cùng nhiêu khê, thậm chí phải bị đập nhà! Nhưng cũng chính trong “luật và lệ”, lại có mục “phạt hành chính” rất thuận lợi nếu như đã “lỡ” xây trái phép trên đất cấm hoặc “có vấn đề”, chỉ cần được “phạt” là có thể hợp thức hóa. Phạt xong là phây phây coi như mọi chuyện đương nhiên được hợp pháp hóa, chẳng anh nào làm gì được.
Hoặc cũng liên quan đến nhà cửa, nếu bạn cần sửa chữa nhà hay cơi nới thêm một chút, nếu làm đơn xin bình thường để được cho phép thì vô cùng rắc rối, có khi mất tiền “chạy cửa trước, lòn cửa sau” mà còn phải đợi và đợi hoặc có khi bị từ chối là xôi hỏng bỏng không mà vẫn phải ngậm miệng.
Đơn xin nghỉ học bằng thơ:
Thế nên rất nhiều người ở thành phố có kiểu “lách luật” là cứ việc làm, sau đó “tự thú” bằng cách “xin được phạt”. Đóng phạt xong, cầm biên lai xem như đã được hợp thức hóa.
Cách đây không lâu ở quận Tân Bình có chuyện người dân làm đơn tập thể “xin đi ngược chiều” trên đường một chiều! Lý do nếu đi vòng rất xa xôi và gây thêm nạn kẹt xe, còn nếu được đi “ngược chiều” thì rất gần và giảm bớt kẹt xe!
Chẳng biết đơn này có được chấp thuận không. Lẽ ra việc này các ông được gọi là “đại biểu dân” hoặc các ông bà làm trong các cơ quan đoàn thể đề nghi lên cấp trên giải quyết cho người dân chắc sẽ gọn và có hiệu quả hơn nhiều.
Đơn xin nghỉ học của mấy anh học trò tinh nghịch:
Cũng vì chuyện người dân phải làm đơn đủ kiểu này mà mấy cậu học trò bày ra những kiểu viết đơn xin nghỉ học vì đủ thứ lý do khôi hài đăng trên các trang báo. Nào là đơn xin nghỉ học để cưới vợ, đơn xin nghỉ học vì đi thăm vợ đẻ, đơn xin nghỉ học vì.., đến ngày tận thế rồi. Có lẽ đây là một kiểu mỉa mai của mấy anh nhóc đã sớm nhìn ra những “hệ lụy” của cuộc đời trước mặt.
Xin nghỉ vì thích chơi game hoặc lấy vợ:
- Đơn xin nghỉ học bằng thơ
Một lá đơn xin nghỉ học đậm chất thơ đang được cư dân mạng thích thú truyền tay nhau. Mới đây, trên diễn đàn giải trí dành cho giới trẻ có chia sẻ một lá đơn xin nghỉ học của em học sinh lớp 10, có tên Phạm Nguyên Vũ.
Nguyên văn lá đơn:
"Hôm nay em viết đơn này
Để xin được nghỉ một ngày dưỡng thương
Mặc dù nhớ lớp nhớ trường
Nhưng mà sức khỏe khó lường hiểm nguy
Tối qua nằm sốt li bì
Đi đứng không được nên chi phải nằm
Mong thầy và lớp đến thăm
Cho em mau khỏe để chăm học bài”
Xin nghỉ vì thích chơi game hoặc lấy vợ:
“Em viết đơn này xin phép thầy cô bộ môn cô giáo chủ nhiệm được nghỉ học càng lâu càng tốt vì chán đi học, thích ở nhà chơi game và lên mạng xã hội chém gió... Nếu một tuần sau mà em chưa đi học thì tức là em đã ở nhà lấy vợ”.
Xin nghỉ học vì đến ngày tận thế:
“Trò viết đơn này kính mong Ban giám hiệu và thầy cô giáo cho phép trò và các bạn được nghỉ học từ ngày  ........  vì ngày ...........  là ngày tận thế...”.
Đúng là những chuyện lạ đời chỉ có ở Việt Nam dưới cái chế độ chó má Việt Cộng !
Văn Quang.

lørdag 10. oktober 2015

Có Cu Mà Không Dê


Tại một cơ quan nọ có 3 người đàn ông mang 3 cái tên: 
- Hoan,.
- Quan. 
- Quang. 
Mà theo giọng của người miền Tây Nam Bộ thì chỉ có duy nhất kiểu phát âm là “Wang”.

Một hôm, có một cô gái trẻ là dân Nam Bộ chính hiệu, đến gõ cửa cơ quan gặp người bảo vệ và nói:
- Bác ơi, làm ơn cho con gặp anh Wang !
Người bào vệ hỏi lại:
- Wang nào? Ở đây có 3 Wang:
Wang không có cu (Q) 
Wang không có dê (g);
Wang có cu có dê và Wang có cu không dê.
Cô kiếm Wang nào? 
Suy nghĩ một lúc cô gái trả lời:
- Dạ, con kiếm anh Wang có cu mà không dê đó bác.

Lúc đó có một anh người Bắc tình cờ đi ngang qua nghe mẩu đối thoại đó, lầm bầm:
- Mẹ kiếp nó, có cu mà không dê thì kiếm nó làm quái gì chứ!”.

Sưu Tầm trên FB.

Cách Làm Bánh Bò


Cách làm:

A. Nguyên liệu:
- Bột gạo: 250g.
- Bột năng (mì tinh): 50g.
- Đường cát trắng: 250g.
- Nước lã: 500g.
- Bột nổi nâu: yeast hay men bánh mì -1 muỗng cà phê.

B. Thực hiện:
- Đường + nước lã cho lên bếp nấu tan.

- Để nguội bớt, cho ngón tay vào được, thả nhẹ bột nổi lên mặt, chờ 5-10 phút cho bột nổi nở, như váng riêu cua. Trộn chung với bột. đậy khăn vải, chờ men dậy. chừng 6 tiếng trở lên.

Bắc xửng hấp lên bếp nấu nước cho thật sôi cùng với khuôn hoặc chén đã bôi dầu, khi thấy chén nóng thì đổ bột vào đậy nắp lại hấp khoảng 10 phút nếu bánh nhỏ, 15 phút nếu bánh lớn hơn, khi bánh nguội cạy bánh ra dĩa chan nước dừa thêm tí đậu phụng rang vàng cán dập.


Chú ý: Nếu quý vị cần thêm hướng dẫn hay vật liệu ( Bột - Ðường - Xửng ) để làm bánh thì xin liên lạc đến số phone này: 47 47 80 46 46.

Nhân Ái.

torsdag 8. oktober 2015

Hoa Kỳ Truy Tìm Tội Phhạm Từ Ngân Hàng Trung Cộng


Tin Nóng 
NGÂN HÀNG TRUNG QUỐC BỊ TOÀ ÁN MỸ BẮT CUNG CẤP TIN TỨC TÀI CHÁNH.

Một thẩm phán ở New York vừa ra lệnh cho ngân hàng Trung Quốc Bank of China phải chuyển giao các tài liệu chi tiết về các trương mục của một nhóm chuyên làm hàng giả như bóp ví Gucci và bán tại Hoa Kỳ, thu về hàng triệu đô la.
Phán quyết này có thể sẽ ảnh hưởng lớn lao đến khả năng của tòa án Hoa Kỳ trong nỗ lực đòi các ngân hàng Trung Quốc phải cung cấp tin tức liên quan đến các hoạt động tội phạm.
Những ngân hàng này từng được coi là nơi an toàn cho thành phần làm hàng giả và rửa tiền ở tầm vóc lớn lao, theo kết quả các cuộc điều tra cũng như đơn kiện ở Hoa Kỳ và Âu Châu cho thấy.
Các ngân hàng Trung Quốc đến nay vẫn mạnh mẽ kháng cự các đòi hỏi này, nói rằng việc tiết lộ các chi tiết tài chánh đó sẽ là sự vi phạm chủ quyền của Trung Quốc.
Các câu hỏi chính yếu hiện nay về việc này là liệu các ngân hàng Trung Quốc hoạt động ở Hoa Kỳ phải tuân theo luật nào.
Ða số các ngân hàng nhà nước Trung Quốc thường xuyên được thành phần làm hàng giả dùng để chuyển các món lợi nhuận bất chính của họ nhằm tránh không bị các cơ quan công lực Tây Phương truy bắt.
Hệ thống tài chánh của Trung Quốc cũng được cả thành phần tội phạm Trung Quốc cũng như từ các quốc gia khác sử dụng để rửa tiền.
Tuy nhiên, theo luật Trung Quốc, hiện rất khó để có được các dữ kiện chi tiết của các trương mục để giúp các điều tra viên phăng lần ra các nguồn tiền bất chính để phong tỏa các trương mục này.
Trong vụ Gucci mới đây, Thẩm Phán Richard Sullivan ra phán quyết rằng các tòa án Hoa Kỳ có thẩm quyền pháp lý đối với Bank of China, vốn có bốn chi nhánh ở Hoa Kỳ và thường quảng cáo là có nhiều thân chủ chuyển tiền giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc nhất.
Các ngân hàng Trung Quốc đã từng giúp chuyển tiền cho các tay làm hàng giả Trung Quốc, theo lời ông Geoffrey Potter, một luật sư chuyên về sở hữu trí tuệ ở tổ hợp luật sư Patterson Belknap Webb & Tyler ở New York.
Nếu các ngân hàng bị buộc phải tiết lộ chi tiết về các trương mục của thân chủ họ, điều này sẽ tạo khó khăn cho thành phần làm hàng giả buôn bán ở các quốc gia khác.
Ngay cả trong trường hợp Gucci thắng kiện, họ cũng khó mà lấy được số tiền bồi thường từ các bị cáo.
Công ty Tiffany & Co., trong hai vụ kiện gần đây đã được xử thắng kiện và được bồi thường $52.3 triệu hồi Tháng Sáu và $26.5 triệu hồi Tháng Chín, đến nay chưa thấy có khả năng gì sẽ lấy được tiền từ trương mục trong ngân hàng Trung Quốc của các bị cáo.
 V.Giang.

onsdag 7. oktober 2015

HÒA HỢP HÒA GIẢI DÂN TỘC ƯỚC VỌNG VÀ CẠM BẨY


                                                                                 
Hết chiến tranh đã 40 năm nhưng giữa người VN với nhau vẫn chưa có hòa bình.  Thống nhất đất nước đã 40 năm nhưng giữa nhà cầm quyền và người dân vẫn còn một khoảng cách lớn. Hòa hợp hòa giải dân tộc là một ước vọng lớn lao và chính đáng tại sao không thực hiện được? Chuyện hòa hợp hòa giải dân tộc đã được nói đến lâu nay. Thời gian gần đây, chuyện nầy lại được đề cập khá rôm rả, từ nhà cầm quyền CSVN đến các phong trào đấu tranh đòi tự do-dân chủ, các nhà trí thức trong nước; từ các các đoàn thể, cá nhân đến những cơ quan truyền thông báo chí hải ngoại đều nói đến.  Nhưng cho đến nay (và có thể còn lâu) chuyện hòa hợp hòa giải dân tộc vẫn khó được thành hình.  Tại sao? 
Ai cũng thấy rằng hòa hợp hòa giải dân tộc chưa có vì giữa các thành phần dân tộc không có sự đồng thuận về cách thực hiện và ý nghĩa chính trị của nó. Sau chiến tranh, về địa lý, dân tộc Việt Nam chia thành hai khối: khối quốc nội và khối hải ngoại; về chính trị cũng tạm chia ra hai phía: phía Đảng Cộng Sản Việt Nam cùng những người ủng hộ họ và phía những người Việt Nam không chấp nhận chủ nghĩa công sản, chống nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam.  Sự khác biệt về địa lý không quan trọng bằng sự khác biệt về chính trị, và đây mới là vấn đề mấu chốt giải thích tại sao chưa có hòa hợp hòa giải dân tộc.  Phải chăng vì người Việt chống cộng sản, đặc biệt là người Việt Nam hải ngoại, còn mang hận thù sâu sắc, quyết tiêu diệt cộng sản cho được, không chịu hòa hợp hòa giải với nhà cầm quyền trong nước dưới bất cứ hình thức nào?  Hay mục đích hòa hợp hòa giải dân tộc của nhà cầm quyền CSVN và đại khối dân chúng còn quá khác biệt nên không thể dung hợp được?
Đúng là tại hải ngoại, không chấp nhận bất cứ một hình thức hòa hợp hòa giải nào với cộng sản Việt Nam. Trở ngại chính cho hòa hợp hòa giải dân tộc là đường lối, chính sách cai trị của nhà cầm quyền cộng sản tại Việt Nam! 

Điều kiện để có hòa hợp hòa giải dân tộc là chấp nhận và tôn trọng sự khác biệt của mọi thành phần dân tộc để cùng phục vụ đất nước trong tinh thần tự do, dân chủ.  Đảng Cộng Sản Việt Nam không bao giờ có chủ trương như thế.  Để thống trị Việt Nam, họ đã thi thố toàn là THỦ ĐOẠN CHÍNH TRỊ VÀ BẠO LỰC, chưa bao giờ họ có THIỆN CHÍ VÀ THỰC TÂM với các thành phần dân tộc khác trong mọi việc liên quan đến đất nước.  Vì thế các thành phần Việt Nam thuần tuý chống chủ nghĩa cộng sản, chống thực dân Pháp, vì cả tin, lần lần bị họ tiêu diệt gần hết.  Đây là một thực tế lịch sử, không cần phải dài dòng liệt kê.  Từ Chính Phủ Liên Hiệp chống Pháp đầu tiên đến vụ Trăm Hoa Đua Nở (Nhân Văn Giai Phẩm)…ở miền Bắc; từ Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam (sau là CP/CMLTCHMNVN) đến chiến dịch lùa tất cả quân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa ở miền Nam vào tù sau 1975 đều thể hiện rõ thủ đoạn chính trị và bạo lực của họ.  Nếu vì thế kẹt cần phải nói chuyện hay hợp tác với ai, Việt cộng không bao giờ từ bỏ âm mưu:  nhận diện kẻ thù để từ từ trừ khử hoặc sử dụng qua giai đoạn rồi giải thể hoặc vô hiệu hóa. Chuyện hòa hợp hòa giải dân tộc hiện nay, có thể nói mà không sợ lầm lẫn rằng họ không hề có ước vọng hàn gắn mọi vết thương chiến tranh và hận thù mà chỉ tung ra những chiêu bài, những phủ dụ để quy tất cả về một mối dưới sự lãnh đạo của họ.  Nghị quyết 36 của họ cũng chỉ nhằm mục đích xâm nhập và thâu tóm các cộng đồng Việt Nam hải ngoại, không phải là một thiện chí nhằm xóa bỏ mọi ngăn cách, dị biệt giữa họ và đồng bào hải ngoại. Làm sao có được hòa hợp hòa giải dân tộc?!   

Nếu họ, kẻ thắng trận, là một chính quyền vì dân vì nước (chứ không phải vì đảng), coi mọi thành phần dân tộc khác, kể cả những người bại trận, như anh em một nhà, đừng dùng bạo lực để trừng trị, đừng lấy hận thù mà đối xử thì hòa hợp hòa giải dân tộc đã có từ lâu.  Một việc xẩy ra trong trại cải tạo làm tôi nhớ mãi.  Sau hơn ba năm vào trại, mọi tâm tư tình cảm đã tạm lắng đọng, mọi sinh hoạt đã có vẻ bình thường thì bỗng nhiên vào năm 1979, tại trại cải tạo An Điềm (Quảng Nam-Đà nẵng) không khí sinh hoạt trở nên nghiêm ngặt khó thở.  Cán bộ thì hằm hằm, súng đạn tua tủa, hạn chế mọi sự đi lại, lục soát và tịch thu tất cả thuốc men, thực phẩm, gia vị khô của tù.  Tù thì lơ láo lo sợ, chẳng biết chuyện gì xẩy ra. Sau vài ngày có tin lọt vào: “Trung cộng đánh Việt cộng tại biên giới phía bắc”!  Tù chuyền tai nhau tin nầy và tỏ vẻ “phấn khởi” lắm.  Phấn khởi vì thấy phe cộng sản đánh nhau.  Phấn khởi vì mình có thể được giải thoát. Nhưng chừng một tuần hay mười ngày sau, một “cán bộ trung ương” vào trại nói chuyện thì tình hình thay đổi hẳn. (Tôi không biết cán bộ nầy là ai, nhưng thấy cách tiếp đón và dàn chào của ban quản trại, tôi đoán ông nầy cũng cao cấp lắm).  Khi tất cả tù nhân đã ngồi răm rắp phía dưới, người cán bộ nầy và phái đoàn xuất hiện trên sân khấu trang trí ảnh Hồ Chí Minh, vải trải bàn, cờ, khẩu hiệu toàn màu đỏ.  Việc đầu tiên cán bộ nầy làm trước mặt cả ngàn tù nhân là đuổi tất cả võ trang và quản giáo có nhiệm vụ giữ trật tự và bảo vệ đi chỗ khác chơi! Ông ta nói lớn (cốt cho tù nghe): “Các anh trại viên dưới kia cũng là anh em một nhà, đâu phải kẻ thù mà các đồng chí tập trung đông đảo và lằm lằm súng đạn coi dữ dằn quá vậy?  Thôi, các đồng chí về nghỉ đi, tôi cần tâm sự riêng với anh em trại viên”!  Ôi chao, đã hơn ba năm ròng rã bị kềm kẹp, bị sỉ nhục, bị hành hạ đủ thứ bây giờ nghe câu nói ngọt ngào ấy, thấy thái độ thân thiện ấy của “cán bộ trung ương” anh em tù hết sức xúc động.  Sau một hồi tâm tình toàn chuyện anh em một nhà, máu đỏ da vàng, con Rồng cháu Tiên…ông ta đi thẳng vào vấn đề: “Báo cáo các anh rõ là bọn bành trướng Trung quốc đang xâm lược nước ta.  Chúng xua hàng chục sư đoàn vượt biên giới tàn phá đất nước ta, giết hại nhân dân ta.  Quân và dân ta đang chống trả mãnh liệt, gây cho chúng tổn thất nặng nề…Chắc các anh cũng biết rồi, Tàu là kẻ thù truyền kiếp của chúng ta, đã đô hộ dân tộc ta trên một ngàn năm, hiện nay chúng lại đang trắng trọn xâm lược nước ta thêm một lần nữa.  Cùng là con dân Việt Nam, tôi nghĩ các anh cũng không thể tha thứ bọn bá quyền cướp nước nầy.  Bây giờ nếu Đảng cần, các anh có sẵn sàng cầm súng ra mặt trận chống ngoại xâm không?”  Hội trường đang im ắng bỗng nhốn nháo như vỡ chợ.  “Một cánh tay đưa lên, hàng ngàn cánh tay đưa lên…” lúc đầu còn rụt rè nhưng sau đó gần cả ngàn tù nhân đứng lên la lớn “Tôi tình nguyện”! “Tôi xung phong”!  Biên giới giữa cán bộ và tù trong giây phút nầy gần như không còn. Làn ranh giữa kẻ chiến thắng và người chiến bại tiêu tan.  Ý thức hệ giữa cộng sản và tự do biến mất... Mọi Người Việt Nam có mặt hôm đó “bừng bừng khí thế” sẵn sàng cùng nắm tay nhau chống giặc Tàu xâm lăng! Nhưng, chuyện tù cầm súng chống ngoại xâm không bao giờ xẩy ra.  Điều tôi muốn nói ở đây là tình yêu nước thương nòi luôn tiềm ẩn trong lòng mọi người Việt Nam bất luận chính kiến và thành phần xã hội, dân tộc.  Tôi tin là cộng sản Việt Nam cũng biết như thế.  Nếu có thực tâm và thiện chí hòa hợp hòa giải dân tộc, họ đã khai thác điều nầy sớm, ngay sau ngày “giải phóng” Miền Nam thì hòa hợp hòa giải dân tộc đã có từ bốn chục năm qua, không cần phải đợi đến giờ nầy mới kêu gọi, và kêu gọi cũng chẳng ai tin.  Những người có kinh nghiệm với CS giải thích rằng “cán bộ trung ương” nầy đã thực thi thủ đoạn chính trị của Đảng Cộng sản Việt Nam, đã đánh động lòng yêu nước của anh em tù nhân để tránh “nội công” có thể xẩy ra trong khi đang phải đối đầu với “ngoại kích” tại vùng biên giới.  Sau khi tình hình ổn định, đa số anh em phải “đền tội” trên dưới một thập niên mới được “khoan hồng”.  Đảng Cộng sản Việt Nam không cần lòng yêu nước thuần túy của người Việt Nam.  Họ chỉ lợi dụng nó để đạt mục đích riêng.  Với họ, chủ nghĩa cộng sản còn cao hơn tổ quốc, quyền lợi của Đảng Cộng Sản Việt Nam còn quan trọng hơn quyền lợi của cả dân tộc Việt Nam.  Họ quyết duy trì một chế độ bạo trị, độc quyền độc đảng, không chấp nhận các thành phần Việt Nam khác, dù ưu tú, xuất sắc, hay yêu nước đến đâu.  Đây là điều xúc phạm nặng nề đến tình cảm quê hương, dân tộc thiêng liêng nhất của tất cả người Việt Nam. Nếu chủ nghĩa cộng sản đem lại tự do, bình đẳng, cơm no áo ấm cho mọi người Việt Nam thì cũng được đi, nhưng thực tế đã chứng minh ngược lại.  Ở đâu có cộng sản, ở đó có áp bức và đói nghèo.  Dù muốn hay không cũng phải công nhận kinh tế Việt Nam, so với hai thập niên trước, đã tiến bộ vượt bực.  Do đâu?  Do “đổi mới”!  Không hiểu Đảng Cộng sản Việt Nam giải thích hiện tượng nầy như thế nào, tại sao “đổi” thì khá, không “đổi” không khá?  Người ngoài ai cũng thấy “cộng sản pha loãng” ít độc hại hơn “cộng sản đậm đặc”, cái mới hiện nay phải tốt hơn hẳn cái cũ (chủ nghĩa cộng sản giáo điều) mới được như thế.  Sự tốt đẹp và hay ho của chủ nghĩa cộng sản ở chỗ nào?  Thế mà Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn “kiên trì” theo chủ nghĩa cộng sản, “quyết tâm xây dựng xã hội chủ nghĩa!  Theo tài liệu phổ biến công khai trên thế giới hiện nay, từ ngày xuất hiện trên trái đất, chủ nghĩa cộng sản đã cướp đi mạng sống của trên dưới một trăm triệu sinh linh.  Nhân danh chủ nghĩa nầy, Đảng Cộng sản Việt Nam cũng đã tàn sát cỡ một triệu người Việt Nam vô tội!  Tại Liên Sô và Đông Âu, nơi được coi là cái nôi của chủ nghĩa cộng sản, người ta loại bỏ chủ nghĩa nầy vì tội ác diệt chủng và chống nhân loại của nó. Thế mà Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn quyết tâm vận dụng thủ đoạn chính trị và bạo lực để buộc dân tộc Việt Nam chấp nhận con đường đó. Đây là điều cực kỳ phi lý, cực kỳ phản động.  Sự kêu gọi hòa hợp hòa giải dân tộc của họ cũng theo điều kiện phi lý và phản động nầy nên các thành phần Việt Nam khác không thể chấp nhận được.
Trong bài viết “Nan đề nào? Nan đề cho ai?”, nhà thơ, nhà văn, nhà đấu tranh cho tự do-dân chủ nổi tiếng trong nước Tiêu Dao Bảo Cự đã viết: “Hòa giải hòa hợp dân tộc không phải là chuyện độc quyền của nhà nước cộng sản khi họ đề ra chủ trương này.  Thời gian gần đây, ai nói đến hòa giải hòa hợp thường bị những người chống cộng quy ngay là tay sai cộng sản, ủng hộ cộng sản.  Thế thì cộng sản đã chiếm thế thượng phong vì tự nhiên họ được thêm rất nhiều đồng minh trong khi người chống cộng lại thêm thù bớt bạn”.  Tôi xin có ý kiến hơi khác:  Để có được hòa hợp hòa giải dân tộc mọi bên phải có thiện chí, nhưng không có thiện chí nào quan trọng, có tính quyết định, bằng thiện chí của giới cầm quyền.  Hơn ai hết, nếu không nói độc quyền, Đảng Cộng sản Việt Nam phải là kẻ tỏ thiện chí hòa hợp hòa giải dân tộc trước vì họ là thế  lực chính trị mạnh nhất (có thể nói là không có đối thủ), đang nắm quyền, có đủ khả năng và điều kiện để kết hợp mọi thành phần dân tộc. NẾU họ làm cho người khác tin được chủ trương nầy của họ là vì tình cảm dân tộc, vì nhu cầu sinh tử của quốc gia, không phải là một cạm bẩy chính trị để  khống chế và tiêu diệt những thành phần dân tộc khác.  Trong nước, ngoài quyền lực của Đảng Cộng sản Việt Nam, đại đa số dân chúng đang mãi mê kiếm sống, kiếm tiền bằng mọi cách; trí thức thì cầu an, cam phận; thông tin báo chí thì chỉ là công cụ của đảng; một số lãnh đạo các tôn giáo, rất ít trí thức cùng các cựu đảng viên cộng sản thức thời và can đảm lên tiếng thì bị trù dập, bắt bớ tù đày…Ai đủ khả năng thực hiện hòa hợp hòa giải dân tộc?  Hải ngoại, tuy là đối lực chính trị đáng ngại nhất của Đảng Cộng sản Việt Nam nhưng ai đủ tư cách, khả năng và thẩm quyền để làm chuyện nầy?  Hòa hay chiến là do kẻ đang thủ đắc vũ khí, chiếm thế thượng phong tỏ thái độ và thiện chí trước.  Người tay không yếu thế mà tỏ thái độ cầu hòa trước thì chỉ là sự đầu hàng!  Có hai loại hòa hợp hòa giải dân tộc: trá hình và thật sự. Không hiểu ông Tiêu Dao Bảo Cự nói đến loại hòa hợp hòa giải dân tộc nào, loại cùng nhau quy phục dưới trướng cộng sản Việt Nam hay loại bình đẳng dân tộc?   Và loại nào thì Đảng Cộng sản Việt Nam “được thêm rất đông đồng minh trong khi người chống cộng lại thêm thù bớt bạn”?
Khi nói đến hòa hợp hòa giải dân tộc, không phải người Việt Nam chống cộng nào cũng tẩy chay.  Ngoài một thiểu số chống cộng theo cảm tính, đại đa số người Việt Nam vẫn mong ước có hòa hợp hòa giải, nhưng phải có bình đẳng dân tộc mới được.  Nhóm chủ trương “không hòa hợp hòa giải với Việt Cộng bất kỳ dưới hình thức nào” có thể bị chê là phi thực tế, nhưng khó mà trách họ khi họ không chấp nhận hòa hợp hòa giải kiểu đầu hàng.  Điều kiện phải có trước khi nói chuyện hòa hợp hòa giải dân tộc là cộng sản Việt Nam phải thay đổi chủ trương. Nếu họ vẫn duy trì những thủ đoạn chính trị để khống chế và tiêu diệt những thành phần dân tộc khác, sẽ không bao giờ có hòa hợp hòa giải dân tộc. Ngược lại nếu họ từ bỏ bạo lực, chấm dứt sự lật lọng, chứng tỏ thiện chí bằng những việc làm cụ thể, chấp nhận và tôn trọng những thành phần dân tộc khác thì hòa hợp hòa giải dân tộc sẽ đến.  Hiện nay, có thể nói, vì đã có quá nhiều kinh nghiệm xương máu với Việt Cộng nên không ai còn dám tin họ nữa. Muốn lấy lại niềm tin nơi mọi người, Đảng Cộng sản Việt Nam phải tự mình trả lại cho dân tộc Việt Nam những thứ quyền, những thứ tự do mà họ đã tước đoạt bấy lâu nay.  Một khi CSVN biết tôn trọng tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do lập hội, lập đảng…, nghĩa là có sinh hoạt dân chủ, đa nguyên thì mới có thể nói chuyện hòa hợp hòa giải trong tinh thần bình đẳng dân tộc được. 
Vậy, chừng nào có được hòa hợp hòa giải dân tộc thật sự?
Nhìn về sinh hoạt chính trị trong nước, không khó khăn tí nào để nhận biết “thiện chí” của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam.  Để tổ chức Hội Nghị APEC, và để vào được WTO, họ “nuôi” những cá nhân, đoàn thể đấu tranh, làm như Việt Nam có tự do dân chủ để đánh lừa các chính khách quốc tế, kể cả Tổng Thống Mỹ.  Nhưng sau khi tổ chức thành công Hội Nghị APEC và vào được WTO họ ra tay “thịt” các thành phần yêu nước nầy!  Thế mà, những tên đầu tôm CSVN  khi đến Mỹ bọn chúng không ngừng kêu gọi người Việt hải ngoại hãy xoá bỏ hận thù, đoàn kết để cùng nhau xây dựng đất nước!  Làm sao “xóa bỏ hận thù” và “đoàn kết” khi mà người kêu gọi còn lắm âm mưu thủ đoạn, chưa thể hiện thiện chí của mình?  Cựu Thủ tướng cộng Sản Việt Nam Võ Văn Kiệt cũng nhiều lần đề cập vấn đề hòa hợp hòa giải dân tộc.  Trước đây không lâu ông tuyên bố “Yêu nước có nhiều cách”, (không cần phải “Yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội” như trước)!  Nghe như cánh cửa thiên đường sắp mở ra cho Dân tộc Việt Nam.  Nhưng gần đây ông lại nói: “Hòa hợp hòa giải dân tộc không cần phải đa đảng”!  Vậy nghĩa là gì? Nghĩa là, quanh đi quẩn lại, hòa hợp hòa giải dân tộc chỉ có thể xẩy ra dưới trướng Đảng Cộng sản Việt Nam mà thôi?! 
Ngoại trừ những người Việt Nam cộng sản vong quốc, chỉ có những kẻ ngu mới nghe lời chiêu dụ của cộng sản. Chúng ta nhất quyết cùng nhau đấu tranh kiên trì và mạnh mẽ để buộc CSVN chấp nhận những thành phần dân tộc khác.  HHHG chỉ có thể xẩy ra trên tinh thần dân chủ đa nguyên, không thể xẩy ra dưới trướng của ĐCSVN được!

 Định Nguyên.